Tam Giới Lục Cõi Ký

CHƯƠNG 12 : Dùng chân được rồi .

Gần 2h sáng quán bar mới bắt đầu vắng dần. Nửa tiếng sau tất cả khách về hết, nhân viên ở lại dọn dẹp rồi thống kê doanh thu trong ngày xong báo cáo lại với Diệu Linh.

Xong xuôi tất cả Diệu Linh quay sang nói với Thu Phong:

“Anh về được rồi ! Ngày mai sáu giờ chiều anh tới nha! Nhớ đừng làm rách bộ quần áo đó, mắc tiền lắm.”

Thu Phong gật đầu rồi cởi áo vest khoác bên ngoài ra vắt lên vai rồi ra ngoài lấy xe về . Đúng lúc ấy thì có ai đó gọi Thu Phong lại:

“Anh Phong , chờ tôi chút”

Quay người lại thì thấy người gọi hắn lại là tên bảo vệ lúc chiều chặn cậu lại trước cửa , Thu Phong quay sang nói

“Có chuyện gì sao ?” .

Người bảo vệ gật đầu với vẻ mặt xin lỗi nói

“Hồi chiều em không biết anh là quản lý mới … Xin lỗi đã chặn anh lại, tại hôm qua em thấy quán có đánh nhau nên nghĩ anh là người tới phá .. Em xin lỗi .” .

Thu Phong cười

“Có sao đâu em, có gì mà xin với lỗi. Làm như mặt anh trông giống mấy thằng côn đồ cắc ké vậy.”

Tên bảo vệ gãi gãi đầu nói

“Thật ra cũng có hơi hơi“.

Thu Phong đen mặt lại, chắc là do mặt hắn bặm trợn thật. Người ta cũng đâu có muốn, trời sinh cái bản mặt như vậy rồi, chả lẽ đập đi xây lại ?

Thôi thì hắn cũng không chấp nhất làm gì, hắn hỏi cu bảo vệ.

“Cậu tên gì nhỉ ?”

Tên bảo vệ nghe thấy liền trả lời “Em tên Quốc Sơn, năm nay 20.”

Thu Phong gật đầu “Ừ ! Thôi anh về trước nhé . Mai gặp” ,

Sơn gật đầu “Bye anh” .

Sau đó Thu Phong lấy xe vặn ga chạy đi.

Đi được một đoạn tới con đường Phan Chu Trinh thì Thu Phong cảm thấy có điều gì đó không ổn. Tầm tám giờ là con đường này rất vắng, hầu như rất ít xe qua lại, mà giờ này gần hơn 2 sáng. Thu Phong đi trên đường thấy có rất nhiều người đậu xe trên lề đường hai bên .

Đi được một đoạn thì Thu Phong buộc phải dừng xe lại vì phía trước có một đoạn người đậu xe ở đó chắn hết cả đường đi. Nghĩ chắc là có tai nạn phía trước khiến nghẽn đường nên Thu Phong đành quay đầu xe lại.

Vừa quay đầu xe lại thì một đoàn người chạy đến chỗ Thu Phong chắn đường lại , một vài tên lại gần Thu Phong định rút chìa khóa xe Thu Phong ra. Theo phản xạ hắn tung vài đấm đánh văng mất thằng giữ xe hắn.

Bước xuống xe Thu Phong gạt trống, cúi người xuống nhặt chìa khóa xe trên tay cái thằng bị hắn đấm cho bất tỉnh.

“Tụi mày tính làm cái gì đây ? Tụ tập chỗ này muốn kiếm chuyện với tao à ? Chán làm người rồi hả ? Hả ??!!” – Thu Phong quát ầm lên.

Trong đám người bỗng có tiếng vỗ tay

“Hay …can đảm, giỏi, có bản lĩnh. Chưa thấy thằng chó nào đứng trước mặt tao, trước mặt anh em của tao lại bố láo giống như mày.”

Người bước ra là Minh Con, hắn vỗ tay xong đứng đó nhìn Thu Phong bằng ánh mắt thương hại.

Thu Phong nghiêng đầu híp mắt nhìn chằm chằm lại thằng gầy gò trước mắt.

