Tam Quốc Nam Đế

Chương 04: Khăn vàng tái khởi

Tên khăn vàng binh gật đầu trả lời: "Đúng vậy! Phía sau hắn còn có gần ba mươi người đầu đội khăn vằng như chúng ta."

Mã Định lần này nghi hoặc thực sự, hắn triệu hoán chỉ có Ma Đam nào có triệu hoán khăn vàng tiểu binh đâu, hắn vội hỏi: "Diện mạo của đại hán đó như thế nào?"

Tên tiểu binh nghĩ nghĩ một lúc rồi mới trả lời: "Vị đại hán đó người cao tám thước, vô cùng khỏe mạnh, một mình hắn đã đánh ngã mấy chục người của ta."

Mã Định tự hỏi trong lòng: "Kỳ quái, không phải hệ thống nói Ma Đam đầu tóc đỏ rực sao, sao bây giờ lại thành màu đen?"

"Đi, ra xem xem rốt cuộc là kẻ nào ngông cuồng tới vậy? Đến cả thuộc hạ của ta mà còn dám đánh." Mã Định nói song liền cầm lấy cây đao của mình đi trước, đám tiểu binh ở phía sau vội chạy theo.

Mã Định bước đến nơi thì nhìn thấy một tên đại hán lưng hùm vai gấu, đầu đội khăn vàng, quần áo trên người đã rách vài chỗ, vác trên vai một thanh khai sơn phủ đứng giữa quân lính của hai bên vô cùng uy phong. Quân khăn vàng ở phía sau hắn hò hét reo hò cổ vũ, còn quân của Mã Định thì y như gặp đại địch, ai nấy đều cầm vũ khí chỉ về phía hắn mang theo khuôn mặt sợ hãi, có vài người trên mặt còn nhìn thấy cả vết bầm tím.

Mã Định ở sau lưng quân của mình chưa vội bức ra, nhìn thì đã biết tên này không phải là Ma Đam mà hắn triệu hoán ra, tên này nhất định là tam quốc bản thổ nhân vật một tên khăn vàng đầu mục nào đó. Mã Định vội gọi: "Hệ thống, hệ thống! Ngươi có ở đó không, nếu ở mau ra tra xét thuộc tính của tên trước mặt cho ta!"

Hắn vừa dứt lời thì tiếng nói lạnh như băng của hệ thống cũng vang lên: "Leng keng... hệ thống đang tra xét. Tích... tra xét thành công, nhân vật: Bùi Nguyên Thiệu, vũ lực 78; trí lực 54; thống soái 66; chính trị 43."

Ực

Mã Định nuốt một ngụm nước bọt, hắn không ngờ tên đứng trước mặt mình có phần uy phong cũng có phần giống ăn mày này chính là kẻ mà Triệu Vân cho một thương liền về lại nơi sản xuất, mà sao hắn lại cầm búa nhỉ? Hơi khó hiểu. Mã Định nhìn xung quanh sợ Chu Thương từ đâu nhảy ra bổ một đao về phía hắn, một tên Bùi Nguyên Thiệu hắn đã không thể đối phó thì nói gì tới Chu Thương.

Nhìn một lúc vẫn không thấy có ai Mã Định liền bước ra đứng song song với Bùi Nguyên Thiệu nhìn hắn hỏi: "Vị huynh đệ này là ai? Kể từ khi khăn vàng thất bại rất nhiều huynh đệ tự tách ra thành lập nghĩa quân, thứ cho tại hạ kiến thức hẹp hòi không biết huynh đệ là ai?"

Bùi Nguyên Thiệu ngạo nghễ nói: "Ta là Bùi Nguyên Thiệu, năm xưa từng ở Kinh Châu đi theo Ba cừ soái đánh đông dẹp bắc, nay ta đến đây là để tụ họp tàn quân khăn vàng đứng lên khởi nghĩa tiếp tục công việc chưa hoàn thành của Thiên Công Tướng Quân."

Mã Định cười thầm, võ nghệ tên này như vậy mà cũng đòi đứng lên khởi nghĩa, bảy mươi tám điểm vũ lực cũng không thấp, chỉ là sống ở vùng Nam Dương mà muốn dựa vào bằng đấy điểm vũ lực khởi nghĩa khác gì tự tìm đường chết. Đừng quên nơi này có cha của mãnh tướng Ngụy Duyên là Ngụy Hòa tọa trấn, hắn mà bổ một đao có mà về với tổ tiên.

Nghĩ vậy thôi Mã Định cũng lười nói, hắn chắp tay ôm quền theo kiểu võ tướng nói: "Xin lỗi Bùi huynh đệ, tại hạ hiện tại không còn ý nghĩ đứng lên khởi nghĩa, tại hạ chỉ nghĩ dẫn theo một đám thuộc hạ cướp chút ít tiền tài để sống qua ngày, phiền Bùi huynh đệ hãy đến nơi khác chiêu mộ nghĩa quân!"

