Người gia đinh đứng bên cạnh nói “ đại tiểu thư, đây là chỉ một nhóm ban đầu thôi ạ, ở bên trong kia ta phát hiện có một số con có dấu hiệu bị bệnh, ta sợ rằng cứ đà này khó mà trụ được cái trại nuôi tằm này “.
Nhìn con tằm bị bệnh sắp chết trên tay, Tiêu Ngọc Nhược buồn rầu nói “ vậy ngươi đã biết những con Sâu Tằm này bị bệnh gì sao ?“.
Người gia đinh kia khổ sở lắc đầu nói “ đại tiểu thư, đây có vẻ như là một loại bệnh mới của Sâu Tằm, ta hiện tại vô pháp cứu chữa “.
Tiêu Ngọc Nhược nghe được đáp án của gia đinh càng buồn rầu hơn, không tự chủ được cảm xúc của mình Tiêu Ngọc Nhược, hai con mắt đã xuất hiện hai hàng lệ rơi.
Tiêu Ngọc Nhược nàng tiếp quản trưởng tộc không bao lâu, thì đủ cái khó khăn tiến tới, bắt đầu từ vải lụa lậu, bây giờ đến dịch bệnh Sâu Tằm, những cái khó khăn này, dường như cùng tiến tới rồi đổ ập cùng một lúc nên người Tiêu Ngọc Nhược nàng cùng một lúc, để Tiêu Ngọc Nhược nàng cảm thấy bất lực.
Thiên Uy ở bên nhìn thấy Tiêu Ngọc Nhược nàng đau khổ khóc ra giọt nước mắt, để Thiên Uy lập tức chấn động tâm linh, Tiêu Ngọc Nhược nàng lúc khóc ra nước mắt, cảm giác như nàng lúc này yếu đuối đến mức, như cần có người giúp đỡ và bảo vệ.
Không chịu được Tiêu Ngọc Nhược nàng chảy ra từng giọt nước mắt, nên Thiên Uy âm thầm tiến vào cửa hàng của hệ thống, bỏ ra ít bạc còn thừa trong hệ thống, mua một cuốn Kỹ Năng Nuôi Sâu Tằm Để Lấy Tơ.
Thoáng cái Thiên Uy đã học được chăm nuôi Sâu Tằm, thế là Thiên Uy tiến tới Tiêu Ngọc Nhược nàng rồi nói “ đừng có khóc !, từ từ mọi chuyện sẽ có cách giải quyết, hiện nay chuyện này để ta lo đi “.
Có lẽ lúc này Tiêu Ngọc Nhược nàng yếu đuối nhất một mặt, nên đối với lúc này, nàng cần có một chỗ dựa là cần thiết, mà Thiên Uy xuất hiện, để Tiêu Ngọc Nhược nàng cảm giác an toàn, và quan tâm, mặc dù không cho rằng Thiên Uy có thể xử lý được việc này.
Ngồi xuống nhặt lên bất kì một con Sâu Tằm lên, Thiên Uy sau đó nhìn kỹ một lần rồi bỏ xuống, sau đó lại ngồi xuống nhặt lên một con nữa, rồi lại nhìn kỹ càng, và chuyện đó lập đi lập lại ít nhất là năm lần.
Để Tiêu Ngọc Nhược đã dừng lại khóc, mà đứng nhìn thấy Thiên Uy có những hành động kỳ quái, chỉ có cười khổ, nghĩ rằng Thiên Uy hắn hiếu kỳ nhìn xem chơi đám Sâu Tằm kia.
Một lúc sau, Thiên Uy đứng lên rồi thở dài một cái.
Tiêu Ngọc Nhược đi đến cười mỉm, động viên với Thiên Uy hắn rồi nói “ không tìm được bệnh, cũng không sao cả, dù sao cũng là bệnh mới mà, đâu phải dễ ràng như vậy mà tìm ra được “.
Thiên Uy trợn mắt với Tiêu Ngọc Nhược nói “ ai bảo ta không biết đám Sâu này bị bệnh gì “.
Tiêu Ngọc Nhược tưởng Thiên Uy ngạo kiều, không muốn tỏ ra chịu thua nên nói “ ngươi đừng tỏ ra ta đây, cho dù là thầy cũng không thể mất một lúc tìm ra bệnh như ngươi “.
Thiên Uy bị coi thường lập tức nói “ đã vậy ngươi đi mà đi tìm thầy y, mà xem bệnh đám Sâu Tằm này đi “.
Tiêu Ngọc Nhược tuy là không tin cho lắm là Thiên Uy đoán ra bệnh, nhưng biết đâu Thiên Uy lại đoán ra đúng bệnh, dù sao Tiêu Ngọc Nhược nàng chả mất cái gì, hơn nữa Thiên Uy hắn tất cả việc làm trên đều đến từ sự thành tâm, nên Tiêu Ngọc Nhược nàng chí ít cũng phải có sự cảm kích.
Suy nghĩ kỹ càng xong, Tiêu Ngọc Nhược đối với Thiên Uy thành khẩn nói “ ta xin lỗi, vừa rồi tâm tình ta không được tốt cho lắm, mong ngươi tha lỗi cho ta “.
Thiên Uy nói “ hừm !, thế còn được, ngươi vểnh tai mà lắng nghe cẩn thận đây “.
Tiêu Ngọc Nhược cũng chiều lòng Thiên Uy, mà vểnh tai lên nghe Thiên Uy nói.
Thấy Tiêu Ngọc Nhược làm theo đúng yêu cầu mình, Thiên Uy oai phong nói “ những con Sâu Tằm này bị bệnh có tên là bệnh Bung mủ, mà bệnh này không diệt trừ từ trước rất nhanh chóng sẽ trở thành ổ dịch, ngoài ra bệnh này còn tên gọi khác là : bệnh Tằm Nghệ, bệnh Tằm Khúc, bệnh Tằm Treo, bệnh Đa Giác Thể,… nhưng do Sâu Tằm nhà ngươi tạo lớp kén màu vàng, nên gọi là bệnh Tằm Nghệ,…..“.
Thấy Thiên Uy nói có vẻ hiểu biết, Tiêu Ngọc nhược như thấy được hi vọng, vội vàng nói “ người đừng có dừng lại mau nói tiếp đi “.
Thiên Uy trợn mắt với Tiêu Ngọc Nhược, rồi Thiên Uy hắn không vội không vàng nói “ ngươi cứ từ từ có được không, trước mắt bây giờ ngươi mau bảo người gia đinh này vào bên trong bắt bỏ đi toàn bộ con Tằm nào có dấu hiệu lờ đờ, da Tằm sáng như có dầu,…...bỏ đi toàn bộ trước khi lây bệnh toàn bộ “.
Không hiểu tại sao phải làm vậy, Tiêu Ngọc Nhược lập tức ngờ nghệch hỏi “ tại sao phải làm vậy ?“...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.