Thần Đạo Thiên Ma

Chương 24 : Nhân Cấp Đấu Võ Tràng

Ngự Thanh đi đến Quân Phong Liệt bên người, mỉm cười khách khí nói.

- Ngự Thanh đại nhân quá lời !

Quân Phong Liệt đáp lễ.

Nhiệm vụ hoàn thành về sau, Quân Phong Liệt lấy được thù lao là một bộ Lục Phẩm huyền khí bảo giáp, gọi là “ Chân Võ Kim Long Giáp “, tương truyền là dùng long lân trên người loài địa á long luyện thành, thập phần trân quý, lực phòng ngự cực kỳ kinh người.

Đem “ Chân Võ Kim Long Giáp “ mặc vào, Quân Phong Liệt cảm giác chính mình sức chiến đấu cơ hồ tăng thêm mấy thành, miễn cưỡng đã đạt đến nghịch thiên tam phẩm chiến lực rồi.

Vốn dĩ, hắn nhục thân phòng ngự bởi vì tu luyện “ Ma Hoàng Diệt Thế Kinh “ cùng “ Cửu Cực Chiến Thần Quyết “ mà đã sớm so với người bình thường mạnh hơn nhiều, nay lại có thêm “ Chân Võ Kim Long Giáp “, tại dưới Địa Võ Cảnh đã không có bao nhiêu có thể chính diện đả thương được hắn.

Rời đi Đại Bằng Vương Phủ về sau, Quân Phong Liệt hướng hoàng thành Đấu Võ tràng đi đến.

Đấu Võ Tràng, là nơi để hoàng thành cao thủ luận võ địa điểm, hơn nữa còn dựa vào Võ Đạo Tam Cảnh phân biệt chia làm ba bảng cao thủ, bao gòm Nhân Bảng, Địa Bảng cùng Thiên Bảng.

Quân Phong Liệt kiếp trước, từng là Thiên Bàng đệ nhất, đồng nghĩa chính là đương thời mạnh nhất Thiên Võ Cảnh cường giả.

Bởi vì Nhân Võ Cảnh võ giả chi nhân thực sự quá nhiều, vì thế ở bất cứ một quận quốc nào, đều có Nhân Bảng tồn tại, nhưng những cái này quận quốc Nhân Bảng võ giả, bước ra bên ngoài thế giới lại không tính là cái gì.

Bởi vì Nhân Bảng võ giả tại Việt Vương Giới số lượng, có thể dùng con số mấy vạn, thậm chí chục vạn để tính toán !

Tại Đấu Võ tràng, chỉ cần có thể đánh bại một vị Nhân Bảng bên trên bài danh võ giả, liền có thể trở thành được người người hâm mộ Nhân Bảng cao thủ, hơn nữa còn có thể tại trong chiến đấu thu được vô tận chỗ tốt.

Không ít cường giả, chính là ở trong cái này Đấu Võ tràng thúc ép chính mình lớn lên.

Quân Phong Liệt lúc này muốn kiểm nghiệm mình thực lực đã đạt đến mức nào, vì thế mới đi đến Đấu Võ tràng.

Đấu Võ tràng, người đông nghìn nghịt, nhìn lướt qua đều có thể nhận thấy lượng lớn mạnh mẽ cao thủ tại đây.

Đương nhiên, bên trong đám người cũng có không ít yếu nhược võ giả, hoặc là tuỳ tùng của người khác, hai là đến để học hỏi từ việc những cái mạnh mẽ võ giả chiến đấu kỹ nghệ.

Quân Phong Liệt rất nhanh liền tiến vào Nhân cấp Đấu Võ tràng.

Nhân cấp Đấu Võ tràng, được xây dựng cực kỳ rộng lớn, hơn nữa lượng người tụ tập ở đây so với Địa cấp Đấu Võ tràng, Thiên cấp Đấu Võ tràng phải nhiều hơn rất nhiều.

