Thần Cấp Triệu Hoán Sư

Chương 30 : Trên chuyến tàu tốc hành Hogwarts

Hắn cũng lắc lắc đầu , tàu đã sắp khỏi hành , đây chắc chắn là học sinh , cũng có thể là giáo viên vậy .

Mà lúc này , một cái đầu tròn tròn cùng với khuôn mặt bầu bĩnh ghé vào nhìn . Đó là Neville Longbottom .

Cậu bé mất cóc mà bọn họ đã gặp khi nãy . Có lẽ , chẳng ai ngờ được chính mình sẽ đụng phải nhau trên con tàu mới đi lần đầu tiên này .

"Xin... C...hào ?"

Neville hơi lắp bắp nhìn Hermione cùng Triệu Thiên Dương :

“ K …h ..ông ..biết tui ngồi đây với các bạn được không ? “

"Tất nhiên ."

Cả hai nhìn nhau , mỉm cười đáp trả . Hermione có vẻ hứng thú với cậu bạn ngố này , cô bé tiến tới hỏi liến thoắng :

“ Cậu tên gì vậy , cậu … là gia đình phù thủy thuần hả . Mình là Hermione Granger , hân hạnh được gặp .”

"Ưm …"

Neville có vẻ thoáng bối rối , dường như cậu ta cũng không ngờ hai bạn mới gặp này lại “ niềm nở “ đến thế . Đặc biệt là Hermione , một cô gái nữa chứ !

Quả thật , Neville sắp bị mắc cỡ đến khóc rồi.

"Bình tĩnh , Hermione , để cho bạn mới của chúng ta thở đã ."

Triệu Thiên Dương cười nhẹ nói , quay sang trấn an Neville .

"Xin chào , bọn này lần đầu tiên đến Hogwarts , chắc cậu cũng vậy hả . Có thể giới thiệu lẫn nhau được không ?"

Neville nhìn như đã ổn định trở lại , hơi hơi tự cười với chính mình , ngẩng đầu lên nói với cả hai :

“ Có lỗi với hai bạn , tại tính tui nó thế , khó khăn trong giao tiếp với người ngoài lắm . Mọi người trong gia đình chuyên giễu tui vì việc đó . Mà … tui là Neville Longbottom , rất vui gặp !”

"Đây là Hermione ."

Triệu Thiên Dương chỉ vào cô bé nói :

“ Em ấy đã giới thiệu với bạn rồi . Tôi là Jack Andrew .”

"Hửm?"

Neville mặt hơi ngố ra :

“ Không phải hai người cùng tuổi ư , tại sao nói là anh em ?"

"Hi hí , ngốc quá đi !"

Hermione cười cười , mắt híp lại thành nguyệt nha .

"Tụi này là anh em kết nghĩa , theo một khía cạnh nào đó . Cậu hiểu chưa , anh ấy là anh của mình ."

"Vậy hả , tui cứ tưởng … "

Neville kêu lên , đầu nhỏ lắc lắc , có vẻ thiên sinh hơi …..

Triệu Thiên Dương lắc đầu , không nói gì . Tiếp xúc với chân nhân , hắn mới hiểu ,tại sao trong truyện , Neville lại bị bắt nạt thảm đến vậy . Nói chung , chính vì cu cậu này quá chậm hiểu và lại không hề giỏi trong vụ giao tiếp .

Tuy nhiên , ngoài Hermione cùng Harry ra, trong truyện , hắn thích nhất chính là Neville . Ngốc thì đã là sao , cho dù là kẻ ngu , nghĩ nghìn lần cũng tất có một đúng . Neville tuy rằng không thông minh , nhưng lại có một trái tim quả cảm . Và hơn hết , cậu bé này sẵn sàng hi sinh vì mọi người .

Vốn trước đó , hắn từng đọc một bình luận riêng về bộ truyện này . Hắn biết Neville chính là biểu tượng cho Peter Petigrew . Nhưng cậu bé chọn một con đường hoàn toàn khác tên kia . Đứng lên chống lại Chúa Tể Hắc Ám .

“Có lẽ , giúp một chút nhân vật này , cũng không sai .”- Triệu Thiên Dương thầm nghĩ .

Mà ngay lúc đó , suy nghĩ của Triệu Thiên Dương bị cắt đứt , bởi Hermione . Cô bé vỗ vỗ vai hắn , nói :

“ Anh Jack , Neville bị mất con cóc trên toa tàu . Anh bảo lên đây sẽ giúp bạn ấy mà .”

"Tất nhiên."

