Sát Thần Ký

Hồi 91 : Đại Chiến Lâm Lan Kiếm

Bất quá trong đám ngừoi này cũng có vài người khiến hắn phải chú ý, đầu tiên là một cái nam tử trẻ tuổi lưng đem thiết kiếm, khắp ngừoi toả ra một cỗ nhàn nhạt kiếm ý, còn có cái kia mỹ lệ nữ tử và một vị phật môn đệ tử.

3 người này mỗi người đều là từng cái nhất đẳng thiên kiêu, niên kỷ so với hắn bất quá lớn hơn 1,2, nếu Vương Tử Thiên không có cắn nuốt dị năng về sau, bằng vào 8 năm không có tài nguyên tu luyện tuyệt đối đuổi không kịp bọn hắn cước bộ.

Cục thế lúc này nhất thời trở nên có chút khó xử, số người còn có thể tham chiến cũng không nhiều lắm gồm Vương Tử Thiên, Âu Dương Hoàn, Lâm Lan Kiếm, Phổ Hoằng và Lương Minh Ngọc, những nhị đệ tử, tam đệ tử thủ tịch đi ra cũng không có ý nghĩa gì, nhưng bất cứ ai trong số 5 ngừoi cũng không muốn mở màn chiến đấu.

Đùa chắc ? Ai lọt tới vòng này không phải là ngừoi có thiên phú tuyệt luân, thực lực xê dịch không nhiều, muốn đánh thắng kẻ khác cũng phải dốc toàn lực, như vậy có khác nào đem các lá bài tẩy của mình hiển lộ ra hết để kẻ đến sau thừa nước đục thả câu ?

- Để ta đến đi thôi !

Lâm Lan Kiếm thanh âm giống như thiết kiếm nghe không ra chút tình cảm nói.

Thực ra hắn cũng không phải là không có lý của mình, trong 5 ngừoi ngoại trừ một cái quái thai Vương Tử Thiên thì tu vi của hắn cơ bản là thấp nhất, chỉ có Quân cấp một sao, mặc dù có thể vượt cấp khiêu chiến nhưng nếu phải chọn một người ra ứng chiến thì Tần Phiêu Miểu nhất định sẽ chọn Âu Dương Hoàn vì dù sao y cũng có lợi thế về tu vi.

Hơn nữa Lâm Lan Kiếm lần này tới đây chẳng qua là một lần lịch lãm, niên kỷ của hắn giống như Vương Tử Thiên còn rất trẻ, bất quá ngừoi kia đang phải một mình gồng gánh cả Thiên Sinh Môn đệ tử, còn Trường Sa Đường dù sao vẫn còn có một Âu Dương Hoàn so với hắn càng cường đại hơn.

Tần Phiêu Miểu dường như cũng sớm đoán ra cái này cục diện, gật đầu nói :

- Ngưoi muốn khiêu chiến ai ?

Nhất thời ánh mắt mọi người trong Ngọc Âm Điện đều đổ dồn vào Lâm Lan Kiếm trên ngừoi, không ít ngừoi cảm thấy khó hiểu vì sao một cái Nhất Tinh Võ Quân lại còn dám hướng mấy vị thiên tài khiêu chiến, không lẽ là muốn đem bài tẩy của họ lật ra sao ?

Chỉ bằng y dường như còn chưa có cái bản lãnh đó a ?

Dương Thiên mấy vị lão gia hoả nhìn thấy Lâm Lan Kiếm tu vi cùng niên kỷ nhất thời biến sắc, thật không ngờ thời đại này thiếu niên anh kiệt xuất hiện nhiều đến vậy, một cái Vương Tử Thiên cũng đã đủ choáng rồi, không ngờ trong cùng thế hệ còn có ngừoi so với hắn cũng chỉ kém hơn một đường mà thôi.

Ngũ đại chính giáo ngừoi trong bụng có chút căng thẳng, nếu xét về tu vi thì mục tiêu của Lâm Lan Kiếm hẳn là Vương Tử Thiên, nhưng vừa rồi ngừoi này một cái tát vỗ bay Vân Nham, thực lực chân chính dường như không kém bất cứ một ai trong mấy đại đệ tử thủ tịch, hắn còn dám hướng Vương Tử Thiên khiêu chiến sao ?

- Ngưoi xuống đánh với ta một trận a !

Lâm Lan Kiếm ánh mắt rơi vào Vương Tử Thiên ngừoi, tựa hồ cũng chưa hề dời đi, hồi lâu mới nhàn nhạt nói.

