Thần Y Đích Nữ

Chương 340: Tiểu thư ngươi đang mặc thứ gì đó ?

! --go -- >

Khang di nghe Phượng Vũ Hoành hỏi han , trong lòng hoảng hốt .

Trong lòng nàng rõ ràng , Phượng Vũ Hoành bên này bị tập kích , mình là mục tiêu hoài nghi hàng đầu , thế nhưng chẳng phải nàng làm .

" Ta không biết . " Nàng lắc đầu , nhìn về phía Phượng Vũ Hoành , " Thiên Chu cũng có tử sĩ , nhưng phủ công chúa ta chưa từng nuôi , ta cũng chưa từng dùng quá . " Nói vậy là ở với Phượng Vũ Hoành tỏ rõ lập lập trường , " Ta gả đi đến Phượng gia chính là tiểu thê tử Phượng gia , đối với ta mà nói , mấy người các ngươi hài tử với Như Gia là giống nhau , đều là nữ nhi của ta . Mặc kệ đối phương còn có thể hay không lại phái người tới , A Hoành , ngươi cũng tất cả phải cẩn thận . "

Khang di lúc nói chuyện , Phượng Vũ Hoành ánh mắt vẫn không rời khỏi mắt nàng , hai người đối diện , Khang di mỗi một lần con ngươi co rúc lại cường độ cùng tần thứ đều bị Phượng Vũ Hoành nhìn trong mắt , rốt cục ra kết luận —— chẳng phải Khang di làm .

Có thể những vấn đề mới lại tới nữa rồi , chẳng phải Khang di , thì sẽ là ai chứ ? Huyền Thiên Dạ sao ?

Trong lúc nhất thời , người hai bên ai cũng không có nói .

Giằng co giằng co gần chỉ một nén nhang , lão thái thái cuối cùng từ trong khiếp sợ rất nhiều thi thể tỉnh táo lại , mở miệng nói câu: " Nếu không , A Hoành ngươi chuyển về trong phủ ở chứ? Một người ở chỗ này quả thực khiến người không yên lòng . "

Phượng Vũ Hoành nháy mắt mấy cái , thúy thanh nói "Cảm ơn tổ mẫu , A Hoành là có tính toán ngày gần đây liền dọn trở về , chính là không biết phụ thân và các tỷ muội khác nghĩ sao . "

Tưởng Dung cách nàng gần đây , vội vàng nói: " Nhị tỷ tỷ trở lại cũng được , chúng ta cũng hảo có thể chiếu ứng lẫn nhau . "

Phượng Cẩn Nguyên không tỏ thái độ , đến là Trầm Ngư nói câu: " Huyện chủ phủ bên này có trăm tên thị vệ canh giữ , còn có nhiều ám vệ cao nhân thế , nếu như Nhị muội muội dọn trở về , những thủ vệ này phải chuyển qua Phượng phủ bên kia chứ? Nhưng nếu như dời qua , diêu ... Diêu phu nhân phải làm sao ? "

Phượng Vũ Hoành cười nói: " Thị vệ và ám vệ tự nhiên muốn lưu lại nơi này bảo vệ mẫu thân , mà ta ... " Nàng nói chuyện , nhìn về phía Phượng Cẩn Nguyên , " Nữ nhi trong nhà , phụ thân dù sao cũng nên có thể bảo vệ được an nguy của ta chứ? "

Lời đều nói hết đến mức này , Phượng Cẩn Nguyên còn nói được gì ? Tuy nói hắn là một trăm không muốn Phượng Vũ Hoành ở đến Phượng phủ , nhưng đây là nữ nhi của hắn , hắn tuy lại không cái chữ "không", chỉ có bất đắc dĩ nói: "Vậy ngươi liền chuyển tới a! "

" Được . " Phượng Vũ Hoành gật đầu , " Vậy ta hôm nay liền chuyển ! Đêm khuya rồi , đại gia mau trở về đi thôi , chỉ là nhớ cẩn thận đó phòng bị , vạn nhất tặc nhân có ý đồ với ta không được lại chạy đến Phượng phủ đi phát tiết , đến lúc đó tổn thương người vô tội nhưng sẽ không tốt . "

Phượng Cẩn Nguyên ngẫm lại cũng phải , mau mang mọi người hồi phủ , sau đó lại phái ám vệ cùng hộ viện tăng cường phòng bị .