Tên này cao hơn 1m8 , thân hình hơi gầy , khuôn mặt hình chữ điền góc cạnh gương mặt sắc nét. Nói cho dễ nghe chút chứ trông mặt hắn chẳng khác gì mấy thằng sát nhân nghiện ngập thiếu tiền mua thuốc phải đi giết người cướp của.

Đánh giá một lượt qua hình dánh Thu Phong kết luận thằng này ít nhất không phế như những lũ đứng xung quanh hắn. Cái dáng đi của hắn cho thấy hắn chính là người trong nghề, quân nhân giải ngũ giống mình sao ?

Thu Phong nhàn nhạt đáp:

“Bố láo sao bằng mấy thằng nhóc con chúng mày ? Đứng kín cả con đường, tụi mày tính giết người à ? Giết đi, mạng tao đây, thằng chó nào đủ khả năng lên đây tha mạng bố mày đi.”

Minh Con nghe vậy liền nóng lên, tên trước mặt này quá bố láo rồi . Minh Con bây giờ không cần biết thằng này có đánh em hắn hay không riêng tội bố láo trước mặt hắn thì hắn cũng đã không chịu được nữa.

Xung quanh đây ít nhất có hơn hai trăm người, tức là gấp bốn số lượng ngày hôm qua. Đi cho đông vậy thực chất là đi xem náo nhiệt, chẳng ai nghĩ được cả đống người này lại đi hội đồng một người cả. Kiểu góp mặt cho có số lượng để vui nhà vui cửa ấy mà.

“Được, để tao xem mày bố láo được bao lâu.”

Thu Phong lắc đầu cười khẩy:

“Nói nhảm nhiều quá , lên cứ lên … À khoan !”

“Sao mày sợ à ?”

“Đợi tí tao dắt con xe lên trên lề cái, để đây tụi bay phá hư hết. Xe bố mày mới mua đấy ! Người ta nói xe như chân, tụi mày đập gẫy chân tao thì không được.”

Minh Con tức giận

“Mày ….”

Nói xong Thu Phong dắt xe lên trên vỉa hè thật.

Vừa dắt lên đến nơi thì có mấy tên không nhịn được lao lên

“Thằng chó bố láo …”

“Bụp !”

Bất quá khi lại gần thì ăn nguyên một đạp của Thu Phong vào giữa ngực chấn văng ra.

“Mấy thằng ranh con lóc chóc chúng mày. Thích đánh người đúng không ? Tụi mày nếu đã đến đây thì nên nghĩ đến hậu quả què quặt đi về là vừa.”

Thu Phong liếc ngang liếc giọng buông lời sỉ vả, vừa chửi vừa chỉ mặt từng thằng. Thái độ còn ngôn cuồng hơn cả số đông kia.

“Rồi lên hết hay từng thằng tùy tụi mày. Xe tao để yên đó, thằng nào động tao bẻ tay bẻ chân thằng đó.”

Minh Con siết chặt tay nói:

“Được! Mày khỏi phải lo bố mày đảm bảo cho mày, xe mày thằng nào đụng vào tao chặt tay !”

Thu Phong gật gật đầu coi như đồng ý với ý của Minh Con. Coi như mày có chút bản lĩnh quản đàn em đấy.

Minh Con ngay sau đó lập tức quát lên “Đập nó cho taooo.. !!!!”

Dứt lời hơn hai trăm người liền bao vây Thu Phong lại , bỗng Thu Phong hét lên

“Khoan …” ,

Minh Con đứng sau đó nghĩ là Thu Phong bắt đầu sợ liền nói

“Biết sợ rồi à ?”

Thu Phong lắc đầu nói:

“Mày tính để tụi nó tay không đánh tao à ?”

Minh Con nghe xong cảm thấy lùng bùng lỗ tai

“Mày gáy cái mẹ gì vậy ?“ .