Bùi Nguyên Thiệu nghe song trợn mắt quát: "Ngươi vốn từ khăn vàng xuất thân, bây giờ không chịu đi theo ta khởi nghĩa là sao? Không lẽ ngươi muốn phản bội khăn vàng chúng ta?" Hắn cầm lấy búa lăm le nhìn Mã Định, chỉ cần Mã Định trả lời sai là hắn sẽ bổ cho Mã Định một búa làm hai nửa.

Mã Định không biết trả lời như thế nào, hắn sợ nói sai sẽ bị tên này bổ một búa, nếu là trước kia chưa có hệ thống không nhìn thấy được võ lực của người ta thì có lẽ hắn còn không sợ mà lao lên cùng Bùi Nguyên Thiệu chém giết, nhưng hiện tại đã biết Bùi Nguyên Thiệu võ nghệ cao hơn bảm thân hắn cũng không ngu mà lao lên chịu chết.

Nghĩ nghĩ hồi lâu Mã Định liền nói: "Bùi huynh đệ, không phải ta có ý phản bội khăn vàng, chỉ là bây giờ..."

Không đợi hắn nói hết câu Bùi Nguyên Thiệu liền quát lớn ngắt lời: "Chỉ là cái gì? Ta thấy ngươi rõ ràng là muốn phản bội khăn vàng chúng ta, nếu vậy thì đừng trách Bùi mỗ tàn ác với huynh đệ cùng một giáo." Nói song không đợi Mã Định kịp phản ứng Bùi Nguyên Thiệu liền cầm búa chạy đến chỗ hắn giơ lên chém xuống, Mã Định vội cầm đao lên đỡ.

Keng.

Hai thanh vũ khí chạm mạnh vào nhau kêu lớn, hai tay của Mã Định tê buốt lại, Bùi Nguyên Thiệu lại giơ cây búa lên định chém xuống thì một tiếng hét lớn vang lên: "Nghịch tặc to gan, dám làm hại chủ của ta, để mạng lại!"

Tiếng nói vừa dứt một cây phi tiêu nhỏ như kim bay thẳng đến ngực của Bùi Nguyên Thiệu, Bùi Nguyên Thiệu dù võ nghệ không cao nhưng kinh nghiệm đánh nhau thì không kém, hắn nghe tiến gió vội xuay người tránh né. Bùi Nguyên Thiệu quay đầu lại nhìn xem rốt cuộc là ai mà lại dùng thủ đoàn tàn bạo như vậy thì một tiến xé gió lạnh buốt đầy sát khí đang thẳng hướng cổ hắn mà bay tới. Không kịp nghĩ nhiều Bùi Nguyên Thiệu vội cầm búa lên đỡ.

Keng.

Hai thanh vũ khí vừa chạm vào nhau Bùi Nguyên Thiệu liền bị đánh bật ra đằng sau ngã nằm trên mặt đất miệng chảy máu tươi.

Một đại hán tóc đỏ như máu cầm búa đứng thẳng như cây cột nhìn Bùi Nguyên Thiệu, hắn giơ búa lên định chém xuống kết thúc tính mạng của Bùi Nguyên Thiệu thì Mã Định vội hô: "Tráng sĩ xin dừng tay."

Hắn quay lại nhìn Mã Định hỏi: "Chủ công, khi nãy hắn còn định chém giết ngài sao ngài còn muốn tha cho hắn?"

Mã Định mỉm cười nói: "Không có chuyện gì, đều là huynh đệ khăn vàng một nhà, sảy ra chút xung đột cũng là chuyện thường."

Mã Định bước đến trước mặt Bùi Nguyên Thiệu hỏi: "Thế nào, ngươi muốn đi theo ta khôi phục lại huy hoàng của quân khăn vàng năm xưa không?"

Bùi Nguyên Thiệu nghi hoặc hỏi lại: "Lúc nãy không phải ngươi nói là không muốn gia ngập quân khởi nghĩa sao? Sao bây giờ lại muốn?"

Mã Định mỉm cười bảo: "Khi nãy ta nói là không muốn gia nhập nghĩa quân của ngươi, đi theo một tên chỉ biết chém giết như ngươi khác nào tự tìm đường chết."

Bùi Nguyên Thiệu không để ý hỏi: "Ngươi thật sự muốn đứng lên trống lại chiều đình Đại Hán sao?"

Mã Định thu lại vẻ cười cợt nghiêm túc nói: "Tên nào dám cản bước của ta, tên đó sẽ phải chết!"

