Thiên Tà

Chương 90: Vây Công

Xưa nay Trần gia chủ mạch và Vân gia chủ mạch quả thật chính là nước lửa không hợp, không trực tiếp tranh đoạt đấu đá nhưng lại minh tranh ám đấu ganh đua nhau không chịu thua.

Đáng tiếc cho họ, những võ sư pháo hôi tiến vào này đều sẽ không bao giờ trở về nữa.

Khu đất trung tâm bây giờ đã không phải như ngày hôm qua có thể so sánh.

Bên trong bây giờ thành lập những mấu nối trận pháp cường đại, sức luyện hóa vô cùng lớn.

26 tên võ sư này tiến vào ranh giới ngăn cách liền đã bị lực luyện hóa này đồng hóa, ngay tức thì liền bị Sơn Hải Đồ thu đi.

3000 ngón núi, 4000 dòng sông, vạn dặm đại hải, trăm dặm sa mạc, cùng với băng nguyên, trúc lâm...vẫn còn thiếu người trấn giữ nhiều lắm.

26 tên võ sư này vừa vào lại cũng chẳng thấm thía vào đâu, tuy nhiên lại vừa vặn gộp đủ vị trí cho tiểu thiên cương trận pháp thành hình, thế là bọn chúng bị phân vào 36 ngọn núi lớn trấn giữ các vị trí trong thiên cương trận, hợp với dưới dòng sông đã sớm tổ hợp thành địa sát trận.

Thiên địa gộp đủ điều kiện, không gian liền hình thành.

"Tách...tách...tách..." một mảnh nhỏ không gian dần sinh ra...trên mỗi ngọn núi liền tách ra không gian nhỏ đủ chứa một người ngồi tu luyện giải phóng ra lĩnh vực.

"Oanh....oanh...."mộc lực tuôn trào, một vị mộc hệ tông sư chân chính tấn cấp.

Bầu trời pháp tướng to lớn dẫn theo bạch quang phiêu nhiên ngự không bay lên tít tận cao không để lộ ra mảnh không gian trong suốt bên dưới.

Ở đó, chỉ có 6 người, 3 người ngồi giữa Bá Hổ, Bá Hiền, Phi Nhiếp

3 góc xung quanh là 3 người khác, vừa nhìn thấy họ một đám tông sư lão giả bên ngoài liền ngạc nhiên

"Hộ pháp....Kim Sư tông sư, sao ông ta lại ở đây làm hộ pháp cho người ta"

Nhìn thấy bên trong 3 vị tông sư này mỗi người đều trạng thái chiến đấu bảo hộ 3 người bên trong, mọi người vừa mình liền biết

"Kim Sư, Từ Đạt Trung, Hạo Trung Niên....người bên trong là có quan hệ gì với ngươi ?

Trần Anh ra giọng chỉ lệnh hỏi

Nhưng 3 lão tông sư bên trong vẫn im lặng hệt như không hề nghe thấy.

Thực ra Kim Sư, Từ Đạt Trung, Hạo Trung Niên 3 lão tông sư này đều là mới tấn cấp chưa lâu là thế hệ sinh sau đẻ muộn trong giới tông sư, hơn nữa 3 lão đầu này khôn khéo sớm đã gia nhập Võ Đạo Hiệp Hội nhận sự che chở, xưa nay thái độ vẫn là diệu thấp dưới các lão tông sư một bậc.

Trần Anh quát lên như vậy là thể hiện quyền uy của mình cũng giống như thường ngày gặp mặt lão vẫn như thế.

Bây giờ 3 tên "kẻ dưới" này nghe lão quát nhưng lại nghiễm nhiên không trả lời, thái độ này rõ ràng là đang thể hiện lập trường muốn chống đối lão.

"Haha...được rồi, cáu giận làm gì ah...Đạt Trung, mở cửa đi"

Vân Tiếu lão tông sư mặt lộ hòa ái nhưng giọng lại là sai khiến.

Võ đạo giới thực lực vi tôn, tôn ti trọng đại vô cùng

Bất quá bên trong vẫn như cũ không đáp lại, 3 người Kim Sư lặng lẽ lùi lại 10 bước chân giống như nhường ra một khoảng đi vào, nhưng mà bước chân của họ vẫn như cũ bọc quanh 3 người Bá Hổ bảo hộ cho họ.

Hành động này Vân Tiếu có chút đắc ý đảo mắt qua lão địch thủ Trần Anh sau đó dẫn đầu tiến vào.