Dương Thiên, Lương Chính đạo nhân mặt mày nhất thời có chút khó coi, còn ngừoi của mấy đạo chính giáo khác thì vụng trồm thở phào một hơi, bộ dạng giống như đang “ toạ sơn quan hổ đấu “ đồng dạng.

Mọi ngừoi kỳ thực trong lòng cũng không có nhiều bất ngờ, dù sao trong số bốn ngừoi thì Vương Tử Thiên nhìn vẫn dễ đối phó hơn một chút, vì nói thế nào thì tu vi của hắn chỉ mới có Cửu Tinh Võ Linh, chiến lực mặc dù kinh người nhưng nguyên khí thì mấy vị đệ tử kia chiếm không nhỏ lợi thế.

Lâm Lan Kiếm thế nhưng lại không có suy nghĩ chọn ngừoi yếu nhất ra đánh với mình, kỳ thực hắn chọn Vương Tử Thiên là bởi vì hắn cảm thấy ngừoi thanh niên này cho hắn một cảm giác thần bí nhất, thu liễm nhất, làm cho hắn nổi lên chiến ý muốn đem lớp màn đen trên ngừoi y giật xuống.

- Tốt !

Vương Tử Thiên không có già mồm cãi láo, trực tiếp hướng Lâm Lan Kiếm đi tới, trong số bốn vị đệ tử thì hắn động dạng coi trọng người này nhất, thật may vì hắn chọn mình để quyết chiến một trận.

Hai cái trẻ tuổi thiên tài mỹ nam tử, hơn nữa binh khí đều là tiên kiếm, nhưng khí chất lại có chút không giống, Lâm Lan Kiếm anh tuấn sắc bén, nhìn vào liền khiến cho ngừoi ta làm thấy rùng mình lạnh lẽo, Vương Tử Thiên tuấn mỹ yêu dị, có một loại cảm giác sâu không lường được.

- Ngươi rất mạnh, hơn nữa thiên phú của ngưoi trên ta ! Nhưng võ đạo chi lộ, thiên phú cũng không đại biểu ngươi nhất định có thể mạnh hơn ta !

Lâm Lan Kiếm hờ hững nói, thừa nhận mình kém hơn đối phương về mặt thiên phú, nhưng khí thế trên ngừoi chẳng những không có giảm đi ngược lại còn tăng lên.

- Vậy sao ? Vậy hãy dùng kiếm của ngươi chứng minh cho ta thấy đi !

Vương Tử Thiên cũng không có phản bác hắn, chỉ là nhẹ giọng nói một câu, đưa tay rút ra Thanh Long Cổ Kiếm đeo trên vai, khí thế giống như một vị thần chết khát máu đòi mạng ngừoi.

- Thiên giai pháp bảo !

Không ít người trong đại điện ánh mắt cứng đờ khi nhìn thấy Thanh Long Cổ Kiếm, Dương Thiên thì vuốt vuốt chòm râu ra vẻ hoài lòng nghĩ thầm :

- Tiểu tử này xem ra trong nửa năm nay có không ít kỳ ngộ a !

- Hảo kiếm ! Vậy ta cũng muốn cho ngươi xem lão bằng hữu của ta một chút !

Lâm Lan Kiếm cừoi khẽ, đồng dạng cầm lấy thanh thiết kiếm trên lưng rút ra, thân kiếm màu bạc có chút cũ kỹ không có gì nổi bật, thậm chí so với thanh kiếm bình thường đều có chút giống như, nhưng hắn hoàn toàn không để ý tới chuyện, có chút yêu thích vuốt ve thân kiếm, nói :

- Đây là Thiết Long Kiếm của ta ! Ngưoi cũng là một cái hiếm hoi nhân được cùng chúng ta giao thủ một trận !

- Hảo ! Chúng ta thống khoái chiến một trận a !

Vương Tử Thiên hiếm hoi nở nụ cừoi, hắn biết đây là một cái cường đại cũng như đáng tôn trọng đối thủ, liền không dám có chút coi thường nào, ngược lại trong tâm càng thêm vui vẻ.

Lâm Lan Kiếm thân hình trong nháy mắt biến mất tại chỗ, giống như quỷ mị xuất hiện nơi Vương Tử Thiên phía sau lưng, Thiết Long Kiếm chớp nhoáng hướng về phía lưng của hắn đâm tới.

Vương Tử Thiên ánh mặt vẫn lạnh như băng, chân đạp bộ pháp né tránh, thân hình kéo thành vô số đạo tàn ảnh, lưỡi kiếm đồng dạng theo sát phía sau gáy của Lâm Lan Kiếm.