Phượng phủ người vừa đi , trong tiểu viện lại một lần nữa yên tĩnh , Ban Tẩu lách mình xuất hiện , hỏi Phượng Vũ Hoành nói " Thật muốn chuyển tới Phượng phủ đây? "

" Ân . " Nàng gật đầu , " Chẳng những muốn dọn trở về , còn phải thả tin tức ra , thì nói ta đã không chịu nổi tại Huyện chủ phủ . "

Vong Xuyên nghĩ một lát , nói " Tiểu thư là sợ liên lụy phu nhân ? Nhưng nếu như toàn lưu ám vệ lại , tiểu thư chính mình cũng không an toàn a! "

" Không có chuyện gì . " Nàng khoát khoát tay , " An nguy của ta không thành vấn đề , các ngươi đặt tâm tư ở bên ngoài tốt rồi , mỗi đêm chỉ cần ta yên giấc , mặc dù trong phòng vào người đến các ngươi cũng đừng lo , ta tự có biện pháp ứng đối . "

Ban Tẩu khóe miệng co quắp một trận , " Ngươi có thể có cách gì đây ? Nhấc roi tử theo người liều mạng ? "

Phượng Vũ Hoành thần thao thao nói: " Nhưng không phải . Nhưng rốt cuộc làm thế nào , chính là ta không nói cho ngươi , chính mình sốt ruột đi thôi ! " Vừa nói vừa cười cười chạy trở về phòng , đóng cửa cất giọng nói: " Ta đi ngủ đây , các ngươi dọn sân thoáng cái liền tản đi đi ! "

Bên ngoài nhân đưa mắt nhìn nhau , trải qua một trận phong ba thế , tiểu thư nhà hắn còn ngủ ngon , thật là. . . Tâm lớn a!

Hoàng Tuyền bất đắc dĩ lắc đầu một hồi , sau đó lại kêu mấy tên ám vệ đi ra thu thập hiện trường . Mà trong phòng Phượng Vũ Hoành cũng bắt đầu có hành động , chỉ thấy nàng từ trong ngăn tủ lục ra chăn đệm gối , hết thảy nhét vào trong không gian , sau đó người cũng đi theo vào , không chỉ chốc lát thu thập xong giường phòng nghỉ ngơi .

Nhìn mình thành quả lao động , Phượng Vũ Hoành vô cùng hài lòng . Về sau vẫn là ngủ trong không gian tốt lắm , tuy nói bên người nàng cao thủ rất nhiều , nhưng vừa đến chuyển về Phượng phủ sau khi có một bộ phận người phải lưu lại tới bảo vệ Diêu thị , thứ hai , hơn nửa đêm bị đánh thức , thật rất chọc người giận , nàng còn muốn ngủ an ổn a? .

Đêm nay , Phượng Vũ Hoành thì ngủ ở dược phòng không gian , đến khi ngày kế trời sáng rõ mới chuyển tỉnh lại . Từ không gian lúc đi ra , Hoàng Tuyền vừa vặn bưng nước rửa mặt từ ngoài cửa vào đây , bất thình lình nhìn đến Phượng Vũ Hoành liền mơ mơ màng màng đứng ở giữa đất , đến dọa nàng giật mình .

" Tiểu thư , thế nào đứng ở nơi này ? " Lại nhìn vào , mông , " Tiểu thư ngươi đang mặc thứ gì đó ? "

Phượng Vũ Hoành cúi đầu xuống , được rồi , thắt lưng áo ngủ , ngày hôm qua lúc ra từ trong không gian .

" Mặc quần áo ngủ . " Nàng nói , " Mới làm . "

Hoàng Tuyền nhíu mày , " Lúc nào làm ? sao nô tỳ không biết ? "

Nàng rất không biết xấu hổ đáp: " Lén các ngươi làm . "

Hoàng Tuyền không hỏi nữa , đối với một số gì đó đột nhiên xuất hiện không hợp với lẽ thường nàng đã có nhất định lực miễn dịch , chủ động tự giác quy vi những thứ đó: Từ trong tay áo tiểu thư lấy ra . Ngược lại nàng biết , tiểu thư nhà nàng có một chiếc tay áo thần kỳ , có thể lấy có thể nhét , không chừng cả người sống cũng có thể nhét được đi vào a? .

Hoàng Tuyền cũng không biết , Phượng Vũ Hoành trong tay áo xác thực có thể nhét vừa người , còn không chỉ một cái .

Ăn sáng sau , Vong Xuyên mang theo một đám hạ nhân thu xếp chuyển nhà , Phượng Vũ Hoành thì mang theo Hoàng Tuyền đi thỉnh an cho lão thái thái .

Hôm nay Thư Nhã viên cũng có một chút náo nhiệt , vì Phượng Cẩn Nguyên hôm qua ngủ lại Cẩm Phúc viện , chính thức cùng Trình Quân Man viên phòng , tiểu thiếp không giống với thiếp , tuy không bằng chủ mẫu , nhưng trong phủ cũng xem như có một chỗ nhỏ nhoi. Viên phòng sau khi , Trình Quân Man liền muốn thực chính thức lại cho lão thái thái thỉnh an một lần , Lão thái thái sẽ đối có sở biểu thị .