Thu Phong híp mắt kinh bỉ nhìn đám người lao tới nói

“Vậy tao chấp tụi mày không xài tay vậy “

Nói xong Thu Phong tay phải vắt ngược áo lên vai, tay trái đút vào túi quần. Thu Phong lạnh lùng cười “Cóc nhái lên hết một lần cho nhanh đi, tao còn về ngủ sớm. Làm tới hai giờ sáng tao còn lùng bùng lỗ tai, đợi nữa tao không nghe nổi tụi mày khóc gì đâu.”

Hơi hai trăm mạng vây lấy Thu Phong, mỗi lần có hơn mười người lao lên đều bị Thu Phong nhẹ nhàng dùng cước pháp đá văng tất c . Càng ngày càng nhiều người lao lên tấn công, Thu Phong vừa đá văng được hai tên trước mặt thì phía sau, trái phải đều lao vào bắt lấy hắn.

Thu Phong mượt mà như một con rắn nhẹ nhàng tung cả người lên không hai chân đạp ra phía sau, một chân tiếp đất chân kia của Thu Phong liền móc sang trái móc sang phải nhanh như chớp “Bụp bụp”.

Nhóm vừa rồi bị Thu Phong đá cho ngất ngưởng lại tiếp tục nhóm khác ập tới Thu Phong . Thu Phong cười lạnh một cái rồi quay người 180 độ trên không đá văng một tên gần nhất bay ra trúng những tên đang lao lên. Nhưng dù vậy bọn chúng vẫn liều mạng xông lên tấn công hắn. Trong đầu chúng luôn có khái niệm rằng một thằng đấu với một trăm thì sợ cái chó gì.

Cách đó không xa có hai dân quân đang đứng đó chứng kiến hết tất cả . Một tên quay sang nói với kẻ kế bên

“Mau mau ! Gọi về đồn gấp, lần này bọn du côn lộng hành quá . Dám tụ tập đông đến vậy để đánh nhau. Mẹ nó 2 giờ sáng không cho người ta ngủ hay gì.”

nói xong hắn thấy tên bên cạnh không trả lời mà cứ dán mắt vào bọ du côn đang bị Thu Phong đánh như phim chưởng .

Không quan tâm đến tên kế bên nữa hắn liền rút điện thoại ra gọi thì bỗng tên kế bên ngăn lại “Khoan !” “Chuyện gì ? Mày không thấy bọn nó lộng hành quá à ?”

“Không ! Mày nhìn kĩ cái người đứng trong đó đánh bọn du côn đi “

“À ừ …” Tên dân quân cất điện thoại vào túi rồi quan sát một hồi sau hắn la lên

“Là … Là hắn ?” tên bên cạnh gật đầu

“Ừ, bây giờ mày biết lý do rồi chứ ? Đứng đây quan sát đi, một lúc nữa hãy báo cáo“ .

Hai tên dân quân hôm qua nghe được lệnh từ cấp trên xuống là một nhân vật đặc biệt của bên công an với chức vụ Thiếu tá, hắn ta có quyền đánh những tên du côn du đảng một cách hợp pháp. Nếu có vấn đề gì lớn thì hắn ta có thể triệu tập cả một khu vực công an phường đến để hỗ trợ .

Ngoài ra cả thành phố đều được lệnh không ai được đắc tội Thu Phong, đến cả sếp của họ cũng không dám, và tất nhiên không ai được làm phiền Thu Phong đến hỗ trợ trong bất cứ việc gì nếu không sẽ bị kiểm điểm. Bởi hắn làm trong một tổ chức bí mật thuộc phía cảnh sát, chứ không phải quân đội. Không nhất thiết phải chống đối hắn.

Hơn mười lăm phút sau thì một nửa số bọn du côn bị Thu Phong đánh cho không đứng lên đượ . Tất cả đều dừng lại không ai dám bước lên bước nào nữa, những thằng liều mạng xông lên đều đang nằm ôm bụng ôm ngực lăn lộn dưới đất .

Đây là Thu Phong nương tay .. À không phải nói nương chân nên bọn này còn sức mà lăn lộn dưới đất được , nếu Thu Phong mỗi đòn đều hết lực thì những người này không gãy xương thì cũng chết .

