Thần Đạo Thiên Tôn

Chương 3 : Bái sư

Hiện giờ hắn chú ý là chiếc rương đó kế sát bên ổng đó . Chiếc rương chạm khắc rất đẹp . Hình ảnh ngũ linh Long - Phượng Hoàng - Kỳ Lân - Bạch Hổ - Huyền Vũ tinh xảo , sống động . Hắn chòm người dậy ráng lấy chiếc hộp . "Bạch" Hắn đặt chiếc hộp xuống đất . "Phù ! Mệt muốn chết đi được ." Lâm Long thở hồng hộc .

Hắn nâng tay chuẩn bị mở chiếc rương ra . Hào quang tỏa sáng lấp lánh. Đó là 7 chiếc nhẫn lấp lánh . Nhìn chiếc nhẫn thật ra là sắt nhưng cầm lên thì hơi nặng . Ban đầu nhìn thì 7 chiếc nhẫn này chả khác gì trang sức ngoài cửa tiệm . 7 chiếc nhẫn mang 7 màu sắc khác nhau gồm Đỏ - Cam - Hắc - Lục - Lam- Chàm - Hạt. Sau khi lấy 7 chiếc nhẫn ra thì có 1 mảnh giấy nhỏ ghi dòng chữ trên đó : Đỏ là Hỏa ,Cam là Thiên Đạo(bao dung vạn vật gồm Âm Dương, Hỗn Độn) , Hắc Là Thời Không , Lục là Lôi Kiếp , Lam là Thủy Phong , Huyễn là Chàm và Hạt là Mộc-Thổ. (Hạt là màu nâu) " Đâu ra là nhiều nhẫn thế này . Chẳng lẽ chúng đều là nhẫn không gian ư . Nghe nói nhẫn không gian tích trữ đồ vật và không gian bên trong rất lớn . Mà hình như là chỉ có tộc trưởng và lão tổ có thôi . Nếu muốn mua bên ngoài thì rất mắc . Thấp nhất chắc khoảng 20 vạn hạ phẩm linh thạch lận . Mắc cực kì. Thôi thì ta giữ lại vậy nghiên cứu đi ngu gì mà đem bán. " Hắn lẩm bẩm nói . Bỗng hắn sực nhớ : " Trời cả đống nhẫn thế này , giấu chúng ở đâu vậy trời. Muốn kiếm chỗ giấu chúng thì quá khó khăn. Thôi kệ , giờ ta tính tới đâu hay tới đó vậy. "

Thế rồi hắn thử đeo hết 7 chiếc nhẫn vào . Hai bàn tay hắn toàn là nhẫn lấp lánh. Thế rồi hắn thầm nghĩ : " Giá như nó theo ý nghĩ ta biến mất cất chỗ nào đi nhỉ . " Thế là như Lâm Long ý muốn . Bảy chiếc nhẫn này đồng loạt biến mất . Điều này làm Lâm Long hết hồn . " Trời . Cái quỷ gì vậy ." Lâm Long la lên . Một lát sau hắn mới kịp bình tĩnh lại rồi nói nhỏ nhẹ : " Nãy hình như mình có ý nghĩ để cho 7 chiếc nhẫn này biến mất đi . Mà giờ chúng biến mất thiệt . Nếu vậy giờ ta thử làm ngược lại xem . "

"Trở lại đi" Lâm Long thầm nghĩ . Đúng như hắn dự đoán . 7 chiếc nhẫn không gian này đều qua trở lại trên tay hắn . Hắn mừng quýnh quá đi thôi. Thế rồi bỗng nhưng một tia sáng lóe lên từ trong chiếc nhẫn đeo trên cổ của hắn - chiếc nhẫn ngọc này mẹ hắn mua ở chợ rồi đeo cho hắn từ khi còn rất bé cơ . Sau đó tia sáng trở nên rực rỡ hơn rồi hiện lên một đạo ảnh người . " Chào người Lâm Long , ngươi có nhớ ta không ?"

"Ngươi là ai ? " Lâm Long bất ngờ giật mình lên hỏi . "Ngươi muốn làm gì ở ta ? " Hắn liền thụt lùi phía sau vài bước chuẩn bị lên chạy . Vì hắn cảm giác điều này quá quỷ dị .

