Sát Thần Ký

Hồi 138 : Thử Một Chút Thực Lực

Đương nhiên, đây cũng không phải là Võ Vương, Võ Hoàng đích thân vạch lá tìm sâu, nếu không thì cũng quá mất thân phận rồi, hơn nữa là còn trong thời gian dài, bọn hắn đương nhiên sẽ sống chết không chịu đáp ứng, chỉ là đứng bên trên điều động lượng lớn Võ Linh, Võ Quân tìm kiếm, chính mình một bên quan sát.

Nói đùa, bọn ta ngày thường đều là địa vị cao quý không gì sánh được, sao có thể giống như quân hầu chạy đông chạy tây như vậy ? Không ! Nhất định không !

Coi như là tốc độ tìm kiếm chậm hơn một chút, cũng chẳng thành vấn đề !

Yêu Hoàng, Thiên Phong lão tổ mấy người đối với đám gia hoả này cũng hết cách, bất đắc dĩ chỉ có thể để mặc bọn hắn thích làm gì làm.

Nhưng bọn hắn vừa ý là một chuyện, còn đám võ giả dưới trướng mấy vị Võ Hoàng, Võ Vương kia thì lại là sầu đến bạc cả tóc.

Bọn hắn trong tiềm thức đã nhận định vị kia đang bị truy tung chính là một vị hàng thật giá thật Võ Vương siêu cấp cường giả, coi như là mình có thể phát hiện ra hắn, chỉ sợ cũng liền là mình chết đầu tiên a . . .

Hơn nữa cái sơn cốc rộng bao nhiêu a ? Võ Vương tự mình ra tay còn tốt, chỉ bằng mấy cái chíp hôi như bọn hắn, coi như mấy tháng cũng đừng hòng đem cái sơn cốc này toàn bộ tìm ra !

Cũng không trách bọn hắn có cái suy nghĩ này, dù sao bày ra một cái cực đại bố cục như vậy, lại có thể dựa vào đầy đủ thủ đoạn chiếm lấy Đại Hà Sinh Thổ, rất khó khiến cho người không hoài nghi đến thực lực của ngươi.

- Mẹ kiếp ! Bảo chúng ta đi tìm một vị Võ Vương cảnh đại cường giả, đây là muốn mượn đao giết người sao ?

Tại một khu vực tìm kiếm, một vị thú nhân tộc võ giả tu vi Ngũ Tinh Võ Quân bực tức gầm nhẹ nói, thanh âm chứa đầy bất mãn.

- Cũng không có cách ! Chúng ta trong mắt mấy vị đại nhân kia chẳng qua chỉ con kiến hôi, mệnh lệnh của bọn họ chúng ta không có cách phản kháng !

Một vị nữ tính thú nhân tộc võ giả bất đắc dĩ nói.

- Ân ? Chờ một chút !

Đúng lúc đó, một vị đi đầu lực lưỡng đại hán đột nhiên hô lên một tiếng, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, lầm bầm nói :

- Có người !

- Là người kia ?

Hai ngừoi khác cũng lập tức dừng bước, kinh hãi muốn chết nói, thanh âm đã chút run rẩy.

Nếu là gặp phải vị quái nhân kia, chẳng phải là hắn một bàn tay cũng có thể đập chết bọn hắn sao ?

- Hẳn là không phải ! Phía trước ngừoi cũng không phải chỉ có một cái, mà là ba ! Tu vi chẳng qua chỉ có Võ Quân mà thôi, còn là không che dấu chút nào hiển lộ khí tức !

Nam tử lực lưỡng nói, để cho hai người trong lòng sợ hãi biến mất, nhẹ nhõm thở phào một hơi.

- Đi ! Đi tới xem một chút !

Nam tử lực lưỡng phất tay, dẫn theo hai ngừoi đi về phía trước, ba đạo thân ảnh nam tử đang ngồi xếp bằng tu luyện liền hiện ra trước mặt bọn họ.

Ba người này đều đeo mặt nạ, nhưng nhìn vào đều biết niên kỷ còn rất trẻ, nhưng tu vi đều đã đạt tới Võ Quân.

- Hả ? Long Nhân Tộc huyết mạch ?

Nam tử lực lưỡng phát hiện trên thân ba người này long khí, lông mày càng thêm dãn ra mấy phần, lộ ra có chút thân thiện.

Thú nhân tộc mặc dù hiếu chiến nhưng đối với cùng tộc võ giả ngược lại có chút thiện ý, ba người này hiển lộ ra long khí, hiển nhiên là cũng là thú nhân tộc võ giả, để cho trên nam tử lực lưỡng ngưng trọng chi ý bớt đi không ít.

- Các ngươi là ai ?

Nam tử đeo mặt nạ màu bạc, cũng là Vương Hạo Thần cải trang khẽ mở ra đôi mắt, nhìn ba người mới đến lạnh lùng nói.

Đây cũng không phải là hắn cố ý giả ra, mà là thanh âm của hắn vốn dĩ đã như vậy, rất khó biểu lộ ra bên trong tình cảm.

- Tại hạ Hùng Đồ, không biết đại danh quý tánh của huynh đài đây ?

Nam tử lực lưỡng ôm quyền, có chút khiêm tốn cừoi nói.

Vương Hạo Thần không có lập tức trả lời hắn, trong mắt bay qua một tia băng lãnh, không chút biểu cảm nói :

- Hãy bớt sàm ngôn đi ! Các ngươi tới đây quấy rầy chúng ta tu luyện, là có ý gì ?

- Hừ ! Các hạ khẩu khí thật là lớn, cái này sơn cốc cũng không phải là của ngươi, ngươi tại đây kêu la cái gì ?