Phượng Vũ Hoành vào viện lúc , Phượng Cẩn Nguyên cũng đang dắt Trình Quân Man đi đến trong viện , Trình Quân Man tuổi chưa qua hai mươi , bảo dưỡng thoả đáng , hai người đứng ở một chỗ nhìn qua y hệt phụ tử . Nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp ai đều thích , Phượng Cẩn Nguyên trải qua đêm đó , càng cũng cảm thấy bản thân với Quân Man người như vậy cùng một chỗ , tâm thái cũng cùng trở nên trẻ lại rất nhiều , liền đi trên đường bước đến đều nhẹ nhàng .

Thấy Phượng Vũ Hoành cũng đến , Trình Quân Man mau kêu huyện chủ cho nàng hành lễ , Phượng Vũ Hoành tay đỡ người , cười nói: " Chúng ta cũng là người một nhà , bàn về bối phận ngươi ở trên ta , sau này thì gọi ta A Hoành đã có thể . "

Phượng Cẩn Nguyên cũng nói: " Chính là , nói đến , nàng cũng tính là nữ nhi của ngươi . "

" Thiếp thân kinh hoảng ! " Trình Quân Man cúi đầu , trên mặt hiện ra e thẹn , ánh mắt nhưng không dấu vết hướng Phượng Vũ Hoành bên này quăng đến . Hai người nhãn thần trao đổi , đều ở đối phương trong ánh mắt nhìn đến tâm ý lấy lòng .

Bình thường mà nói , địa vị tiểu thiếp tuy cao hơn tiểu thiếp nhiều , nhưng đến cùng cũng là tại dưới chủ mẫu . Trong phủ hài tử chỉ nhận chủ mẫu làm mẫu thân , bây giờ Phượng Cẩn Nguyên lại nói một câu nói như vậy , xem ra hắn đối vị này tiểu thiếp mới tới cũng vô cùng hài lòng .

Phượng Vũ Hoành nghĩ thầm , tân phu nhân vào cửa , lại bị tiểu thiếp đoạt giải đầu , vào giờ phút này , Khang di nội tâm không biết hỏng mất đến mức độ nào .

" Nữ nhi muốn chúc mừng phụ thân được này di nương hiền huệ ! " Nàng nhìn về phía Phượng Cẩn Nguyên , trong mắt mỉm cười , " Không biết Quân Mỹ di nương tính khí phải chăng cũng như tỷ tỷ , phụ thân tuyệt đối không nên lạnh nhạt mới tốt . "

Trình Quân Mỹ cùng Trình Quân Man trưởng rất giống , nhưng lại bất đồng với Quân Man thanh tú thanh nhã , Quân Mỹ muốn càng hoạt bát một số , một đôi mắt minh diễm động nhân , sớm đã phác thảo Phượng Cẩn Nguyên tâm . Bây giờ Phượng Vũ Hoành vừa nói như thế , hắn lại đương trong lòng quyết định chủ ý , đêm nay nhất định phải đi về phía Nhật Nguyệt hiên một chuyến .

Quân Man nhìn ra Phượng Cẩn Nguyên cảm xúc biến hóa , tất nhiên là đoán được suy nghĩ trong lòng hắn , vì thế cũng mở miệng nói: " Quân Man lúc nhỏ học họa , muội muội thuở nhỏ tập vũ , lão gia đêm nay nhất định phải nhớ để muội muội vì ngài nhảy lên một điệu nhảy trợ hứng . "

Phượng Cẩn Nguyên bị nói tới xuân phong đắc ý , cười ha ha , kéo qua Quân Man vai đẹp tiến vào sảnh đường .

Phượng Vũ Hoành đi theo ở phía sau , cánh môi nhếch lên một vệt quỷ dị cười đến . Hai người này chẳng những là cháu gái Hoàng hậu nương nương , càng là từ Huyền Thiên Minh tự mình đưa đến quý phủ, nàng có lý do hoàn toàn tin tưởng .

Trong sảnh đường , nữ quyến Phượng gia đều đã có mặt , Phượng Cẩn Nguyên cùng Phượng Vũ Hoành ngồi xuống sau khi , Trình Quân Man đã tiến lên quỳ xuống đất lễ bái , bị (cho) Phượng lão thái thái làm đại lễ .