"Không tệ ! Mới gặp thấy ta mà đã bình tĩnh và có phương án như thế này là tốt . " Ông trung niên tuấn tú này tấm tắc khen ngợi . Sau đó ông này giọng bình tĩnh nói tiếp "Ta là người đã ở trong giấc mơ của ngươi . Đồng thời ta cũng cám ơn ngươi nhờ ngươi suốt 4 năm qua đã cung phụng cho ta rất nhiều phàm khí giúp ta có thể hiện thân như bây giờ."

Nghe xong , Lâm Long rất sốc . "Thì ra ông này là người trong giấc mơ của ta mấy năm trước ư . " Hắn thầm nghĩ . Sau đó hắn bỗng nhiên hỏi : " Xin cho hỏi ngài , ngài hấp thu phàm khí của tôi là có lí do. Vậy thì cho tôi hỏi phàm khí là gì mà sao ngài phải hấp thu của tôi . "

Ông trung niên đó cười tươi trả lời : "Có lẽ cho ta gửi lời xin lỗi và lời cám vì ta đã lấy phàm khí của ngươi ." Sau đó hắn nói tiếp :

- Phàm khí là loại khí ảo diệu nhất , đặc trưng nhất của nhân loại chúng ta . Phàm là sinh ra thì ai có phàm khí dồi dào thì thể hiện người đó sẽ có tiền đồ , tiềm lực vô cùng sáng lạn . Đồng thời linh hồn nào có thể hút được phàm khí này thì có thể tẩm bổ linh hồn .Điều này trong giới tu võ rất ít người biết . Đương nhiên nếu ai bị hút phàm khí thì người đó sẽ không thể tu võ được nữa . Cho nên hầu hết các gia tộc phải có phòng bị kết giới khi sinh con . Và các con cháu đều đeo tấm phù tránh các hồn linh như thế . " Sau đó hắn tiếp tục nói tiếp : " Khi ngươi được mẹ ngươi đeo cho chiếc nhẫn này thì ta đã cực kì ưng ý ngươi rồi . Ngươi thật sự rất có tiền đồ . Thứ nhất ngươi sinh ra đã cực kì dồi dào phàm khí , lúc đó ta còn ngủ say nhưng nhờ hiện tượng cửu lôi đánh xuống khu vực nơi ngươi ở lần trước cộng với phàm khí lan tràn của ngươi đồng thời có thể chất rất đặc thù nên khi chiếc nhẫn mẹ ngươi tặng ở cùng ngươi thì ta đã chủ động hấp thu liên tục phàm khí . Điều này khiến ngươi không thể tu võ trong một thời gian được . "

Vừa mới nghe xong , Lâm Long liền lập tức hét lên : " Vậy là ông mà mấy năm qua ta không thể luyện võ . Đồ ác quỷ . Đồ súc sinh . Vì ngươi mà bao năm qua phải chịu bao nhiêu nỗi nhục . "

Chửi xong rồi hắn tiếp tục chửi tiếp .

"ABCXYZ ..... ABCXYZ ..... Đm ông kia ! " Lâm Long tức giận nói . (Tác giả thật ra hơi lười viết phần này . Đọc giả cứ tưởng tưởng nó chửi thề thằng cha sư phụ liên tục suốt 2 tiếng đi . )

Hai tiếng sau .....

" Hộc hộc " "Mệt quá . Nếu kể ra không biết chừng nào tôi mới thấy hết cục tức trong lòng . " Lâm Long nói .

"Đáng ghét lão già . Vì ngươi mà 4 năm qua ta không thể tu võ được . Vì ngươi giở trò mà chẳng làm được gì ." Lâm Long nói .

" A hi hi . Đừng nóng giận quá .Ta chỉ bất đắc dĩ làm việc đó thôi mà . " Ông trung niên áo trắng cười trừ một cách miễn cưỡng .

"Bất đắc dĩ cái con khỉ ông ! Hóa ra bổn thiếu gia bị ngươi làm hại mà không hề hay biết . " Lâm Long la ó cãi lại .

Sau đó hắn liền không nương tay ném chiếc nhẫn đó đi nơi khác . Chiếc nhẫn kéo theo hồn ảnh của ông trung niên này ra xa .

Một điều Lâm Long không ngờ tới lại xảy ra , chiếc nhẫn giờ lại quay ngược trở lại .

"Á . Sao lại quay lại rồi . " Lâm Long bất ngờ nói .

