Sát Thần Ký

Hồi 72 : Thiên Địa Cực Cảnh – Vạn Vật Cộng Minh

Nam tử nho nhã thần sắc phức tạp nhìn Tử Thiên, không nhịn được cảm thán một tiếng.

- Oanh !

Cả động phủ đột nhiên chấn động, một loại âm thanh như trời đất gào thét mạnh mẽ không cách tưởng tượng vang lên.

Rất nhiều tu sĩ ở trong phạm vi Ô Long đế quốc, không . . . là cả Bắc Vực trực tiếp phun máu, ánh mắt kinh hãi nhìn lên trời xanh.

- Đây là chuyện gì a ?

Trong động phủ, Dương Thiên đang bế quan cũng lập tức mở bừng hai mắt, đầy vẻ khiếp sợ nhìn ra ngoài, khí huyết trong trở nên nhộn nhạo, khoé miệng tràn ra máu tươi, lẩm bẩm :

- Thiên Địa Cực Cảnh – Vạn Vật Cộng Minh ?

Bắc vực, Thiên Vận Tông . . .

Thiên Vận Tông truyền thừa đã gần vạn năm, nội tình vô cùng thâm hậu, được xưng là bắc vực đệ nhất tông phái, thế nhưng lúc này lại là một mảnh hỗn loạn, vô số đệ tử bị tiếng gào thét của trời đất khiến cho trọng thương.

Nhưng càng khiến người ta kinh hãi là ngay cả Thiên Vận lão tổ, đệ nhất cường giả Bắc Vực vốn đã mấy chục năm lánh đời lại xuất hiện trên không trung, ánh mắt thâm thuý.

- Thiên Vận Lão Tổ vậy mà xuất quan, chẳng lẽ lần này xuất hiện hạo kiếp lớn như thế sao ?

- Hừ ! Ta mặc kệ cái gì hạo kiếp, có lão tổ tông ở đây còn phải lo sao ?

Đám người phía dưới không ngừng mà bàn tán xôn xao, đôi mắt đầy sùng bái nhìn Thiên Vận lão tổ như nhìn một vị đế hoàng.

Thiên Vận lão tổ nào có thời gian để ý đến đám người kia, cặp mắt đục ngầu mơ hồ hiện ra sát khí, lẩm bẩm nói :

- Vậy mà lại có người dẫn động Thiên Địa Cực Cảnh, nếu là ở Bắc Vực vậy kẻ này nhất định phải chết !

. . .

- Đến cùng là xảy ra chuyện gì a ?

Nam tử kia sắc mặt cực kỳ cổ quái, ngơ ngác nhìn Tử Thiên vẫn đang ngồi yên bất động, trong đầu nảy ra một cái suy nghĩ đáng sợ, lắp bắp :

- Hắn không phải là dẫn động Thiên Địa Cực Cảnh chứ ?

Toàn bộ linh khí trong động phủ sôi trào, hoá thành vô số nguồn sáng hướng Tử Thiên bắn tới, hình thành một cái quang trụ màu trắng khổng lồ nhắm về phía vô tận hư không.

Ở trong quang trụ chu vi, hiện ra vô số vật thể, có sơn hà, có người, có động vật, có cây cối, từ nhỏ nhất đến lớn nhất.

Mỗi một cái đều toả ra hào quang nhàn nhạt, chuyển động vòng tròn xung quanh Tử Thiên.

- Thế mà . . . thật là Vạn Vật Cộng Minh !

Nam tử há hốc mồm, hắn dám thề rằng chuyện quái dị xảy ra ở giây phút cuối đời này của hắn còn nhiều hơn toàn bộ kỳ quang hắn nhìn thấy khi còn sống.

Thiên Địa Cực Cảnh – Vạn Vật Công Minh, có thể coi là một hồi tạo hoá mà thiên địa ban tặng cho một cường giả nghịch thiên đến mức làm cho chư thần vạn vật phải chú mục.

Tử Thiên mang Thái Dương Vương huyết mạch, tu luyện hai đại công pháp, có được tinh huyết cổ phượng, linh hồn lực Nhị Phẩm, thân thể là Tôi Tuỷ đại viên mãn, chiến lực nghịch thiên, sở hữu hai dị năng, chiếm được Thanh Liên Đài, tất cả chuyện này hội tụ trên người một tiểu tử Cửu Tinh Võ Linh, nói ra cũng không có ngừoi tin tưởng.

Nhưng cũng chính vì vậy mà hắn được thiên địa ưu ái, tặng cho một hồi tạo hoá, đem thể chất chiến lực của hắn vốn đã nghịch thiên nay lại gia tăng gấp bội.