Lão thái thái ra dáng dặn dò: " Ngươi đã gả vào Phượng gia , thì tất cả phải dùng phu làm trọng , hi vọng các ngươi phu thê hoà thuận , cầm sắt hòa minh , sớm ngày khai chi tán diệp cho Phượng gia chúng ta . "

Mấy câu nói , nói tới Khang di lúng túng không thôi , Phượng Vũ Hoành nín cười suýt nữa nội thương .

Lão thái thái mấy câu từ này rốt cuộc là ai dạy? Phu thê hoà thuận ? Cầm sắt hòa minh ?

Nàng nhìn về phía Khang di , chỉ thấy Khang di gương mặt đến mức cứ như cà tím , đến cũng cảm thấy vô cùng đã nghiền , vì thế cũng đứng lên vừa , đi theo bổ túc một câu: " A Hoành Chúc di nương cùng cha thân bách niên hảo hợp , sớm sinh quý tử . "

Nàng nói một lời này , Tưởng Dung đã cũng đi theo đến lập lại một lần . Phấn Đại làm loại sự tình này từ trước đến giờ là theo mọi người, vì thế cũng đứng lên , một phen cung chúc .

Trầm Ngư sớm đã cảm thấy không thích hợp , vốn còn muốn nhắc nhở lão thái thái đổi vài câu từ ngữ , có thể cái tam muội muội của nàng cũng làm ra lần này tỏ thái độ , nếu nàng lại nói khác cũng lộ vẻ bất ngờ . Huống chi , nàng có chú ý tới Phượng Cẩn Nguyên phản ứng , đã thấy nàng vị phụ thân này chẳng những không có dị nghị , trái lại hết sức hưởng thụ dáng vẻ .

Trầm Ngư thoáng hiểu ra rằng , phụ thân thích vị tiểu thiếp này .

Nàng ở đáy lòng khẽ thở dài một tiếng , bất đắc dĩ cũng đứng lên , đi theo nói một câu: " Sớm sinh quý tử . "

Lão thái thái rất hài lòng biểu hiện những hài tử này , lại vung tay lên , lập tức có hạ nhân bưng một vị ngọc quan âm đi lên phía trước . Lão thái thái nói: " Đây là một tôn Quan thế âm tống tử , Quân Man , ta hôm nay đã tặng nó cho ngươi...ngươi mang về cố cung phụng , tin tưởng rất nhanh sẽ có mang người nối dõi. "

Trình Quân Man nhanh chóng tạ ân , sau đó giơ đôi tay quá đỉnh đầu , nhận lấy cỗ Quan Thế Âm .

Phượng Cẩn Nguyên tự mình nâng nàng từ trên mặt đất dậy , vừa dừng lại , chỉ thấy Khang di cũng đi lên phía trước , trên mặt thần sắc dĩ nhiên khôi phục như thường , rất thân thiết lôi kéo Trình Quân Man tay nói " Muội muội đại hỉ , có thể hầu hạ lão gia là phúc khí , tỷ tỷ trước mắt không có gì cầm ra gì đó dùng được lắm —— " Nàng vừa nói vừa từ giữa cổ tay cởi dưới một cái vòng ngọc chụp vào Trình Quân Man trên tay , " Đây là năm đó phụ hoàng còn tại thế lúc đưa cho ta , tỷ tỷ liền chuyển giao nàng cho ngươi , hi vọng muội muội có thể quá nhiều vì lão gia phân ưu , giải lão gia bớt sầu . "

Trình Quân Man nhìn vòng ngọc trên cổ tay , có chút không dám làm chủ vừa nhìn về phía Phượng Cẩn Nguyên , nhút nhát hỏi một câu: " Lão gia , thiếp thân có thể thu không ? "

Thái độ này quả thực quá đúng Phượng Cẩn Nguyên khẩu vị ! Cháu gái ruột Hoàng hậu nương nương , không chỉ không ỷ sủng mà kiêu , không chỉ không ỷ vào thân phận ở cao kiêu ngạo , ngược lại còn dùng hắn làm trọng thế này , thật sự là hiểu chuyện đến cực điểm .

Phượng Cẩn Nguyên trong lòng cực kỳ vui mừng , gật đầu một cái nói: " Phu nhân cho , ngươi hãy thu thôi . "

" Là kia Quân Man thu , đa tạ phu nhân nâng đỡ . " Vừa nói vừa lại vuốt lên vòng ngọc kia , mặt trông vẻ yêu thích .

Lại nghe lúc này , Phượng Vũ Hoành bất chợt hỏi một câu: " Không biết Thiên Chu tiên đế là ở khi nào đưa vòng ngọc này bị (cho) mẫu thân ? "

! --ov E -- > Ryanha : sau đó ra sức cố dập đầu trước Phượng Vũ Hoành..