Hùng Đồ còn chưa kịp đối phó, phía sau nam tử tên Tử Hà đã hừ lạnh một tiếng, thanh âm bất thiện nói.

Hắn nhìn ra được, tu vi của Vương Hạo Thần chẳng qua chỉ là Tam Tinh Võ Quân mà thôi, căn bản không có đem thứ hai để vào mắt.

Vương Hạo Thần sắc mặt trầm xuống, ánh mắt đặt tại Tử Hà trên ngừoi, trong miệng phun ra một chữ lạnh như băng :

- Cút !

- Muốn chết !

Tử Hà nổi giận bạo rống một tiếng, một quyền hung hãn đánh ra, thế như núi cao hướng Vương Hạo Thần oanh giết mà đến.

Vương Hạo Thần mặt không đổi sắc, chỉ là lạnh lùng nhìn hắn một mắt, trên người linh hồn lực bùng nổ, đơn giản hoá thành một đạo kim sắc chi thủ, đem Tử Hà một quyền ngăn lại.

Cái này kim sắc thủ ấn, chẳng qua là hắn trong lúc rảnh rỗi tuỳ tiện luyện quá một bộ Nhất Phẩm linh hồn công kích bí kỹ, bất quá đối phó với Tử Hà vẫn là dư xài.

- Ầm !

Chỉ thấy Tử Hà thân hình run lên một chút, hướng phía sau bay ngược ra ngoài, sắc mặt lập tức tái nhợt.

- Linh Hồn Lực cường giả ? Hơn nữa có thể dễ dàng như vậy đánh bại Tử Hà, không lẽ đã đạt tới Tam Phẩm cấp bậc ?

Hùng Đồ một bên sửng sờ, trong lòng kinh hãi không thôi.

Phải biết người tu luyện Linh Hồn Lực trên đại lục có rất nhiều, nhưng chỉ là tại trên mặt luyện đan, luyện khí cường đại mà thôi, nhưng còn ở trên chiến đấu lại không tinh thông, nếu gặp phải cùng giai võ giả căn bản chỉ có bị đánh bẹp phần.

Nhưng cái này Long Nhân Tộc nhân, hay là một cái ngoại lệ !

- Xảy ra chuyện gì ?

Ngay lúc này, từ không trung hơn chục đạo thân ảnh hạ xuống, đi đầu là một cái mặc hồng y xinh đẹp nữ tử, thân hình có chỗ lồi chỗ lõm, lộ ra cực kỳ mê ngừoi dáng vẻ, bất quá để cho Vương Hạo Thần càng thêm kinh ngạc chính là, chính lại nhìn không ra tu vi của nàng, nhưng chỉ là từ khí tức của nàng phát giác đi tới, hẳn là một vị Võ Hoàng, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

- Bái kiến Hồng Yên đại nhân !

Hùng Đồ nhìn thấy nữ tử này, lập tức ôm quyền cung kính nói.

Xinh đẹp nữ tử, hay cũng là Hồng Yên đối với hắn khẽ gật đầu, ánh mắt chuyển dời sang Vương Hạo Thần ba người trên thân, lộ ra có chút kinh dị nói :

- Long Nhân Tộc võ giả ?

Hiển nhiên, nàng cũng cảm giác tới Vương Hạo Thần trên ngừoi long khí.

- Các ngươi là người nào ? Vì sao xuất hiện tại cái này sơn cốc ?

Hồng Yên trên ngừoi phóng xuất ra một cỗ cực kỳ cường đại uy áp, hướng Vương Hạo Thần ba người lạnh lùng nói.

Vương Hạo Thần cảm giác được trên người mình trọng lực cơ hồ gia tăng gấp mấy lần, ngay cả cử động lộ ra hơi nặng nề bộ dáng, bất quá trong mắt cũng không có quá nhiều sợ hãi, chỉ là ôm quyền nói :

- Ba huynh đệ tại hạ chỉ là ba cái tầm thường tán tu võ giả ! Trùng hợp nơi này chính là chúng ta nơi ở, mong đại nhân chớ trách tội !

- Tán tu ?

Hồng Yên nhíu mày, nhưng lại không có nghi ngờ, trong khoảng thời gian này bọn hắn tìm thấy tán tu cùng phàm nhân tại trong sơn cốc này cũng không ít, có gặp thêm một đám cũng không có gì lạ, chỉ là ba ngừoi này thế nhưng mà là bọn hắn thú nhận tộc ngừoi a.

- Liễu Thương ! Ngươi lên thử hắn một chút thực lực !

Hồng Yên quay người nói với bên cạnh mình một gã nam tử lưng đeo trường kiếm, tu vi đạt tới Lục Tinh Võ Quân, lạnh nhạt nói.

Nàng kỳ thực chính là đang cho Vương Hạo Thần ba người một cái khảo nghiệm, nếu là bọn hắn thiên phú có chút được, nàng liền tiện tay đón nhận, còn nếu thiên phú quá mức tầm thường mà nói, nàng cũng lười đi quản hắn sống chết.

- Vâng !

Liễu Thương cung kính đáp, thân hình giống như đạn pháo lao về phía Vương Hạo Thần, trường kiếm trong tay dũng mãnh đâm ra.

Hồng Yên ở một bên hờ hững nhìn lấy, bất quá nàng rất nhanh liền trừng lên chính mình một cặp mỹ mâu, sửng sờ nhìn đến một màn trước mắt.

Liễu Thương tu vi Lục Tinh Võ Quân, vậy mà tại trước mặt Vương Hạo Thần cơ hồ cái gì cũng không phải, bị hắn tuỳ tiện thi triển ra mấy loại Nhất Phẩm linh hồn bí kỹ, đem thứ hai đánh bay ra ngoài...