Quân Phong Liệt chỉ là nhìn qua một chút, liền có thể phát hiện được vô số luồng khí tức Nhân Võ Cảnh đỉnh phong tại đây, thậm chí ngay cả Nhân Võ cảnh đại viên mãn đều có không ít.

Đúng lúc này, một cái chừng gần 30 tuổi mặt đầy phong trần nam tử, tay cầm lấy một thanh thật dài đại đao, trên người tràn ra một cỗ cực kỳ hùng tráng khí thế, cao giọng nói :

- Ta là Thiên Hành Tông đệ tử, Tông Viễn, có ai dám cùng ta chiến một trận ?

- Tông Viễn, hắn dường như là Thiên Hành tông nhị đệ tử tại năm 25 tuổi đạt đến Nhân Võ Cảnh đại viên mãn, dừng lại đã gần năm năm thời gian, tích luỹ thâm hậu, thực lực không thể không nói là rất mạnh !

- Dựa vào thực lực của hắn, muốn thắng liền năm tràng thậm chí sáu tràng chiến đều có thể ! Ta phải áp chú hắn a !

Từng đoàn người lập tức tiến về Nhân cấp Đấu Võ tràng đặt cược địa điểm, bắt đầu tiến hành đặc cọc tiền cược.

Quân Phong Liệt đối với những cái này không có nhiều lắm hứng thú, tập trung tinh thần quan sát Tông Viễn đang cùng một cái khác Nhân Võ Cảnh đỉnh phong giao chiến, chỉ thấy cái trước tuỳ tiện đánh ra một quyền, liền đem thứ hai đập bay ra ngoài, dễ dàng đoạt được chiến thắng.

Trận đầu thắng !

Trận thứ hai thắng !

Trận thứ ba thắng !

Trận thứ năm thắng !

Tông Viễn một đường hát vang tiến mạnh, đánh đâu thắng đó, thẳng đến vòng thứ sáu chiến, quả nhiên đã không có người dám cùng hắn lại chiến một trận.

Tông Viễn tay cầm trường đao lỗi lạc đứng ở đó, cao giọng quát như sấm :

- Còn ai dám cùng ta một trận chiến ?

Một đám người gần đó, tất cả đều im lặng như tờ.

- Ta Vân Bằng đến chiếu cố ngươi !

Đúng lúc này, một cái chừng 24, 25 tuổi nam tử leo lại chiến đài, hơi xoa nắn chính mình cánh tay, thản nhiên nói.

Tông Viễn không nói gì, chỉ là ôm quyền theo nghi thức một chút, vung lên trong tay trường đao, thuận thế bổ xuống.

Vân Bằng tế ra của mình binh khí là một thanh Tam Phẩm huyền khí chiến kiếm, đem một đao này của Tông Viễn cứng rắng ngăn chặn xuống.

- Chiến !

Tông Viễn hét lớn một tiếng, điều động toàn thân chân khí, rót vào trường đao.

Chỉ thấy trong tay hắn một thanh đao, nhanh chóng sáng rực lên, toát ra một cỗ nặng nề đáng sợ khí tức, liên tiếp hướng về phía Vân Bằng trảm sát mà đến.

Vân Bằng không cam lòng yếu thế, đồng dạng kích phát ra huyền khí chiến kiếm chân lực, cùng Tông Viễn tại một chỗ đánh nhau túi bụi.

Hai người giao thủ gần trăm chiêu về sau, chỉ thấy Tông Viễn bởi vì gánh nặng áp lực khiến cho khuôn mặt đã trở nên tái nhợt, thế công không ngừng yếu bớt, ngược lại Vân Bằng lại vẫn nhàn nhã như thường, dần dần chiếm được ưu thế.

- Xoạt !

Tối hậu thời khắc, Vân Bằng thân ảnh đột nhiên biến mất tại chỗ, chỉ thấy trong tay hắn chiến kiếm khẽ vung lên, Tông Viễn đầu lâu đã bay rớt ra ngoài.

