Thiên Tà

Chương 77: Viêm Long Tà Quả

Lấy phật ma song đạo hóa âm dương, phật tự thuận theo trời đất xoay quanh chén từ trái sang phải.

Ma dịch chứa đựng vô tận dục niệm nghịch theo trời đất chuyển từ phải sang trái.

Quy luật vận chuyển này khiến bát này tự có công năng hấp dẫn

Chỉ thấy dưới nền đất 1000 bộ hài cốt  dần bị kéo tới sau đó hóa thành bột mịn mầu trắng ngầm chứa khủng bố oán lực âm khí rơi vào trong bát hóa thành một lớp bùn dưới đáy chén.

Cũng tại thời điểm này, mặt đất trống trải liền lộ ra một gốc cây khá nhỏ xinh, trên cây lượn lờ âm khí tụ tán tràn ra xung quanh.

Cây này hệt như một cây ớt có trái mầu đen thui.

"Viêm Long Quả, không ngờ loại dương thụ linh dược này lại bị xâm nhuộm hóa thành tà dược bậc này, Viêm Long Quả chỉ là cấp 3 linh dược nhưng còn gốc biến dị Viêm Long Tà Quả này lại không thua kém gì một gốc ngũ cấp linh dược, thật là hiếm có"

Tay Thiên Tà nhẹ động, gốc cây còi cọc này liền bị thu vào trong chén rơi vào ma dịch bám rễ lên lớp bùn cốt dưới đáy mọc rễ sinh trưởng tiếp.

Hấp thu ma dịch đậm đặc, thân cây bắt đầu hô hấp vận chuyển sau đó nhả một lượng ma khí ra xung quanh dần dần biến phần trên chén thành một mảnh hắc ám ma vụ.

Không còn gì lưu luyến, Thiên Tà trở tay Sơn Hải Đồ vừa chuyển bát này liền rơi vào phía tây hắc ám quỷ vực. Xong việc Thiên Tà bắt đầu độn thổ trở về.

.........

Mặt đất

"Sao lại không liên lạc được...." Lan Anh gọi liền 3 cuộc đều không liên lạc được

Nãy giờ cô sớm đã lòng tràn đầy nghi ngờ, 3 người ngồi đây ai nấy đều là võ giả tuy cô không nhận thức nhưng có thêt khẳng định thân phận họ không bình thường, bây giờ cả 3 lại ngẫu nhiên ngồi đây như chờ đợi cái gì đó.

Lý Lăng Tiêu lại không biết đi đâu, những cuộc gọi nhỡ càng qua đi thì lòng cô lại càng lo lắng

"Chờ chút xíu đi..." tên lái xe noi ra bằng giọng điệu không thể cãi lại.

"Uhm.." Lan Anh hiền lành không để ý, cũng không có tâm trạng để ý

Nhưng cô còn chưa chờ bao lâu, ngay tại vị trí trung tâm mảnh đất, Thiên Tà đã đột đất mà lên

"Anh Tiêu...anh..là như thế nào đi lên vậy"

"Độn thổ..."

"Ủa, chứ bộ dưới đất có cái gì hay sao ?"

"Có một ít thứ khiến người ta chết bất đắc kỳ tử, anh phải lấy nó lên"

Lúc này lão tài xế xe tải cũng đi tới, miệng nhếch một nụ cười âm hiểm.

"Không sai...có một số thứ không có bản lĩnh cầm quả thật sẽ khiến chủ nhân nó chết bất đắc kỳ tử" giọng ông ta phun ra một tia nguy hiểm

Trong vô thức, một trận sát cơ phủ tới bá đạo khóa chặt Thiên Tà vào giữa


Thiên Tà đưa mắt nhìn ông ta chân nhẹ bước tới khéo léo che trước người Lan Anh.

Phạm vi của hắn và lão đầu kia lại càng vì thế mà tiếp cận, ông ta nhếch miệng cười lại càng thêm đắc chí.

Phạm vi này ah, một khi lão ra tay thì dù là có chạy đằng trời cũng khó thoát.

