Tà Đạo Ngoan Nhân

Chương 3 : Mưu Sinh

Đầu tiên là hắn ta bất bình thường khi hoàn thành khế ước với Tử Kim Thần Quy nhưng chỉ khôi phục một chút thân thể , bình thường thì tu vi của hắn cũng sẽ tăng một đoạn dài . Sau đó hắn lại thử dùng công pháp tu luyện thế nhưng hiệu quả lại vô cùng nhỏ bé , so với trước kia chỉ được khoảng một phần mà thôi .

Tất cả đều không đúng nhưng không đúng ở đâu thì hắn ta không hề biết , đành phải mang theo tâm trạng nặng trĩu ăn cơm . Nhìn vào bữa cơm trong lòng hắn lại nao nao , hai tỷ muội Chu gia bữa tối chỉ có một nồi cháo loãng cùng mấy con cá nhỏ , một chén nước mắm nhỏ để đó nhưng hai nàng không ai đụng vào giống như muốn nhường hắn .

Chu Diễm nhìn Vương Quân , hắn lại nhìn hai người , bỗng chốc trong nhà tràn ngập một bầu không khí đầy xấu hổ . Người cảm thấy xấu hổ nhất đương nhiên là Vương Quân rồi , dù sao hiện tại hắn đang ăn nhờ ở đậu tại nhà của hai cô gái nghèo khổ , họ vốn đã rất khổ lại vì hắn mà khổ hơn nữa .

Giống như suy nghĩ thật lâu Chu Diễm lên tiếng hỏi :

“Công tử có phải là người từ tòa thành khác tới hay không ?”

Vương Quân đương nhiên gật đầu , hắn thật sự chẳng biết giải thích cho nàng mình thân phận gì nên chỉ có thể tìm cách lấp liếm . Nàng lại chủ động cung cấp thân phận hợp lý như thế thì hắn ta chẳng có lý do gì để không nhận cả , như thế sẽ bớt đi vô số phiền phức .

Thấy hắn gật đầu thì nàng cũng nói thẳng :

“Trong nhà chúng ta hai tỷ muội lo cho mình chưa xong , công tử có ở đây thì cũng chỉ chịu khổ mà thôi , cái này là ta nói thật nếu khó nghe công tử đừng trách .”

Vương Quân mỉm cười nói :

“Sao ta lại trách cô nương , không phải hai tỷ muội các ngươi cứu thì ta đã bị chết rồi , hiện tại nếu không phải thương thế còn chưa khỏi hẳn thì ta đã rời đi rồi .”

Hắn đây là nói thật lòng , thương thế chưa khỏi hẳn nếu gặp phải mấy tên kia thì hắn chết chắc , một chút sức chống cự Vương Quân hiện tại cũng không có . Tu vi lại khó phục hồi thế nên cũng chẳng giúp ích được cho hai nàng , hắn hiện tại chỉ là một tên ăn hại không hơn không kém .

Chu Diễm thấy hắn quá đáng thương liền nói ra :

“ Hôm nay ta đến học viện có nghe được tỷ muội thân thiết của mình kể một chuyện , nàng ta gặp chút rắc rối nên cần tìm một người ngoài thành giúp đỡ . Thù lao nàng trả chắc chắn sẽ đủ để công tử có một cuộc sống tốt , chỉ là khi xong việc sẽ khó sống ở tòa thành này được nữa .”

Nghe thế Vương Quân ánh mắt sáng lên nhưng vẫn làm bộ tang thương nói :

“Ta không muốn làm kẻ ăn bám , công việc gì ta cũng làm hết , vốn lưu vong khắp nơi nên đổi một tòa thành để sống với ta chẳng ảnh hưởng mấy . Nếu ta kiếm được tiền thì việc đầu tiên ta làm nhất định là báo ân hai người , mạng sống của ta chính là hai người kéo từ tay tử thần về .”

Chu Diễm vội vàng lắc đầu nói :

“Thế thì không cần , ta đi liên lạc giúp công tử , hy vọng tỷ muội của ta chưa tìm được người .”

Nàng vội vàng đi ra bên ngoài , Vương Quân không nghĩ tới trên đời còn có người tốt như hai nàng , bình thường ai lại cứu mạng loại người không rõ lai lịch như hắn . Chu Diễm đi một hồi sau đó mang theo điện thoại cũ nát của mình trở lại bàn ăn đưa cho Vương Quân .