Người có thể độ qua Thiên Địa Cực Cảnh được xem là có thiên mệnh tại thân, rất khó giết chết, cùng cấp căn bản không gặp đối thủ.

Nhưng từ tự cổ chí kim đến nay, độ qua Thiên Địa Cực Cảnh thực sự quá ít, mà người nào cũng là đỉnh cao cường giả đứng trên kim tự tháp.

Hơn nữa, Thiên Địa Cực Cảnh căn bản không có quy tắc tu luyện, chỉ có thể đạt tới một trình độ nghịch thiên có thể hấp dẫn thiên địa vạn vật chú ý mới có cơ hội.

Vạn vật hào quang, ngưng tụ thành một đạo thân quang, bay về phía Tử Thiên mi tâm, tiến vào thể nội.

Tử Thiên mở ra hai mắt, mơ hồ có thấy được từng đạo hào quang vô thượng.

- Đây là Thiên Địa Thần Quang, vạn vật bảo hộ ?

Trên người hắn lúc này toát ra một cỗ hào quang màu trắng thần kỳ, Tử Thiên bây giờ coi như đã có nhiền hơn một cái mạng.

Hơn nữa chiến lực của hắn bây giờ lại càng tiến thêm một bước, có thể nhẹ nhõm đánh bại Lục Tinh Võ Ngân, cho dù đối mặt với Cửu Tinh Võ Ngân, nếu hắn muốn đi, đối phương cũng vô pháp lưu hắn lại.

Thu hoạch một lần lớn như vậy, cho dù Tử Thiên tính cách lãnh đạm lạnh lùng cũng phải lộ vẻ vui mừng.

Chỉ tiếc thương thế trong người hắn rất nặng, nếu không hắn quả thật có chút không nhịn được muốn thử nghiệm lực lượng của mình ngay bây giờ.

Tử Thiên cười một tiếng hài lòng, quay sang ôm quyền nói với chủ nhân mộ phủ :

- Đa tạ tiền bối ra tay giúp đỡ !

Nam tử kia vẫn đơ như trái bơ nửa ngày trời, thật lâu mới cười khổ nói :

- Hai chữ tiền bối này, ta nhận không nổi a ?

Đùa sao ?

Trước y bây giờ là một thằng quái thai mới là Cửu Tinh Võ Linh đã có thể hấp thu máu Cổ Phượng, dẫn động Thiên Địa Cực Cảnh, yêu nghiệt như vậy, nghe cũng chưa từng nghe qua, tương lai chỉ cần không vẫn lạc, phong thánh là chuyện miễn bàn, nói không chừng còn có thể đột phá cực hạn của thế giới, thành tựu Võ Thiên !

Mặc dù Tử Thiên còn rất nhỏ yếu nhưng ai có thể nói trước cái gì ?

- Nếu không có tiền bối chỉ dẫn, ta cũng không cách nào hấp thu máu Cổ Phượng !

Hắn nói cũng là sự thật, nếu không phải chủ nhân động phủ cho hắn 10 viên Đấu Hoàng Đan, giúp hắn rèn luyện thân thể đến Tôi Tuỷ Đại Thành, cho hắn thêm 10 lá gan cũng không dám thử hấp thu máu Cổ Phượng, bởi vì thân thể của hắn nhất định sẽ vỡ tan thành từng mảnh.

Nam tử không có hứng thú tranh luận với hắn, chỉ hơi gật đầu một chút, nói tiếp :

- Cũng được ! Vậy ở đây còn lại hai món bảo vật, toàn bộ giao cho ngư . . . ách ! Hoàng Cực Vô Lượng Tâm đâu rồi ?

Y hai mắt lộ ra vẻ cổ quái vô cùng, nhìn Tử Thiên như nhìn một gã quái thai bậc nhất trần đời, nói :

- Ngươi không phải là đã đem Hoàng Cực Vô Lượng Tâm của ta luyện hoá rồi đi ?

Tử Thiên có chút khó hiểu ánh mắt của y, lắc đầu nói :

- Cũng không có, nhưng là ta sư tỷ đã đem nó luyện hoá a !

- Sặc !

Nam tử ho khan một tiếng kịch liệt, bây giờ mới để ý tới Du Tuyết Sang đang ngồi xếp bằng luyện hoá Hoàng Cực Vô Lượng Tâm, khí tức đang ngày một trở nên cường đại, hai mắt y nhất thời lộ ra vẻ mơ ước nói :

- Thật là một cái tuyệt sắc mỹ mạo nữ tử, đến cả nữ nhân đẹp nhất ta gặp khi còn sống, so với nàng chỉ sợ còn không bằng 1 phần 10 ! Tiểu tử, vận khí của ngươi quả là khiến người ta đỏ mắt a !

