Thần Đạo Thiên Ma

Chương 32 : Cực Lớn Nguy Cơ

Hắn tuy là ngồi trên lưng ngựa, nhưng tâm trí đều đặt vào việc tu luyện tinh thần lực.

Tinh thần lực cấp độ của hắn, đã đạt tới 26 giai đỉnh phong, cách 27 giai chỉ có một bước, nếu gặp may mắn, nói không chừng mấy ngày tới liền có thể thu được đột phá.

Vị tướng quân đi theo Quân Phong Liệt, tên là Ngô Lan, tu vi đạt đến Địa Võ Cảnh đại viên mãn, ở Thiên Hà Quận Quốc cũng được tính là nhất lưu cao thủ, lúc này nhìn thấy Quân Phong Liệt một bên cưỡi ngựa, một bên lại tập trung tu luyện, trong lòng không khỏi cảm khái :

- Người khác thường nói vị Thập Thất vương tử điện hạ này là một cái yêu nghiệt thiên tài, nhưng bọn hắn đâu có biết được, để có được thành tựu như ngày hôm nay, hắn đã phải bỏ ra bao nhiêu mồ hôi nước mắt, căn bản là luôn luôn ép bản thân mình vào việc tu luyện, một phút giây cũng không bỏ phí !

Ngô Lan, trước đây chỉ là một cái bình thường thiên phủ trưởng, bởi vì không ngừng ở trong chiến trường chém giết, đạp lên vô số thi thể mà bước lên, mới có được thành tựu như ngày hôm nay, hơn nữa đó là bởi vì thiên phú hắn không thật tốt, nếu không đã sớm đột phá tới Thiên Võ Cảnh, vì thế hắn chính là người rõ ràng nhất, cái giá của sức mạnh là lớn như thế nào, nếu không phải vận khí của hắn so với người bình thường hơi tốt một điểm, nói không chừng đã sớm chết trong tay kẻ thù.

Người muốn có được thực lực, trên đời có rất nhiều, nhưng trong đó có một nhóm lớn đi được không bao xa liền bỏ cuộc, một nhóm lớn thì ngã xuống trên con đường võ đạo, chỉ còn lại một nhóm nhỏ người, là có thể trở thành chân chính cường giả, được người người tôn trọng cùng ngưỡng mộ.

……..

Vương Hậu cung điện.

- Trần tướng quân ! Việc ta giao ngươi làm, ngươi đã làm xong chưa ?

Vương Hậu một thân cao quý trang phục, ngồi ở trên bảo toạ, ánh mắt nhàn nhạt nhìn về phía đang đứng ở trong cung điện một cái mặc hắc giáp thân hình lực lưỡng trung niên nam tử nói.

Nếu có người ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc, bởi vì trung niên nam tử này, thế nhưng mà là Thiên Hà Quận Vương dưới trướng một trong Thập Đại Chiến Tướng, Trần Kiều.

- Xin Vương Hậu yên tâm, người coi như không tin được ta, cũng có thể tin Địa Ngục Môn sát thủ ! Lần này cứ cho là Quân Phong Liệt có thể tới được Huyền Đạo Tông, hắn cũng chỉ có một con đường chết !

Trần Kiều đối với Vương Hầu cung kính có thừa, chắc như đinh đóng cột nói.

- Ân ! Vậy liền rất tốt !

Vương Hậu thanh âm như cũ rất lạnh lùng, bất quá nàng trong lòng đã có chút yên tâm, Địa Ngục Môn, chính là tại Thiên Hà Quận Quốc một cái Địa Ngục Phủ phân bộ, sát thủ đầy rẫy như mây, thậm chí còn từng ám sát qua không ít Thiên Võ Cảnh cường giả, đối phó một cái vừa mới đột phá Địa Võ Cảnh như Quân Phong Liệt, hẳn là dư xài.

……..

Khổng Tước Vương Phủ.

- Áo xám ! Tử Vân Điện sát thủ, ngươi đã mời tới chưa ?

