Đứng trước cổng lớn, 2 đại nhân vật da trắng Mỹ quốc có chút bần thần
"Thật không bình thường..."
"Không sai....bút pháp này tuy không phải tiếng Anh nhưng lại bộc phát ra ý chí kỳ lạ, bỏ qua mọi ngăn cách ngôn ngữ, "Tuyệt Mệnh Trang" một câu 3 chữ lại ẩn chứa vô vàn kỳ diệu, sát ý tru tâm trực chỉ linh hồn, tên nhóc này hẳn là còn có tinh thần lực rất không tồi"
Author tiên sinh ung dung phân tích, thái độ có chút cao ngạo, giọng nói lại ẩn chứa sự hài lòng xe ra trong lòng lão người đệ tử này đã được lão yêu thích và nhận định.
Đừng xem chỉ mấy chữ đơn giản này mà nhận nhầm
Bởi vì nó ẩn chứa bên trong đó là ý cảnh của trời đất, không những bỏ qua mọi ngăn cách của ngôn ngữ mà cả về ngăn cách về chữ viết thậm chí là cả sự khác biệt về trí tuệ.
Ngôn ngữ này là thuộc về đạo pháp cực hạn kết thành, dù là thú vật hay nhân loại bất kỳ chủng tộc mầu da, thú vật sinh linh đều có thể hiểu được.
Người thô thiển có thể phán định người viết ra chữ này tối thiểu có được tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ, có dị năng tinh thần nghịch thiên hoặc là có được võ đạo ý chí kinh người.
Người cao thâm có thể thấy được sự khủng bố của đạo pháp tự nhiên, thấy được nhịp đập hô ứng của thiên địa.
Nói tóm lại dù nhìn thế nào thì cũng có thể phán định được người khắc ra chữ này tuyệt đối là thiên tài nhân loại tuyệt đối thuộc cấp yêu nghiệt.
Và vị Author tiên sinh này dĩ nhiên lại chỉ nhìn thấy được một phần nhỏ của đạo tự 3 chữ này.
"Không sai...chữ chữ tru tâm, rõ ràng là cự tuyệt người tiến vào bất quá lại không dọa sợ được ta" Alan nhếch mép khinh thường
"Không sai...hơn nữa, ta tới là để mang cho hắn ân huệ lớn lao...3 chữ này, không thuộc về ta...tốt, vào thôi để ta xem đệ tử của ta là có bộ dáng ra sao"
Nói xong Author tiến bước vào trong, nhưng bước chân vừa bước qua ranh giới cánh cổng, một loại dao động như sóng nước tự nhiên liền sinh ra
"Ào...ào...ào...vù" ngay lập tức lão bị vô tận mênh mông biển nước nhấn chìm
Alan không để ý cũng tương tự bước vào.
Ngay lúc đó
"Ào....ào..." trước mắt lão hoàn cảnh liền thay đổi đến mức khó tin
Nơi này dĩ nhiên lại là một ngọn núi lửa nóng cháy, phía dưới bốc lên kinh người nhiệt hỏa.
"Phù...phù..." trên thân Alan lập tức bộc phát dị năng, cả cơ thể hóa thành một hỏa nhân, lửa phát ra hội tụ nhiệt độ lên tới ngàn độ C kháng chống lại nhiệt độ núi lửa này.
Bất quá sự việc lại cấp tốc biến đổi khiến lão hoảng sợ
"Uỳnh...uỳnh..." một tiếng nổ mạnh sinh ra, miệng ngọn núi này phún ra nham tương hùng vĩ, nhiệt độ dĩ nhiên đạt tới 8000 độ C.
Từng dòng nham tương như mưa bão phóng tới chỗ lão
"Vù...vù...vù..." lập tức lượn mình tránh né, sắc mặt lão thảm bạch đầy nghiêm trọng.
8000 độ C, dù là hỏa hệ C cấp dị năng đỉnh phong như lão cũng vô pháp kháng chống
"Xèo..." bị một dòng nham tương bắn trúng ngực liền bị đốt ra một lỗ hổng làm lão hoảng sợ
"Đây là chuyện gì....là chuyện gì xảy ra..."
