Thần Cấp Triệu Hoán Sư

Chương 62 : Rắc rối

Harry cũng nhận một bức thư từ Hedwig, nó vội vàng mở ra nhìn , xong nó quay lại bảo với Ron : “ Tụi mình phải về phòng rồi hẵng đọc.

Tới phòng sinh hoạt chung , hai đứa thấy Triệu Thiên Dương cùng Hermione đang ngồi bên ghế bành to , xem xét thứ gì đó .

Ron vội gọi : “ Jack .. Hermione , mấy bồ tới xem nè . Anh mình có hồi âm về vụ con rồng rồi !”

“Đâu ?”

Hermione nhảy xuống , phóng tới bên cạnh Harry , Triệu Thiên Dương cũng hơi liếc mắt nhìn qua lá thư:

Ron yêu quí,

Em khỏe không ? Cảm ơn em đã viết thư cho anh. Anh rất vui lòng nhận con Hắc long Nobert , nhưng đem nó tới đây không phải chuyện dễ đâu nhé!Anh nghĩ tốt nhất là đợi đến thứ Bảy tuần sau , vì các bạn anh sẽ mang nó theo . Việc phức tạp nhất là làm sao cho không ai nhìn thấy họ “ vận chuyển” một con rồng bất hợp pháp .

Em có thể đem con rồng lên tòa tháp cao nhất vào nửa đêm thứ Bảy không ? Mọi người sẽ gặp nhau ở đó và mang nó đi khi trời còn tối .

Hồi âm càng sớm càng tốt

Thương em,

Anh Charlie .

“Tốt qua rồi !” –Harry reo lên – Vậy là …

“Là chúng mình sắp thoát được cục nợ từ bác Hagrid cùng việc phải lo nghĩ về thằng Draco đó…”- Ron ngáp dài đáp – Phải chi biết thằng ấy nghĩ gì thì cũng đỡ .Đằng này nó cứ im re re , không biết nó có kế hoạch chi với tụi mình đây .

“ Tôi nghĩ đó là do nó cũng thích con rồng thôi …”- Triệu Thiên Dương quay bước chân, ngồi xuống cnahj Hermione và nói – Nếu không , chẳng có lí do gì mà nó chưa tố giác chúng ta cả . Vả lại cá nhân mình nhận xét nó cũng không hẳn quá xấu , nhưng tự tôn thuần huyết khiến người khác khó ưa với kiểu nói chuyện bề trên vậy .

“Việc đó tính sau đi anh Jack…”- Hermione ngắt lời , cô bé ngoắc cái đầu sang hai thằng nhóc và nói : “ Bữa hôm đấy các bạn tính sao thì tính . Tụi này thì chắc không đi theo đâu ! Nếu có gọi Padma cùng Parvati thì cẩn thận . Bốn đứa che dấu khó lắm đó !”

Ron cười hì hì đáp lại : “ Cái việc này để bọn tôi tính , bạn không cần phiền lòng đâu Hermione , đúng không Harry !”

Harry gật gât đầu tỏ vẻ đồng ý .

“Vậy chúc may mắn …! “ –Triệu Thiên Dương vẫy tay nói , hắn sải bước đi ra khỏi phòng , ngang qua tấm chân dung Bà Béo .

Hôm nay là một ngay đẹp trời để đi dạo trong Rừng Cấm đây !

Nhẹ ếm lên mình ẩn thân bùa chú , Triệu Thiên Dương đi ngang qua tòa lâu đài cổ kính , tiến về phía sau nó ,nơi có con đường dẫn vào khu rừng với những hàng cây xanh mượt che khuất từng tia nắng sớm rực rỡ .

Mặc dù là ban ngày nhưng Rừng Cấm vẫn không giảm đi vẻ âm u bên ngoài của nó , bởi vì có rất ít tia nắng có thể xuyên thấu xuống tới mặt đất.

Trong Rừng Cấm phạm vi khá rộng , nhưng cũng không vì thế mà Triệu Thiên Dương gặp trở ngại về tìm kiếm vật liệu . Ngược lại , thần thức của hắn có thể rà quét xung quanh một trăm mét phạm vi , cho dù dược thảo hay đồ vật có bị ẩn dấu dưới đất cũng sẽ bị dễ dàng moi ra .

Mục đích lần này vào rừng chính là lấy thêm một ít “ nhiên liệu” cho cây đũa phép của hắn .

Một đợt trước , Triệu Thiên Dương chợt nhận ra ,đũa phép của mình lại hứng thú với các vật phẩm ma pháp , thậm chí là hấp thu nó . Tuy nhiên , chỉ có một vài thứ là được vào pháp nhãn cây đũa . Giả dụ như là một sợi lông đuôi bạch kỳ mã , trong lúc vô tình hắn lượm được ở mé rừng . Ngay lúc ấy , cây đũa của hắn đột ngột cuốn mất tiêu sợi lông, làm Triệu Thiên Dương kinh ngạc hồi lâu . Sau đó ,nghe Cổ lão giải thích , hắn mới hiểu được , đây chính là cái gọi khả năng tiến hóa.