Một vị thực lực mạnh mẽ Nhân Võ Cảnh đại viên mãn võ giả cứ như vậy liền vẫn lạc tại võ tràng.

Bất quá đối với chuyện này, bên ngoài đại đa số võ giả đều đã tập mãi thành quen, thậm chí ngay cả một câu đồng tình cũng không có, dù sao con đường của võ giả liền nhất định phải là đạp vào thi thể kẻ khác bước đi lên, thực lực yếu nhược, chỉ có thể vĩnh viễn làm đá kê chân của người khác.

- Không sai biệt lắm, có thể lên thử một chút rồi !

Quân Phong Liệt mỉm cười, thân hình khẽ động, hướng chiến đài đi lên.

Sự xuất hiện của hắn, lập tức dẫn đến một hồi náo động.

- Nhân Võ Cảnh đỉnh phong ? Thiếu niên tuổi còn trẻ như vậy, lại có tu vi cao như vậy ?

- Hẳn là một cái võ đạo thiên tài, bất quá lại đến đây có chút sớm, hắn tu vi, ở chỗ này cũng không tính là cái gì a !

…………

Quân Phong Liệt đối thủ thứ nhất, cũng là cái kia Vân Bằng, chỉ thấy y đứng ôm lấy chiến kiếm, mỉm cười nhìn Quân Phong Liệt nói :

- Các hạ ! Mời ra chiêu a !

- Tốt !

Quân Phong Liệt khẽ gật đầu, trên người cơ nhục khẽ chuyển động, một quyền mạnh mẽ đánh đi ra, hướng Vân Bằng nhanh chóng áp tới.

Vân Bằng đồng tử co rụt lại, Quân Phong Liệt một quyền này nhìn tựa như đơn giản, nhưng lại mạnh mẽ vô cùng, vậy mà ẩn chứa sáu hổ lực lượng.

Một cái Nhân Võ Cảnh đỉnh phong, làm sao có thể có được sáu hổ chi lực ?

Vân Bằng lúc này không kịp né tránh, chỉ thấy toàn lực vung quyền đánh trả, cùng Quân Phong Liệt đầu quyền mạnh mẽ cùng một chỗ đụng vào nhau.

- Bành !

Quân Phong Liệt hai chân vững chắc như núi, nhàn nhạ an ổn đứng nguyên tại chỗ, ngược lại Vân Bằng thì bị bắn ngược ra phía sau, cả người khí huyết cuồn cuộn.

Hắn thế mạnh là kiếm đạo, không phải công phu quyền cước, một kích vừa rồi nhiều nhất chỉ có thể bộc phát ra năm hổ chi lực, tự nhiên không phải là Quân Phong Liệt đối thủ.

- Lại đến !

Vân Bằng nổi giận gầm nhẹ một tiếng, đem chân khí rót vào chiến kiếm, kích phát ra Tam Phẩm huyền khí lực lượng.

Một kiếm đâm đi ra, trong nháy mắt liền vượt qua sáu hổ chi lực.

Quân Phong Liệt không có né tránh, một quyền lại đơn giản oanh kích đi ra, lần này là vận đủ bảy hổ lực lượng, nhanh như chớp đánh vào Vân Bằng vị trí trước ngực.

Vân Bằng cảm giác cả người như gặp phải trọng kích, tay cầm chiến kiếm lập tức run rẩy, “ loảng xoảng “ một tiếng đã rơi trên mặt đất, chính mình kêu thảm một tiếng, thân thể bay rớt ra ngoài, ngã đến thất điên bát đảo.

Vân Bằng dãy dụa đứng dậy, thật sâu nhìn Quân Phong Liệt một mắt, lặng lẽ nhặt lên của mình chiến kiếm, có chút kính uý nói :

- Ta thua rồi !

Trận thứ nhất, thắng !

Trận thứ hai, thắng !

Trận thứ ba, thắng !

Trận thứ tư, thắng !..