“Nàng ta muốn trực tiếp nói chuyện với công tử .”

Vương Quân nghe nàng nói thế thì tiếp lấy điện thoại , đầu dây bên kia âm thanh vang lên :

“Ta tên Tần Oanh Oanh , ngươi có phải Vương Quân công tử hay không ?”

Hắn ta nghiêm chỉnh đáp lại :

“Ta tên Vương Quân , Tần tiểu thư không biết có chuyện gì muốn ta làm ?”

Tần Oanh Oanh cũng biết sơ sơ hoàn cảnh của Vương Quân liền không nói nữa , nàng cũng suy nghĩ một hồi sau đó linh quang chợt lóe . Vương Quân mọi khía cạnh đều có tác dụng vô cùng lớn với kế hoạch của nàng , dùng hắn ngược lại rất hoàn hảo .

Nàng nghĩ một hồi rồi nói chuyện với hắn ta :

"Ta biết hoàn cảnh của ngươi thế nên có một cách vẹn cả đôi đường cho ngươi , đã thế còn có thể giúp ta rất nhiều nữa , thế nhưng chắc chắn sẽ có nguy hiểm nhất định . Không biết Vương Quân công tử có muốn tham khảo thử hay không .

Đương nhiên đãi ngộ cũng không tệ , ta là học sinh trường quý tộc , phải biết trong quý tộc trường học không phải thành tích thật tốt thì cũng là con nhà siêu cấp giàu . Ta không có thành tích tốt như Chu Diễm nhưng gia đình ta giàu nhất tòa thành này cũng không phải nói ngoa .”

Tần Oanh Oanh đã giàu có như thế thì làm việc cho nàng chắc chắn có chỗ tốt , với hắn hiện tại thì chỉ cần đủ ăn thôi đã tốt lắm rồi . Miễn sao không phải ăn bám hai tỷ muội chu gia thì cái gì mà hắn ta không làm được cơ chứ , huống chi hắn ta cần nhanh nhanh phát triển để tìm lại chiếc giới chỉ đã thất lạc trong tay bọn cướp , có nó hắn có thể quay về Lang Thần Tinh .

Không chút nghĩ ngợi Vương Quân gật đầu đồng ý , thấy hắn ta chịu chú ý thì nàng liền nói ra ý định của mình :

"Nhà ta hiện tại đang gặp một rắc rối không nhỏ , con trai của Thành chủ muốn cưới ta nhưng cha ta lại không thích hắn . Bản thân ta thiên phú cũng không yếu nên sớm muộn gì cũng đi lên cao cấp học viện tại Đế Đô học tập , tiền đồ tốt thế sao phải làm dâu tên họ An xấu xa , ngu ngốc kia ."

Vương Quân gật đầu đáp :

"Đúng thế , tên họ An kia danh tiếng ta cũng nghe qua , lấy phải hắn thì ngươi xong đời ."

Vương Quân đương nhiên chẳng biết tên họ An kia nhưng vẫn quyết định làm ngọn cỏ đầu tường , nàng ta nói sao thì chính là như thế , tên kia chắc chắn là người xấu không cần nghi ngờ .

Tần Oanh Oanh hết sức đồng ý , nàng tình tình quá yếu đuối nên gặp phải loại người coi như nhân như công cụ phát tiết thì sao có thể sống hòa thuận được . Quan trọng nhất là Tần gia cũng đã bắt đầu phát triển tới kinh thành từ khá lâu rồi , bây giờ chỉ cần nàng tốt nghiệp nữa là ổn , cả Tần gia sẽ chuyển tới kinh thành .

Nàng có chút ngại ngùng nhưng sau đó nghĩ tới hạnh phúc của mình thì cuối cùng cũng nói ra :

"Ta muốn ngươi giả làm bạn trai của ta , An Thiên Tân tên kia giao cho ngươi đối phó , tất nhiên sẽ chỉ là đấu khẩu . Bắt đầu từ bây giờ đến khi chúng ta tốt nghiệp chuyển lên học viện cấp cao thì coi như ta thoát nạn ."

Vương Quân lắc đầu hết sức tỉnh táo phân trần :

"Cuộc làm ăn này thì chỉ có ta là người lỗ ."

