6 tên võ sư này quyền cước trảo pháp đều dùng một loại quân thể quyền giống nhau, lúc đánh ra còn có thể phối hợp bù trừ, cùng với sự tấn mãnh dũng cảm dĩ nhiên nhờ đó mà đánh ra được thế hòa.
Bất quá loại quyền pháp phổ thông này chỉ giúp họ ứng biến tốt, lực thì có đủ nhưng tốc độ thua kém, sơ hở lại nhiều.
Vừa vặn 2 tên trợ giảng kia lại giống như nghiên cứu rất kỹ lộ sáo của quân quyền, đánh ra đều rất có tính khắc chế.
"Bụp...xéo..." một tên xạ thủ nổ súng, nhưng mà
"Bụp..." viên đạn bắn trúng tên dị nhân lại chỉ xuyên qua lớp áo khoác còn bản thân hắn vẫn hành động tự nhiên
"Tốc chiến tốc quyết" giọng Phó Văn Vinh vang lên, 2 tên trợ giảng liền triển khai tốc độ.
"Các ngươi là Long quân hay Hổ quân"
Giọng hắn kèm theo lực lượng linh hồn vang lên, hướng tới Lãnh Lăng Phi mà hỏi nhưng lại mê muội 6 tên võ sư ở gần khiến họ tức thì bị đánh hộc máu 2 người.
"Hừ...nếu để long hổ 2 tổ này xuất thủ thì chúng mày đã sớm bị bắt"
Nói xong Lăng Phi cũng xông lên triển khai quân quyền công tới, trong giọng nói thể hiện ra sự ngưỡng mộ rất lớn đối với 2 tổ quân này
Loại chiến đấu thế này, số lượng hay súng đạn đều trở nên vô dụng, chỗ này đông dân hỏa lực mạnh thì không dám sử dụng, chiến đấu lại thuần túy chỉ dựa vào võ giả áp trận
"Bịch...roạt..." chân khí cương mãnh hỏa bạo trên người Lăng Phi tác dụng rất lớn, một mình hắn có thể áp trận một phía
"Hahaha....hiểu rồi, chỉ là một đám tạp giao Lang Nha Khuyển....thật không biết tự lượng sức...chết đi thôi"
Nói xong Phó Văn Vinh lấy ra một viên đá mầu xanh, dưới ánh chiều tà nó tỏa phát ra hào quang yêu dị.
Nhưng ngay lúc này, Thiên Tà động
"Vù...." viên đá vừa lộ ra liền bị một lực hút to lớn hút tới, trong thời gian nháy mắt đã biến mất.
Phó Văn Vinh bộc phát nộ hỏa nhìn tới, nhóm người Lăng Phi cũng đầy cảm kích nhìn tới
Ngồi đối diện, Thiên Tà nghiễm nhiên một tay cầm viên đá một tay móc điện thoại trong túi quần ra, ánh sánh yêu dị trong viên đá dường như gặp khắc tinh không thể chiếu sáng ra ngoài.
"Uhm....có chuyện gì sao ?"
"Anh Tiêu...anh ở đâu ?" giọng Hồng Ân vang lên trong điện thoại
"Anh đang ở trường, xíu sẽ về"
"Anh về nhanh đi, em có chút chuyện muốn anh giúp"
"Được..."
Thiên Tà cúp điện thoại bỏ vào túi sau đó ngước mắt lên nhìn, vừa vặn chạm mặt vào Phó Văn Vinh.
"Bụp....bụp...bụp..." liên tiếp 3 phát súng bắn tới, nhưng trên người Phó Văn Vinh lại hiện ra một lớp bạch quang ngăn chặn, sợi dây chuyền hình thập giá trước ngực thoáng ảm đạm.
Phó Văn Vinh đay nghiến nhìn về phía Thiên Tà
"Trả ta thần vật..." sóng linh hồn kịch liệt tràn tới ẩn ẩn còn mang biên độ cấp C dị năng
"Ngươi có thể cút..." Thiên Tà không nặng không nhẹ đáp, hắn một chút cũng không bị ảnh hưởng bởi sóng thôi miên.