Khổng Tước Vương đứng trên cung điện chỗ cao nhất, ánh mắt lạnh lùng không cảm xúc nhìn về phía một vị gầy trơ xương mặc áo xám lão giả.

- Chủ nhân yên tâm ! Lão nô đã an bài thoả đáng, lần này Tử Vân Điện đã phái ra một cái Địa Võ Cảnh đại viên mãn sát thủ kiềm chế cái kia Ngô Lan, còn lại hai vị Địa Võ Cảnh hậu kỳ sát thủ, muốn giết Quân Phong Liệt chẳng qua là việc dễ như trở bàn tay !

Áo xám lão giả ôm quyền nói.

- Tốt ! Bất quá không phải là vạn bất đắc dĩ, không cần phải giết cái Ngô Lan, dù sao hắn là thuộc hạ trung thành của ta đệ đệ, hơn nữa một mực đối nghịch với chúng ta, giết hắn, sẽ làm đệ đệ ta thật sự bão nổi, nói không chừng sẽ nghi ngờ chúng ta Khổng Tước Vương Phủ ! Mà chúng ta bây giờ, còn chưa sẵn sàng trở mặt với bọn hắn !

- Nhớ kỹ, một cái Thập vương tử đã đủ phiền, nếu lại để cho cái này Thập Thất vương tử trưởng thành, hậu quả sẽ không lường được, bằng mọi giá phải bóp chết hắn !

Khổng Tước Vương nhàn nhạt nói, thân hình ngay sau đó cũng biến mất tại chỗ.

……………...

Kim Liên Hầu PHủ.

Bên trong một căn phòng cực kỳ hoa lệ, Danh Nguyệt phu nhân toàn thân diện một bộ xiêm y trắng như tuyết mỏng dính, thân hình chỗ lồi chỗ lõm, xuân quang không chút nào che dấu hiển lộ ra ngoài, làm cho lòng người bấn loạn.

Trên giường của nàng, vậy mà có một vị mặt mũi thô kiệt trung niên nam tử đang nằm loã thể, rõ ràng cũng là Thiên Hà Quận Vương dưới tay Thập Đại Chiến Tướng một trong, Khúc Vũ Phong.

Chỉ là, hắn bây giờ cả người đều đã sụi lơ như chó chết, tựa hồ đêm qua vừa mới bị vắt kiệt tinh lực, nhưng trên mặt lại lộ ra nụ cười thoả mãn cực kỳ hèn mọn.

Trước mặt Danh Nguyệt phu nhân lúc này, đứng đó một vị tuổi trẻ nữ tử.

Nàng là Danh Nguyệt phu nhân dưới trướng một cái nha hoàn, cũng coi như là nửa cái đệ tử, tên là Nhược Hoan.

Mặc dù đã thấy qua cảnh trác tán này không biết bao nhiêu lần, nhưng Nhược Hoan vẫn bị trong phòng mùi cơ thể cùng khung cảnh trước mặt làm cho khó chịu, cặp lông mày lá liễu không ngừng nhăn lại, cực kỳ không thoải mái.

Đương nhiên, không thoải mái là một việc, còn phải bẩm báo lại là một việc khác, vì thế nàng chỉ có thể nín thở nói ra :

- Phu nhân ! Ta đã phái ngươi đi bắt cái kia Quân Phong Liệt, người có thể yên tâm rồi !

Danh Nguyệt phu nhân kiều mị nháy mắt một cái, có chút hứng thú vân vê chính mình cặp môi đỏ mọng, lẩm bẩm :

- Tiểu gia hoả kia ! Lúc trước phá hư chuyện tốt của ta, nếu là nam nhân bình thường, hắn đã sớm chết rồi, ai bảo hắn lại tuấn tú như vậy đâu ? Ta nhất định phải đem hắn về đây hảo hảo cưng chìu nha !

- Nào chỉ là bởi vì hắn tuấn tú ? Ngươi rõ ràng là nhìn trúng Thập Thất vương tử tiềm lực, muốn đem hắn biến thành đồ chơi trên giường cùng với lính tốt của ngươi ! Còn nói được tốt như vậy . . .