Triệu Thiên Dương mỉm cười đáp lại .

Hắn quay sang Neville và hỏi :

“ Này , bạn có muốn tìm lại con cóc không ? “

"Cậu làm được à ?"

Neville mừng rỡ hỏi . Cậu bé như tìm thấy cứu tinh vậy .

"Cái này , nói ra cũng không khó . Nhưng , chúng ta cần dùng phép thuật đó ! "

Triệu Thiên Dương nhếch môi đáp .

"HẢ !! "

Neville kêu len thảng thốt như bị ai thông ass vậy.

"Nhưng mình , … làm hổng được . Mình kém trong vụ phép thuật lắm ."

Neville buồn rầu trả lời .

"Không sao , điều đó cậu khỏi lo lắng . Chỉ cần nghe theo lời mình , trừ phi cậu không hề có tí năng lực pháp thuật nào , nếu không , chắc chắn sẽ làm được ."

"Nếu … vậy .. Để mình thử ."

“Theo mình .” Triệu Thiên Dương vẫy vẫy hai đứa , mở cửa và bước ra khỏi toa tàu .

“Bây giờ nhé , cậu lấy đũa phép ra và làm đúng những gì tớ hướng dẫn , là được . “

Triệu Thiên Dương tụ tin nói .

Mà có vẻ như , điều ấy cũng lây nhiễm qua Neville . Cậu bé chắc hẳn cũng mong muốn một lần thi phép lắm . Ở nhà , dường như chẳng có ai ủng hộ Neville cả , vì thiên phú của cậu quá thấp .

Thế nhưng giờ đây , bên cạnh cậu đã có những người bạn mới . Những người ủng hộ và sẵn sàng giúp đỡ , Neville cảm thấy bản thân được tiếp thêm sức lực . Mò trong áo chùng ra một cây đũa phép dài khoảng hai tấc , cậu bé quay sang nhìn Triệu Thiên Dương chờ đợi.

“Tốt , bây giờ , câu hãy nhắm mắt lại , tưởng tượng trong đầu hình dáng con cóc của cậu . Hãy nhớ là càng rõ càng tốt. Sau đó , cậu hãy hô to lên , Accicle và tên của nó . Cùng lúc đó nhớ giữ nguyên hình ảnh trong trí nhớ nhá .”

"Chỉ vậy thôi hả ?"

Neville nghi nghi hỏi hắn .

"Ừm , cậu hãy thử đi . Mình nghĩ nó sẽ có tác dụng đấy !"

Triệu Thiên Dương vẻ mặt cam đoan trả lời.

Nghe lời nói kiên quyết của cậu bạn mới , Neville nín thở lại . Bắt đầu tưởng tượng .

Một giây ….

Mười giây ….

Khuôn mặt của Neville trở nên cực kì căng thẳng . Bông nhiên , hai mắt cậu bé mở to ra, và cậu hét lớn :

“Accicle Travers ! “

Trong không khí như có tiếng gì đó lao vun vút , nhưng chợt … nó ngừng lại . Cả ba hơi ngóng cỏ nhìn về phía trước .

Tuy nhiên , không có gì tại đó cả .

"Mình thật tệ !"

Neville buồn bã nói :

"Mình cảm thấy , hình như có thứ gì đó rút ra từ cơ thể , nhưng nó quá ít ỏi . Có lẽ không thể triệu hồi con cóc được ."

Triệu Thiên Dương nhìn thoáng qua , hắn quay đầu lại :

“ Neville , cậu thi triển phép này thành công rồi. … Tuy nhiên ., hì hì"

Hắn lộ vẻ cười :

“ Con cóc của cậu hòa mình với cảnh sắc nơi đây lại , nên cậu không thấy nó là đúng thôi .”

"Hả .. ý cậu là nó ngụy trang à ?"

Neville giọng sửng sốt .

"Ừm ."

Triệu Thiên Dương gật đầu , cũng may là hắn có tinh thần lực cùng ánh mắt cường đại hơn người thường vô số lần mới có thể phân biệt được con vật cùng toa tàu . Cái này cóc, ẩn thân cũng quá trâu bò a .

"Bây giờ cậu thử lại câu chú đi , chắc chắn nó sẽ hiện ra ."

Triệu Thiên Dương cười mỉm nói .

Neville nắm chặt hai tay lại , vẻ mặt kiên định , chuẩn bị niệm phép một lần nữa . Tuy nhiên , cậu bé bỗng ngừng lại , vì cậu thấy được vài bóng người phía trước ...