"Không có đâu, vật là thuộc nguyên chủ, luật pháp Việt Nam cấm trộm cướp, bác tài xế ah...ông sai rồi"

"Vậy sao...luật pháp, ...là thứ chỉ dành cho kẻ yếu....nhóc con ah, mày chính là như thế"

"Ta là kẻ yếu...vậy không lẽ ông là kẻ mạnh rồi ?"

"Không sai...nhãi ranh, biết điều mau sớm dâng vật kia, ta tha mày khỏi chết"

"Có thật là dâng lên sẽ không phải chết không ?"

"Còn tùy tâm trạng .."

Thiên Tà cười cười trở bàn tay lấy ra Sơn Hải Đồ

"Tốt, để ta xem...tâm trạng của ông"

"Vút..." nói xong hắn ném Sơn Hải Đồ qua cho lão

"Pặp..." cầm được đồ trong tay, ngay lập tức một loại dục vọng không thể tả dâng lên, trong lòng vui vẻ

Dục vọng sinh ma

Ngay lập tức Phật Ma Kim Bát liền thu được một sợi ma khí cuồn cuộn kéo tới.

Sơn Hải Đồ được lão ta vạch ra xem xét, chân nguyên lập tức vận chuyển trút vào đồ hòng luyện hóa nó thành của mình.

Hệt như lão nghĩ, đồ này dĩ nhiên hấp thu chân nguyên của lão như dự kiến, đồng thời cả một phần thần hồn lực cũng bị hấp thu, một loại liên kết khó nói nên lời truyền đến

Trong đầu lại sinh ra một dục vọng chiếm hữu to lớn, lão ta dọc theo loại liên hệ này không nhịn được muốn vào trong sau đó.

"Vụt..." lão ta biến mất tại vị trí đó.

Chân nguyên mấy chục năm tu luyện cũng miễn cưỡng đủ để mở ra một mảnh chân nguyên thổ địa rộng gần mét vuông.

Trong kinh mạch chảy xuôi Băng Cương Chân khí khi bị hấp thu liền mở ra liên hệ với trong Sơn Hải Đồ một mét vuông băng nguyên chi địa, lúc lão ta tiến vào cũng chính là tiến vào đây.

"Ah, là thế giới trong pháp bảo đây sao...thật nhiều hàn băng khí tức...tốt, quả nhiên là băng hệ bảo địa...

"Ah....chân nguyên tự động vận chuyển, lộ tuyến này....thật linh diệu,..hahahahaha, không ngờ tu luyện ở đây chỉ một lát đã bằng bế quan 2 năm, thật là bảo địa tu hành....hahahahahaha"

Vào trong đồ, lão ta khờ dại vẫn nghĩ rằng mình là chủ sở hữu của nó bắt đầu bị dục vọng tu luyện kích động ngồi tại đó bế quan.

Xong, thế là một vị tông sư cứ như vậy liền giải quyết xong.

Đây là kết quả của kẻ tham lam, của người thiếu hiểu biết và là của kẻ quá tự đại, tự cho mình là đúng.

Một chút mưu mô nhỏ hù dọa con nít sao, cuối cùng là vẫn như con ba ba trong rọ, bị lừa còn không biết

Khu băng nguyên rộng lớn này có thêm lão ta nữa là 16 người, mỗi người tạm thời có được 1m không gian tu hành nhận được băng thần công cùng sự hỗ trợ cực lớn từ ngàn vạn trận pháp bên dưới.

Tuy nhiên tinh hoa năng lượng luyện ra lại là phục vụ trở lại trận đồ, nó chảy trong cơ thể họ chỉ là xem họ như cái máy cho nó sản xuất mà thôi.

Khác hoàn toàn với Trần Lập, ông là ký khế ước mượn lọ chứa.

Có được 30% lọ chứa này, lão tương tự sẽ nhận được 30% sự tăng phúc của trận pháp, đồng thời cũng có 1m2 không gian có thể trồng băng hệ linh dược nhờ linh dược mà nhận được thêm lợi ích.

Đây hoàn toàn là một quá trình trao đổi rất công bằng

Trần lão đầu này gia thế có điều kiện, chỉ mới từ sáng đến nay mà đã gom được 1 gốc thiên sơn tuyết liên trồng xuống...