Thu Phong liếc nhìn Minh Con với giọng điệu thách thức nói

“Sao nào ? Cho bọn nó cầm đồ ra mà đánh đi chứ ? Nếu không lại nói tao ăn hiếp lũ con nít .” .

Minh Con cắn chặt răng, hắn không ngờ Thu Phong chỉ dùng chân mà có thể đánh gần một trăm người bên hắn không còn sức đứng lên.

Minh Con gầm lên “Tụi bay tránh ra để tao lên” .

Tất cả người bên Minh Con giật mình, một số tên trong đó thì thầm với nhau

“Đại ca ra tay kìa !”

“Ừm, lần này đại ca nghiêm túc rồi, thằng kia khó sống” ….

Thu Phong thấy Minh Con bước ra anh liền cười hà hà nói

“Thỏ con chịu ra khỏi hang rồi hả ? Mày cũng là đặc công đúng không ? Ở bộ phận nào, tại sao ra ngoài làm người không làm đi làm cóc ké ?”

Minh Con tức giận đỏ bừng mặt nói

“Nói nhiều quá đánh đi “

Dứt câu hắn lao lên tấn công Thu Phong . Một đấm hướng thẳng mặt Thu Phong nhưng vừa được một nửa thì tay rụt lại một đấm khác ngắm bụng Thu Phong mà tới. Đấm vừa gần lại bụng Thu Phong thì Thu Phong lách người qua một bên để né.

Rất tiếc đòn này cũng là đòn giả, tay Minh Con chưa kịp rụt về thì một chân đá tạt ngang qua eo Thu Phong .Thu Phong thấy cước tới khuôn mặt vẫn nhàn nhạt, hắn nhún nhẹ co chân lên né một đòn đó dễn dàng .

Chân chạp đất Thu Phong lại nhảy lùi ra phía sau tay vẫn đút vô túi, áo khoác vẫn trên vai nói

“Cũng còn tý nghề, không uổng từng trong đặc công! Mỗi tội nhân phẩm mày rác rưởi quá.”

Minh Con tức giận, đòn vừa rồi hắn làm một động tác giả, còn đòn đánh vào bụng là thật mà Thu Phong né được nên hắn liền tung cước để đá văng Thu Phong .

Không ngờ trong tư thế nghiêng người mà Thu Phong vẫn né được , ít nhất đòn vừa rồi hắn cũng phải làm Thu Phong đưa tay ra đỡ mà vẫn không được .

Minh Con quay sang nói với tất cả anh em phía sau

“Anh em, cầm sẵn đồ lên đi, thằng này không dễ chơi đâu . Khi ta tách hắn ra thì tất cả cùng lên .” Vừa dứt câu tất cả nháo nhào lấy đao, kiếm Nhật hàng chất lượng Tàu, mã tấu tự chế , có cả ống típ, côn nhị khúc, tay gấu , chích điện …. Đủ mọi loại hung khí trên đời trừ súng ống ra là không đem.

Minh Con quay sang thấy tất cả cầm sẵn vũ khí trong tay hắn liền quay mặt lại nhìn Thu Phong .

“Hự … Mày …”

“Nếu trên chiến trường thì mày đã chết cả trăm lần rồi … thằng đặc công rởm ạ !“

Minh Con vừa quay mặt sang thì không biết tại sao Thu Phong lại đứng trước mặt hắn móc một cú đấm từ dưới lên trên vào bụng hắn , khiến cả hai chân của hắn không chạm đất . Thu Phong rút tay lại thì Minh Con ôm bụng quỳ rầm một cái xuống đất . Nước miếng từ miệng rơi vãi ra, con mắt thì trừng ra nhìn xuống đất.

Minh Con cố gắng nén cơn đau gào lên:

“Ch… Chém … Chém chết mẹ nó cho taooo “.

Tất cả anh em Minh Con thấy cảnh đó ai cũng bất ngờ kèm theo tức giận lai lên . Bây giờ trong tay họ có vũ khí nên không việc gì phải sợ một người như Thu Phong cả .

............

Cmt quăng bông nhiệt liệt lên các bác ơi. Nhớ đánh giá truyện cho mị nha...