Bùi Nguyên Thiệu nghe song vội xuay người qùy một gối xuống mặt đất lớn giọng nói: "Từ hôm nay trở đi, ta Bùi Nguyên Thiệu nguyện đi theo ngài, ngài kêu ta đi hướng đông tuyệt đối ta không đi hướng tây! Tham kiến Cừ soái!"

Đám người mà Bùi Nguyên Thiệu mang tới thấy Bùi Nguyên Thiệu như vậy đều vội qùy xuống đất hô lớn: "Tham kiến Cừ Soái!"

Mã Định quay ra đằng sau nhìn đám thuộc hạ của mình, Hầu Đại hiểu ý vội qùy xuống đất hô lớn: "Tham kiến Cừ Soái".

Một trăm người khác cũng vội học theo qùy xuống hô to theo hắn, Mã Định gật đầu nói: "Mọi người hãy đứng lên đi!"

Tất cả đều lục tục đứng dậy, Mã Định xuay người bước đến cạnh một tảng đá to, hắn bước lên đứng trên tảng đá đưa mắt nhìn xuống hơn một trăm ba mươi người này, mọi người cũng đều dõi mắt lên nhìn hắn, Mã Định nói lớn: "Các huynh đệ, tất cả chúng ta ở đây đều là người của khăn vàng giáo, năm xưa chỉ vì vua Hán ngu dốt, quan lại tham tài, địa chủ độc ác. Hạn hán, lũ lụt khiến cho đồng ruộng của chúng ta hỏng mốc, mẹ già con thơ của chúng ta cũng chỉ vì không có cơm ăn mà chết, đến bản thân chúng ta cũng phải bỏ nhà tha hương lo hôm nay cố sống qua ngày mai. Cũng chỉ vì như vậy chúng ta mới đi theo Thiên Công Tướng Quân làm phản mong rằng sẽ có một ngày Thiên Công Tướng Quân bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn để chúng ta có thể có được bữa cơm no bụng, vợ con của chúng ta sẽ không phải khổ. Để rồi cuối cùng thì cuộc khởi nghĩa vẫn thất bại, huynh đệ trong khăn vàng giáo bị quan quân chiều đình chém giết máu chảy thành sông, xác chất thành núi. Nhưng..." Mã Định dừng lại nhìn, hơn một trăm ba mươi đôi mắt đang tò mò nhìn thẳng vào hắn.

Mã Định nói tiếp: "Nhưng đó không phải là sự thất bại, có Thiên Công Tướng Quân đi đầu để rồi những người sau bước tiếp theo con đường mà ngài đã đi, hiện tại Thanh Châu, Duyện Châu, Dương Châu, Tịnh Châu... Nơi nào mà không có quân phản loạn. Nơi nào không có người tự sưng là khăn vàng quân. Vậy, chúng ta đều là dòng chính quân khăn xuất thân thì vì sao chúng ta không thể bước theo họ, tạo ra một đội quân khăn vàng mới do chính tay chúng ta tự tạo ra, chúng ta phải đánh đến tận kinh đô Lạc Dương, đánh cho vua Hán tè ra quần thì thôi!"

"Haha..."

Cả đám người đều cười ầm lên, Mã Định cầm đao chỉ thẳng lên trời hét lớn hỏi: "Các người có dám cùng ta đánh tới kinh thành không? Có dám đánh cho vua Hán phải tè ra quần không?"

"Dám!"

"Dám!"

Bùi Nguyên Thiệu và Ma Đam cùng hét lớn trả lời, đại ca đã dám thì bọn đàn em cũng đâu còn gì để nói, ca đám cùng hô lớn: "Dám!"

"Khăn vàng muôn năm!" Mã Định tiếp tục hét.

"Khăn vàng muôn năm!" Cả Đám hét trả lời.

Bùi Nguyên Thiệu càng là kích động tới mức hét lớn: "Giết sạch lũ cẩu quan, vì Thiên Công Tướng Quân báo thù!"

Cả đám ầm ầm hét theo, tiếng vang rung động trời đất báo hiệu cho một đội tân khăn vàng quân được sinh ra do một thằng từng là xã hội đen người Việt Nam chỉ huy.

Ngay lúc Mã Định đang vui sướng thì trong đầu hắn lại vang lên tiếng nói của hệ thống: "Chúc mừng ký chủ tự thành lập nghĩa quân của mình, chính thức bước vào con đường đối nghịch với quân chiều đình, vì để cho ký chủ có khả năng sống sót cao hơn trong thời loạn thế, hệ thống đặc biệt khen thưởng một lần triệu hoán tướng tím và một lần triệu hoán tướng trắng miễn phí."

Ơ, Mã Định kinh ngạc đến chút nữa thì ngã...