Những vật liệu , cây cỏ dùng để chế tạo đũa phép , đặc biệt là chất liệu làm nên cây đũa của hắn lúc đầu , chính tối thích hợp cho việc thôn phệ .

Nhưng bởi vì quá bận nên hắn hầu như đã quên mất sự việc đó ,xảy ra cũng cách đây gần ba tuần . Hôm nay chợt nhớ lại , thê là Triệu Thiên Dương muốn lên đường tìm quái để thăng cấp vũ khí bản thân .

Đạp chân lên khô mộc cành cây , hắn chợt vểnh đôi tay lên . Dương như đâu đó xa xa có tiếng gọi kêu cứu .

“Là ai …?” - Triệu Thiên Dương hơi kinh ngạc thầm nghĩ – Bình thường học sinh đâu có vào đây , chẳng lẽ là giáo thụ …?

Nghĩ vậy nhưng chân hắn phóng đi cực nhanh , mấy trăm mét chỉ tốn vài giây là tới nơi.

“Cứu ta …! “- Một giọng nói thều thào phát ra từ trong khe hẹp u tối của khu rừng . Triệu Thiên Dương căng mắt ra nhìn thẳng vào đó . Là một con nhân mã !

Con này rất trẻ , trẻ hơn nhiều so với những con lần trước mà hắn trông thấy . Nhìn tuổi tác như mới vị thành niên vậy . No đang mắc kẹt vào một cái lươi khổng lồ .

“Mạng nhện ư …!” –Triệu Thiên Dương giật mình , hắn bỗng nhơ đến sinh vật mà lão Hagrid đã nuôi từng đề cập trong truyện .

Lũ nhện tám chân ăn thịt khổng lồ !

“Bùng lên bốc cháy !” – Triệu Thiên Dương chỉ hơi suy nghĩ , cũng không quan tâm lắm . Hắn giơ cao đũa phép , từ đầu cây đũa xuất hiện một ngọn lửa , nó tiến thẳng vào màng nhện và đốt trụi những thứ dính dính đáng ghét đó .

“Ồ … Hạ xuống ..!” – Triệu Thiên Dương điều chỉnh lại ngọn lửa một chút , một phần vì hắn không muốn tổn thương tên nhân mã , mặt khác , hắn bỗng nảy ra ý định mới mẻ với nhúm mạng nhện này .

“Rầm …!” –Tên nhân mã lập tức té rầm xuống , nhìn nó không bị thươn , nhưng có vẻ đã kiệt sức vì dãy giụa để trốn thoát cái bẫy này .

Triệu Thiên Dương vừa định bước tới để đỡ hắn lên bỗng cau mày , đưa mắt về một góc khuất bên phải.

“Kẻ nào … ra đi !”

Phía trên đầu hắn bỗng lộ ra một đôi con mắt thật to , và kèm theo đó là tám cái chân đầy lông lá xù xì .

Con nhân mã nhìn có vẻ bất an , nó nhảy lên , đứng thủ thế , đồng thời phát ra giọng có vẻ hoảng sợ ;

“Tiểu phù thủy , chạy mau … Nơi này là lũ nhện địa bàn . Nếu đợi chúng tập hợp lại chỉ sợ không ai trốn được .”

“Nhân loại ?” –Con nhện thì thầm , giọng nói canh cách của nó làm người nghe rởn cả da gà .

Triệu Thiên Dương nhíu mày , hắn không muốn tìm phiền toái , không có nghĩa là hắn sợ phiền toái . Nhìn chung quanh bỗng dưng bu đầy lũ nhện , hắn dần nổi lên sát cơ.

“Các người đã xâm nhập bộ tộc nhện tám mắt …!” –Một con nhện vung vẩy đại ngao nói .

“Có phải Hagrid không ? “ –Một con bên cạnh hỏi .

“Vậy liền giết chết chúng đi , Aragog chỉ phân phó chúng ta không nên tổn thương Hagrid . Hai kẻ này thịt non tươi mềm , không thể chối từ được .” – Nhện đầu đàn ồm ồm ra lệnh .

“Xem ra phiền toái đại … Ta tên Dain ! Nhóc tên gì vậy ?” –Nhân mã trẻ tuổi quay sang hỏi hắn .

“Jack … Jack Andrew “- Triệu Thiên Dương đáp lại .

“Đợi chút nữa chúng ta kiếm cơ hội trốn thoát …!” – Dain thì thầm . Nhưng giọng hắn có vẻ chẳng hề tự tin gì cho cam .

Ở trước mặt bọn họ , lũ nhện hợp thành một đạo kiên cố tường đồng vách sắt , hai cái càng cứ kẹo chặt nhau , vang lên tiếng cùm cụp , rất nhiều ánh mắt phát sáng nhìn xuống dưới . Nếu là người bình thường chỉ sợ đã tê cả đầu...