Tần Oanh Oanh khó hiểu hỏi :

"Ngươi làm sao lại lỗ , đầu tiên là nhà ta ra tiền , thứ hai ngươi lại gần như chỉ cần làm chút chuyện cỏn con mà thôi . Huống chi trong thời gian này ngươi vẫn được Tần gia chúng ta bảo vệ chẳng phải lo An gia người gây bất lợi , quá lời còn gì ."

Vương Quân kề sát miệng vào điện thoại rồi hỏi :

"Thế sau đó thì khi ta mất đi sự bảo hộ của Tần gia thì sao , An gia người khi đó thích làm gì thì làm ta chắc , ngươi vẫn nghĩ thế giới này thật đơn giản đấy . Trước đó ta không biết là thành chủ , nhưng khi đã biết thì gây sự với cấp độ như thành chủ thì ta chạy qua tòa thành khác cũng có sống nổi không .”

Tần Oanh Oanh ở đầu dây bên kia đôi mắt lập tức ngậm nước , nàng có trái tim quá mềm yếu khiến cho Vương Quân nói bình thường cũng tưởng hắn trách nàng . Vương Quân nghe thấy tiếng sùi sịt biết nàng sắp khóc thì vội vàng nói :

"Ngươi là không chú ý , ta không có ý trách ngươi , bây giờ ngươi thử gọi điện cho cha ngươi để xem bá phụ có cách nào sắp xếp vẹn toàn không ."

Tần Oanh Oanh vui vẻ hắn lên rồi nói :

"Thế là ngươi đồng ý rồi , để ta gọi điện hỏi cha để hỏi xem ."

Nàng sau đó vui vẻ ngừng nói chuyện , rất nhanh chóng có một cuộc gọi tới , người nói chuyện với hắn chắc hẳn là cha của cô gái kia .

Hắn sau đó tìm một chỗ vắng vẻ một chút mới đưa điện thoại lên nghe :

"Dạ ta là tên Vương Quân xin chào Tần bá phụ ."

Bên kia một giọng nói hữu lực của Tần Nam vang lên :

"Chúng ta vào vấn đề chính luôn , 100 triệu và một vị trí trưởng quầy ngọc thạch tại cửa hàng của Tần gia tại kinh thành . Thế coi như không còn rắc rối nào trong cuộc làm ăn này , cả hai bên sẽ cùng có lợi như nhau , ta hiện tại không có tại Vũ Hứa thành nên chỉ có thể xử lý thế thôi ."

Vương Quân nghe xong thì cảm thấy cực kỳ hợp lý liền hỏi :

"Cảm ơn Tần bá phụ hậu đãi , không biết ngài đã có kế hoạch gì cụ thể chưa ?"

Tần Nam dứt khoát như đang giao việc cho thuộc hạ :

"Ta sẽ sắp xếp để ngươi nhập học vào lớp của con gái ta , vừa vặn là năm học mới nên chắc cũng đơn giản , sau đó trong ba tháng làm sao đó giả bộ quen biết tiến tới yêu đương , một tháng sau thì tỏ tình rồi làm bộ người yêu của nhau cho tới hết năm học .

Chi tiết thì người trẻ tuổi các ngươi tự bàn bạc với nhau , ta đây sẽ không can dự gì nhiều cả , đương nhiên sẽ có người giám sát ngươi nên liệu hồn đứng có phản bội . Ta đây không phải người nhân từ , thế nhưng nếu ngươi làm tốt việc của mình thì ta tất nhiên sẽ có hậu đãi , trước tiên ta sẽ cung cấp một khoản để ngươi sống khỏe trong vòng một năm .”

Vương Quân vui vẻ cười nói :

"Thành giao ."

Sau đó Tần Nam ngắt đi tín hiệu , căn bản hắn ta cũng không rảnh rỗi gì , đột nhiên cái điện thoại rách nát hiện ra một tin nhắn ngay sau đó .

“Tài khoản Thiên Hồn ngân hàng của quý khách đã được chuyển tới năm triệu .”

Vương Quân vui vẻ ra mặt , trong lòng không khỏi hoài niệm , ngày xưa hắn ta không phải cũng như thế hay sao , làm người giàu vẫn rất tốt nha ...