Hai người tốc độ đều rất nhanh, hoàn toàn không thể dùng tu vi cảnh giới để đánh giá, ngay cả một số trưởng lão thực lực kém đều vô pháp nhìn thấy thân hình của hai ngừoi.

Lâm Lan Kiếm xuất kiếm càng lúc càng nhanh nhưng cơ hồ chỉ có cùng một loại chiêu thức, mang theo một cỗ cô độc ý chí nhưng lại khiến Vương Tử Thiên phải cẩn thận đối phó.

- Ừm ? Chỉ có Nhất Tinh Võ Quân, lại có thể cùng tên kia liều mạng ?

Du Tuyết Sang nhìn hai ngừoi giao thủ, vậy mà không nhịn được hít vào một ngụm lãnh khí, đối với Lâm Lan Kiếm ngừoi này xem trọng không ít.

Nàng đã chính mắt nhìn thấy Vương Tử Thiên thế nhưng mà Lục Tinh Võ Quân đều có thể chiến qua, hơn nữa là cùng đối phương lưỡng bại cầu thương, ung dung chạy thoát, Quân cấp sơ giai muốn trong tay hắn sống qua ba chiêu đều muốn khó.

Thế nhưng Lâm Lan Kiếm cái này thanh niên trẻ tuổi không biết từ chỗ nào chui ra liền có thể cùng Tử Thiên chiến bình, mặc dù nói thứ hai trọng thương chưa lành nhưng cũng đủ thấy Lâm Lan Kiếm hắn lực chiến kinh khủng thế nào.

Tất cả mọi người trong đầu đều có ý nghĩ giống như nàng, vừa rồi ai cũng nhìn thấy Vương Tử Thiên một cái tát đánh bay Vân Nham tu vi Tam Tinh Võ Quân, sớm đã không nhìn tới tu vi của nhỏ yếu hắn, đem hắn xếp vào Ngũ Đại Thiên Tài một trong, ai ngờ từ đâu nhảy ra một cái kiếm giả thanh niên chỉ có Nhất Tinh Võ Quân liền có thể cùng hắn chiến một trận.

Không lẽ thời đại này yêu nghiệt nhiều vậy sao ? Từng cái từng cái đi ra đều có thể vượt mấy cái cảnh giới chiến đấu ?

So với bọn hắn thì người của Trường Sa Đường còn kinh ngạc hơn cả, bọn hắn là người biết rõ thực lực của Lâm Lan Kiếm hơn ai hết, từ nhỏ đã là cảm ngộ sâu sắc về kiếm đạo, được tông môn bí mật bồi dường, tu vi cực kỳ vững chắc, Âu Dương Hoàn nếu chiến với hắn chỉ sợ cũng không chiếm nổi chút tiện nghi nào, cùng cảnh giới Lâm Lan Kiếm chưa bao giờ gặp địch thủ.

Thế nhưng hôm nay đấu với một Cửu Tinh Võ Linh lại chỉ có thể chiến bình, thực lực của thanh niên kia cũng quá khoa trương đi a ?

- Thanh niên kia kiếm đạo tạo nghệ không phải đối thủ của Lan Kiếm, nhưng lực lượng và tốc độ lại trội hơn ! Trận này chiến thắng thuộc về ai cũng rất khó nói !

Tần Phiêu Miểu nhẹ giọng nói, bằng vào tu vi Võ Vương của hắn không khó khăn gì có thể nhìn ra điểm mạnh điểm yếu hai người, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Hắn nói một chút của không có sai, Vương Tử Thiên đích thực không có đặt việc tu luyện kiếm đạo làm trọng, mà hắn chỉ đặt tâm chí trên việc tu luyện nhục thân, tinh thần lực, chưởng đạo và quyền đạo.

Không phải hắn không muốn mà là binh khí bản mạng của hắn vốn là Hắc Thạch Đao nay lại không thể sử dụng, mặc dù hắn cũng không có ý tại đao đạo tu luyện nhưng Hắc Thạch Đao là thần binh theo hắn rất lâu, hắn vĩnh viễn cũng không muốn từ bỏ, vì thế mặc dù tại kiếm đạo hắn rất có thiên phú nhưng cũng không có ý muốn theo đuổi.

Vì thế trên kiếm đạo tạo nghệ Vương Tử Thiên kém xa Lâm Lan Kiếm một vạn dặm, nhưng nhục thân, lực lượng nguyên thuỷ của hắn đã bù đắp tất cả, khiến hắn có thể chiến bình với đối phương...