Bên ngoài Trần Anh và 4 người khác vẫn điềm nhiên đứng đó không động, việc tiến vào trong cũng có nghĩa là vào trong phạm vi của không gian pháp bảo.

Nguy hiểm khó nói, hơn nữa mục đích của họ là giết người, một người vào trong nếu chiến đấu bất thành, con cá nào lọt lưới....họ sẽ trợ giúp một tay.

"Hạo Thông Thiên, Lý Khang ngươi trấn thủ bên kia, Vân Hàn, Từ Gia Bảo, 2 ngươi bên này"

Trần Anh phân phó

4 người này phân 2 hướng đi qua bên, vô tình đã bọc kín hết đường thoát của người bên trong, cả mảnh đất trung tâm liền không còn chỗ trốn.

Bên trong.

Vân Tiếu thần thái lãnh ngạo như băng sương, bước chân tiến tới ẩn chứa khí cơ áp bách cường đại, còn chưa tới tính uy hiếp đã thể hiện rõ.

"Bổn sư đến đây, còn không đứng lên chào hỏi"

Ông ta quát lên, khí thế như bạo ngược áp bách tới

Nhưng mà ở trong không gian này, khí tức của lão càng phả ra thì càng bị luyện hóa nhanh hơn, chân lực thả ra càng lớn lão lại càng nhanh mất đi khống chế.

Vừa tới đã muốn lập áp rõ ràng lạ muốn hạ mã uy.

Khí tức chậm rãi thu liễm xuống, thần kỳ là 3 người Bá Hổ một khi thu lại chân nguyên lại đạt đến trình độ không chút dị động hoàn toàn biến mất.

Vân Tiếu nhìn 3 người họ mà có chút ngạc nhiên, 3 người này nếu như không phải lão tận mắt nhìn thấy tấn cấp thì bây giờ e rằng sẽ không tin họ là tông sư.

"Bá hổ cùng con trai xin chào Vân Tiếu đại sư"

"Phi Nhiếp xin chào đại sư"

Họ chào hỏi nhưng ngữ khí bình thường, thái độ bình thường không xu nịnh không khúm núm

"Hừ....hỗn xược, chào bổn sư bằng thái độ đó, các ngươi muốn chết"

Vân Tiếu thực sự phẫn nộ

Đại sư là cách gọi chung của những tông sư như họ, thường thì để tỏ ra tôn kính với cường giả tông sư yếu hơn thường gọi họ là "Thần Sư"

Trong giới võ đạo, tông sư đã gần như là cực hạn của con người, họ xưng gọi một tiếng "thần" cũng không phải không có lý.

Nhưng mà so với nhận biết ngu xuẩn của võ đạo giới đó thì 3 người Phi Nhiếp lại xem thường, họ xem thường 1 chữ "thần" và cũng khinh thường những người mới đạt chút thành tựu đã vểnh đuôi quên mình là ai, đồng thời họ cũng có đủ vốn liếng để không cần hạ thấp mình trước mặt lão ta.

Công pháp mà họ tu luyện cao thâm hơn bình thường rất nhiều, chân nguyên ngưng thành tuy chỉ 1 tia nhưng không phải những tông sư bình thường có thể so sánh

Lại càng lợi thế đó là nơi đây là địa thế của họ, Sơn Hải Đồ là địa bàn của họ, ở trong đây người khác đều không có quyền tự mình làm chủ.

Muốn tại trong địa bàn của họ mà đánh sao, ngu xuẩn

"Vân Tiếu...ngài là tông sư thế hệ trước, chúng ta kính ngài vì tuổi thọ, nhưng nơi đây ngài vẫn là khách" giọng Bá Hổ vang lên trầm tĩnh không mạnh nhưng cũng không mềm yếu

"Hừ....buồn cười, dưới thực lực tuyệt đối...cái gì chủ khách, cái gì già trẻ...tất cả đều là hôi phi, các ngươi trong mắt ta chính là như vậy....không chịu nổi 1 kích"

Bá Hiền chủ động bước tới

"Không sai...trước thực lực tuyệt đối, kẻ yếu đều là giun dế....trong mắt ta, ông cũng như vậy không chịu nổi một kích"

"Hừ...oắt con, ngựa non háu đá có biết trọng mạng mình không ?"

"Mạng của ta,...thế gian này ngoại trừ chủ nhân ra, dù là ai cũng không có bản lĩnh lấy đi"

"Hừ, cuồng vọng...để ta xem ngươi lấy gì để cuồng vọng như vậy"..