"Ngươi rốt cuộc là ai ?" nhìn Thiên Tà trẻ tuổi, Phó Văn Vinh vẫn không tin hắn có thực lực gì đáng sợ, chỉ sợ là thế lực sau lưng
"Vô danh tiểu tốt thôi !"
Sóng linh hồn không có tác dụng, một câu với mục đích điều tra thân phận vừa rồi cũng không nhận được sóng tinh thần đáp lại, Phó Văn Vinh biết mình không thể lấy được thông tin từ trên thanh niên này, hắn không cam lòng
"Thanh niên, khuyên cậu không nên xen vào chuyện này, chúng tôi thuộc một tổ chức đáng sợ đến nỗi mà cậu không đủ tư cách đối đầu, ngay cả Việt Quốc quân khu mật hay võ đạo hội gì đó cũng không đủ tư cách....thanh niên, nếu bây giờ cậu trả tôi thần vật rồi lặng lẽ rời đi, tôi sẽ tha cậu mạng sống"
"Uhm...vậy nếu không thì sao ?"
Thiên Tà mỉa mai
"Nếu không....thần vật còn cầm, chân trời góc biển ..cậu chắp cánh khó thoát"
"Lý Lăng Tiêu..không được đưa cho hắn...nếu không chúng ta chết cả đám" Lăng Phi gấp gáp hô lên.
"Sao hả....sợ rồi đi, sợ thì mau trả vật đó cho ta" Phó Văn Vinh cười tà.
"Uhm....cũng được đi" Thiên Tà thật thà tung ném viên đá kỳ dị này trên tay sau đó ném ra.
Có điều mục tiêu của hắn lại không phải là Phó Văn Vinh mà là.
"Phụp...kít...." viên đá bay đi bằng tốc độ nhân thân khiếp đảm, trong nháy mắt đã như phi tiêu xuyên thẳng ngực một tên người sói.
Sự việc bất ngờ xảy ra khiến cả Phó Văn Vinh lẫn nhóm võ sư Lang Nha chiến đội bất ngờ, Lăng Phi phản ứng rất nhanh, trọng quyền triển khai liền đưa tên lang nhân này trong 3 quyền nằm ngục.
7 tên võ sư hội đồng đánh một tên lang nhân còn lại
"Sao hả...còn muốn trả lại nữa không ?" viên bảo thạch không biết từ khi nào đã trở về lại tay Thiên Tà, hắn nhìn tên tiến sĩ nói.
Phó Văn Vinh nộ hỏa bốc cao không nói 2 lời liền động thân bỏ chạy
Lăng Phi vội bứt ra chiến đấu truy đuổi theo.
Lúc này Thiên Tà đã xoay lưng bước đi, sự việc còn lại đã không lớn, mấy người này còn không giải quyết được thì phải nói quá kém rồi.
Thiên Tà bắt taxi chạy thẳng về nhà, nhưng hắn đi cổng trước lại không hề biết rằng 2 người Thúy Vy lại dừng chân cổng sau lo lắng chờ hắn ở đó.
Chạy thẳng về nhà, biệt thự Hứa gia bây giờ lại chỉ có duy nhất một người
Hồng Ân.
"Anh Tiêu...anh nãy giờ đi đâu vậy ?" cô gái này hiện giờ chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tang, cái đùi trắng nõn nà và một phần bầu ngực non tơ mịn màng đều lộ ra.
Một câu nói ngọt ngào như câu hồn đoạt phách vang lên dù là nam nhân sắt thép cũng khoác cưỡng lại.
"Uhm...em gặp anh có chuyện gì ?" Thiên Tà ngửi được mùi nguy hiểm
Hồng Ân kéo hắn vào trong sau đó tựa như vô tình như hữu ý đóng cửa lại...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.