"Chậc chậc chậc ." Ông trung niên lắc đầu . " Thời đại giờ , thanh thiếu niên quá lỗ mãng ... quá lỗ mãng . " Sau đó ông đó nói tiếp " Việc nhỏ không nhịn sao thành đại sự ."

"Với lại ta chỉ hấp thu 4 năm phàm khí thôi mà . Cần gì mà phải làm dữ vậy " Ông trung niên nói.

"Ông nói nhẹ nhàng nhỉ ? " Lâm Long cãi lại

"Ông hấp thu phàm khí của tả , làm ta chịu bao nhiêu nhục nhã , bao nhiêu thống hận . Đồ khốn nạn . " Nói xong liền nắm đấm quýnh vong linh kia .

Không như dự kiến . Lâm Long đánh xuyên qua lão trung niên đó .

" Ta khuyên ngươi hiện giờ không nên đánh vong linh người đã khuất . Không nên đâu . " Ông trung niên khuyên nhủ .

Sau đó ông nói tiếp : " Ngươi cứ cho ta hấp thu phàm khí 4 năm qua đi . Nhưng nhờ nó mà 4 năm qua ngươi đã trưởng thành không ít . "

" Vậy chẳng lẽ ta phải cám ơn ông . " Lâm Long nhìn ông trung niên với vẻ mặt chán ghét .

" Ừ . Đương nhiên . " Ông trung niên đáp lại một cách bình thản .

Sau đó , ổng nói tiếp : "Nhằm bù đắp lại lỗi lầm ta đã gây ra , ta sẽ giúp ngươi cách gia tăng thực lực . "

Chưa kịp thở xong , Lâm Long thái độ quay ngoắt 180 độ . Hắn thở hừng hực nói : " Ông nói cái gì ? Ông nói lại cho tôi xem . "

Ông trung niên nhắc lại : " Ta nói là ta có thể giúp ngươi gia tăng thực lực . "

Nhưng Lâm Long nghe xong , hắn còn chẳng quan tâm mà bỏ đi một mạch luôn .

Ông trung niên thấy thái độ không quan tâm tới mình , ông hoảng hốt nói : " Ây ây . Ngươi đi đâu vậy ? "

Lâm Long quay ngoắt lại trả lời : " Giờ ta biết vì sao ta không thể tu luyện rồi . Với thiên phú của ta . Ta có thể dư sức mạnh mẽ lên . Nếu như vậy , ta cần gì như ngươi giúp đỡ ta nữa hả . "

Ông trung niên nói lại : " Bây giờ ngươi thiên phú không tồi . Mai mốt sau này trở thành cường giả . Nhưng ngươi lại có bảo vật mà không biết sử dụng chúng thì điều đó thật đáng tiếc . " Ông lắc đầu tiếc nuối .

" Ta làm gì có bảo vật nào đâu mà sử dụng tăng cường cho ta sử dụng được hả ông lão kia . " Lâm Long phản bác lại .

" Chứ bây không biết rằng bảy chiếc nhẫn kia là một hồi tạo hóa cho bây à. " Ông lão niên kia hỏi ngược lại .

" Biết chứ . Nhưng ta không biết dùng ra sao . Đừng nói là ông biết cách dùng nha . " Lâm Long ngạc nhiên nói .

" Ừ . Ta biết chứ . Biết luôn cả nguồn gốc của 7 chiếc nhẫn đó nữa là đằng khác . " Lão trung niên cười nham hiểm nói .

Ông lão trung niên nói tiếp : " Thôi quay lại chủ đề chính . Ngươi bây giờ cực kì hận gia tộc của ngươi . Nhưng ta sẽ giúp ngươi tu võ . Đồng thời ngươi còn có thể dắt mẹ ra khỏi gia tộc này và ta sẽ giúp ngươi hưởng lợi ích từ 7 chiếc nhẫn này .

" Được thôi . Ta sẽ bái ông làm sư phụ . Nếu ông có thể giúp ta trở nên mạnh mẽ hơn thỉ lỗi mấy năm qua của ông ta sẽ xóa bỏ . " Lâm Long chắc nịch đấm tay vào ngực nói .

" Thôi được rồi . Vậy gọi là sư phụ đi . " Ông trung niên nói .

Lâm Long quỳ xuống,dập đầu lạy và nói : " Lâm Long , đệ tử bái kiến sư phụ . "..