Tử Thiên thần sắc mất tự nhiên, không có nửa phần hiểu rõ ý tứ, nhưng lại có chút khinh thường nhìn nam tử nho nhã, nói :

- Ngươi một lão già chết không biết bao nhiêu năm lại đang sắc tâm với một cái nữ nhân chưa được 20 tuổi, đổi lại là ta nhất định là mặt mo không ánh sáng !

- Ngươi . . . oa oa, tức chết lão phu rồi !

Nam tử tức tới lá phổi đều muốn nổ tung, gào thét như điên nói :

- Ngươi đã chiếm tiện nghi lớn như vậy lại còn đổ thừa lão phu ?

- Có ý tứ gì ?

Tử Thiên lộ ra chán ngán bộ mặt, nếu không phải nam tử kia có ân với hắn, chỉ sợ hắn đã trực tiếp rời đi.

- Hắc hắc ! Hoàng Cực Vô Lượng Tâm của ta là do ta với lão bà song tu phối hợp luyện thành, vì thế khi luyện hoá bắt buộc cần phải có âm dương nhị khí phối hợp điều hoà mới có thể thành công !

Nam tử cười không khép miệng, nước bọt văng tung toé, ánh mắt đầy chờ mong nhìn Tử Thiên.

- Thì đã làm sao ?

Tử Thiên vẫn là một cái bộ dáng nhạt nhẽo vô vị, không nhịn ngáp một cái, vô tư hỏi.

- Khặc khặc !

Nam tử trên trán nổi hắc tuyến, trong miệng không ngừng phun khói trắng, quả thật hoài nghi tên tiểu tử ngu ngơ này cùng với người vừa dẫn động Thiên Địa Cực Cảnh có phải hay không là cùng một người, thanh âm hầu như là biến thành gào thét cùng một dạng :

- Thì cái đầu ngươi a, ngươi nếu như là không song tu với nàng, nàng như thế nào có được dương khí ?

- Khụ khụ !

Tử Thiên bộ dáng lạnh nhạt lập tức biến mất, cười khổ nói :

- Tiền bối ! Người đây là muốn đùa chết ta a ?

Âm dương lực đương nhiên không phải là thiên địa âm dương đấu khí mà Tử Thiên đang tu luyện, mà là nam dương nữ âm.

Tử Thiên đang là tu luyện hai đại công pháp một âm một dương, có tính khắc chế nhau rất mạnh, nhưng một khi dung hợp thành công thì sẽ là nguồn khí hùng mạnh và dồi dào bậc nhất, trong nhu có cương, trong cương có nhu.

Mặc dù khắc chế nhau rất mạnh nhưng Tử Thiên cũng dựa vào điểm này mà đem hai luồng đấu khí hùng mạnh đặt lên thế đối diện, có thể đem chúng tự kiềm chế lẫn nhau, để tránh một bên đấu khí trở nên quá mạnh mẽ làm hắn tẩu hoả nhập ma.

Tất nhiên muốn cân bằng dung hợp âm dương nhị khí là một chuyện vô cùng khó khăn, chỉ cần sơ sẩy một chút liền có thể khiến cho đấu khí trong người tán loạn, kinh mạch phát nổ mà chết.

Nhưng nếu thành công, người sở hữu liền có thể có chiến lực vượt xa đối thủ đồng cấp, vượt giai khiêu chiến dễ như trở bàn tay.

Có điều số lượng tu luyện thành công thực sự quá ít, đa phần đều tẩu hoả nhập ma mà chết, nhưng số ít thành công đều là tuyệt đỉnh thiên kiêu trên đại lục, âm dương đấu khí trong cơ thể tu luyện tới mức đại viên mãn liền hoá làm Thái Cực Hỗn Độn Khí, chính là thái cổ đấu khí đệ nhất thiên hạ.

Còn về phần nam dương nữ âm, gọi một cách hoa mỹ cũng là âm dương lực, âm lực là nữ tử, dương lực lại là nam nhân, một khi tiến hành nam nữ giao hoan liền có thể đem tu vi của hai người đồng loạt tăng nhanh, nói khó nghe một chút chính là song tu, thường dành cho một cặp đạo lữ.

Nhưng cũng có không ít những tên công tử gia thế liền đem bắt vô số nữ tu sĩ đem về thái bổ, lấy đi nguyên âm lực của họ để tăng tu vi cho mình, đều bị coi là dâm tặc.

Tử Thiên nghe tên kia nói vậy liền tâm thần run rẩy, quả thật muốn chửi hắn một câu, bởi vì nếu đúng như lời y nói, nếu Du Tuyết Sang không có dương lực phối hợp cùng luyện hoá Hoàng Cực Vô Lượng Tâm vậy chẳng phải nàng sẽ bị dục hoả thiêu thân mà chết ?..