Đây rõ ràng là trung tâm thành phố sao lại có núi lửa, tròn lòng lão hò hét đầy nghi vấn
"Bùm...bùm..." hỏa năng trên người lão phóng ra nhưng đáng tiếc lại không thể phá ra những vệt nham tương đang bắn tới, trước vô vàn tia nham tương bắn tới lão vô phương tránh thoát liền nhanh chóng bị đốt ra mấy cái lỗ.
Lấy hỏa nhỏ thì làm sao trị được hỏa lớn.
Xưa nay quy luật tương khắc không đáng sợ, cũng không sợ luật tương sinh mà đáng sợ là luật tương đồng.
Ví như lão có hỏa năng, nếu cho vào một hồ nước, dù nước có khắc hỏa nhưng trong thời gian dài vẫn sẽ bị hỏa thiêu cho khô cạn.
Tuy nhiên nếu lão gặp một dòng hỏa nham tương đồng nhưng lại lớn hơn nhiều lần năng lượng lão đang có, lúc đó dù lão có thông thiên cỡ nào, hỏa năng có vô biên vô hạn cỡ nào cũng vô pháp chống lại.
Cứ như vậy, lão càng chiến càng bất lực, càng đánh càng tuyệt vọng, càng lâu càng thêm thương tích.
Đáng buồn cho lão, thời gian dài sử dụng dị năng lại khiến hỏa năng khô kiệt và cũng dưỡng lại cho thần đạo Sơn Hải Đồ thêm một môn thần thông mới.
Sự việc tương tự đối với Author, đáng buồn là lão ta không có may mắn được như vậy.
Vừa bước vào đã bị vô tận mênh mông đại hải nhấn chìm.
Trong nước làm sao có thể huy được gió, phong hệ ma pháp của lão liền tức thì bị bóp tắt, một chút năng lực phản kháng cũng không có, cứ như vậy liền bất lực vùng vẫy trong dòng nước xiết, thân thể yếu đuối không ngừng đổ máu vì va chạm vào những khối đá ngầm sắc nhọn.
Tinh thần lực dần dần bị tróc bong ra, từ thân thể những sợi tiên thiên phong hệ lực lượng bị chiết tách ra ngoài rồi theo dòng nước xiết cuốn đi.
Phong hệ thân hòa lực là nguyên tố khiến thân thể nhân loại có thể tu luyện ma pháp, trên thực tế đó là nhờ những sợi tiên thiên phong hệ lực lượng này mà có.
Phong hệ pháp sư nếu như không còn nó nữa liền sẽ trở thành người thường và ngược lại.
Rất dễ hiểu kết cục của vị tiên sinh Author này nếu như không còn tiên thiên phong hệ lực lượng này nữa.
Tuy nhiên, phương pháp lấy đi này lại mang một đặc tính kỳ dị khó hiểu, là lấy đi nhưng không phải thôn phệ, là cướp đoạt nhưng không đoạn tuyệt.
Tựa như trong tuyệt vọng vẫn có sinh cơ, là sự đời vô tuyệt đối, thiên đạo vô tình nhưng không tuyệt tình.
Trong trời đất vẫn luôn đảm bảo một sự cân bằng không hề mất đi tựa như đảm bảo sự chuyển hóa cân đối.
Từ thân thể họ bị tróc ra tiên thiên ưu thế nhưng tự nhiên lại không tuyệt hàn diệt sạch.
Ngược lại thiên tính ưu thế đó lại như cỏ dại, càng lấy đi lại càng ngoan cường, dù tàn khốc nhưng vẫn vĩnh tồn.
Thời gian không đến 10 phút trong địa ngục đó, họ vùng vẫy tuyệt vọng trước lằn ranh sinh tử sau đó lại ngất đi, lúc mọi thứ biến mất họ như cũ vẫn chỉ nằm ở vị trí đó chỉ cách cánh cổng duy nhất 1 bước chân
Là không nhiều không ít ...duy chỉ 1 bước chân...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.