Nhược Hoan đứng bên âm thầm bĩu môi, lại không dám nói gì.

Nàng biết rõ, cái này Danh Nguyệt phu nhân giả tâm rất lớn, đừng nhìn nàng Kim Liên Hầu Phủ trên danh nghĩa thực lực không sánh bằng tứ đại Vương Phủ, kỳ thực, mấy chục năm nay bởi vì nàng không ngừng dùng hết chiêu trò lôi kéo cường giả, mà thực lực của Kim Liên Hầu Phủ lúc này sớm đã mạnh hơn khi xưa không biết bao nhiêu lần.

Bất quá, trong thế hệ trẻ của Kim Liên Hầu Phủ, lại không có nhân vật thực sự nổi bật, không cách nào so sánh với vương tộc dòng chính hay tứ đại Vương Phủ, vì thế Danh Nguyệt phu nhân mới tìm cách lôi kéo Quân Phong Liệt về phía mình, tiện nàng sử dụng.

Kỳ thực mục tiêu của nàng trước đây là Tứ vương tử cùng Thập vương tử, nhưng lúc đó bởi vì nàng chuẩn bị không đầy đủ, hơn nữa hai người này một là phía sau có cường giả mạnh mẽ bảo hộ, hai là tâm kế quá sâu, cuối cùng kế hoạch vẫn thất bại vào phút chót.

Nàng vốn nghĩ đã hết hi vọng, không ngờ lúc này đột nhiên nhảy ra một cái cực kỳ yêu nghiệt Thập Thất vương tử, để cho nàng lần nữa thắp lên hi vọng, không tiếc hết thảy cũng muốn bắt hắn về.

………..

Quân Phong Liệt lúc này cũng không biết, hắn đã trở thành mục tiêu cần phải tiêu diệt trong mắt vô số thế lực, cũng không biết chính mình đã bị một lực lượng khổng lồ sát thủ toàn diện bao vây, bất cứ lúc nào cũng có thể là cửu tử nhất sinh.

Hắn lúc này, đang ở trong đột phá thời điểm mấu chốt, chỉ thấy hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, tinh thần lực cuồn cuộn bạo phát, đánh vào cấp 27 bình chướng.

- Phá !

Quân Phong Liệt trong lòng hét lớn một tiếng, tinh thần lực nhất cử nhất động đột phá tới 27 giai, thực lực lần nữa tăng lên một mảng lớn.

26 giai cùng 27 giai nhìn như chênh lệch không lớn, nhưng chỉ có Quân Phong Liệt mới biết, mình tốc độ bố trí trận pháp, bởi vì đột phá tu vi nguyên nhân, so với lúc trước đã nhanh hơn không biết bao nhiêu lần.

Hắn bây giờ có ít nhất chín thành nắm chắc, có thể bố trí ra “ Thiên Lôi Trận “.

- Chúc mừng Thập Thất vương tử điện hạ, thực lực lại có tăng tiến !

Ngô Lan dẫn theo mấy cái quân sĩ đi tới Quân Phong Liệt trước mặt, cười cười nhìn hắn ôm quyền nói.

Quân Phong Liệt cười đáp lễ :

- Chỉ là tiểu đột phá, cũng không . . .

Bỗng nhiên, Quân Phong Liệt cảm giác được một cỗ sát khí mãnh liệt, khiến cho hắn tóc gáy đều dựng đứng lên.

Chỉ thấy hắn thân thể theo bản năng né sang một bên, cùng vị trí vừa đứng kéo ra một đoạn khoảng cách.

- Vù !

Ngay lúc đó, một đạo màu đen mũi tên, giống như hoả tiễn cắm thẳng vào Quân Phong Liệt vị trí vừa đứng, lực đạo kinh khủng lập tức đem nền đất bên dưới xuyên thẳng.

Có thể tưởng tượng, nếu như vừa rồi Quân Phong Liệt phản ứng chậm một giây, e rằng mũi tên đã đem đầu lâu của hắn xuyên thủng...