Pokemon Bắt Đầu Thực Hiện Mơ Ước

Chương 35: Ao Nước Dị Biến

Khả năng chỉ huy chiến đấu của Lâm Phàm đã tăng tiến đến đúng quy đúng củ, hắn tự cảm giác được, mình có thể đã đạt đến Tinh anh cấp bậc huấn luyện gia !

Vì hắn có thể thuận lợi chỉ huy Tinh anh cao cấp ( giờ đã là viên mãn cấp) Seviper chiến đấu mà không làm giảm đi sức chiến đấu của Seviper.

Hơn nữa sức quan sát của hắn cũng đã không bị những chiêu tấn công tốc độ cao của những con Pokemon ở cấp độ này làm cho lu mờ, không theo kịp.

Bởi nếu người huấn luyện có cấp độ huấn luyện quá thấp, thấp hơn thực lực của Pokemon, thì chính vì lí do trên mà có thể không theo kịp chiến đấu sau đó đưa ra quyết định chậm hơn.

Hoặc có thể phạm sai lầm và không thể nào phát huy ra thực lực chân chính của Pokemon. Không những thế, mệnh lệnh sai lầm còn có thể gây ra cản trở cho chúng, khiến chúng phân tâm trong chiến đấu. . .

Tập luyện xong xuôi, Lâm Phàm lại trở về địa điểm quen thuộc, đó là ao nước và nằm xuống thảm cỏ cạnh đó, gối đầu lên thân của Seviper, ngước nhìn lên bầu trời đêm.

Sau cuộc chiến buổi chiều nay trong rừng, thương thế của Seviper đã khôi phục lại rất nhanh nhờ có thuốc trị thương.

Nhưng vì thực lực của Pokemon trong rừng đang tăng lên đáng kể và những kẻ mạnh đã lui tới nhiều hơn, nên chiến đấu sau này chắc chắn bị thương là điều không thể tránh khỏi.

Dạng này vấn đề liền tới rồi, khi mà trong tay Lâm Phàm lượng thuốc trị thương còn lại chỉ đủ dùng cho hai đến ba cuộc chiến nữa như chiều nay nữa mà thôi !

Vậy sau này, nếu không có thuốc trị thương, đợi Seviper bản thân tự khôi phục, rồi mới có thể chiến đấu, dạng này sẽ tốn rất nhiều thời gian lên gấp đôi đến gấp ba cho mỗi trận chiến như vậy . . .

Điều đó ảnh hưởng trực tiếp đến tốc độ tăng lên thực lực của Seviper nói riêng và cả đám Pokemon của Lâm Phàm nói chung !

Hơn nữa vết thương nếu không được xử lí tốt, còn có thể để lại tai họa ngầm, ảnh hưởng rất lớn đến thực lực và tiền đồ sau này của Pokemon. . .

Đang đau đầu tìm biện pháp giải quyết vấn đề này, đột nhiên Lâm Phàm nhìn thấy nằm cạnh mình, Larvitar đang cầm một quả Berry, ăn đến say sưa ngon lành ! Điều này khiến trong đầu hắn không khỏi lóe lên ánh sáng.

“ Đúng rồi ! Pokemon hoang dã chiến đấu xong bị thương không phải thường ăn Berry để cấp tốc khôi phục thương thế sao ? Có một số con còn dùng Berry trực tiếp bôi lên vết thương để chữa thương đây." Vỗ tay lên trán, Lâm Phàm bừng tỉnh.

" Sao ta không sớm nghĩ đến, Berry đối với con người không có tác dụng gì, nhưng đối với Pokemon mà nói, dạng này trái cây lại là vật đại bổ về mọi mặt. . .

Chỉ cần dụng tâm tìm tòi nghiên cứu, theo dõi Pokemon hoang dã làm thế nào sử dụng các loại Berry khác nhau trong rừng, không phải là có thể giải quyết mọi vấn đề sao?”

Khác với hoa quả, Berry là không thể tùy tiện ăn đấy. Bởi chúng công dụng và mùi vị là hoàn toàn khác nhau, hơn nữa một số loại còn sinh ra là để dành riêng cho một loại thuộc tính nào đó Pokemon.

Cũng chỉ có Pokemon có thuộc tính này mới thích mùi vị của chúng mà thôi.

Dù vậy khi nghĩ đến đây Lâm Phàm không khỏi vui mừng hớn hở, hắn quyết định sau này ngoài luyện tập ra, hắn sẽ bỏ thời gian đi quan sát sinh hoạt hàng ngày của các loại Pokemon, để tìm hiểu làm sao sử dụng các loại Berry khác nhau đúng cách.

Đột nhiên lúc này, bám ở cánh tay Lâm Phàm, Spinarak cùng với đang nhắm mắt dưỡng thương Seviper đồng loạt mở mắt, bọn chúng đồng loạt nhạy bén cảm ứng được thứ gì đó.

Sau đó chúng đồng loạt báo hiệu cho đang mải ngắm sao Lâm Phàm, ám chỉ hắn hướng tầm mắt, nhìn về phía ao nước.

Thấy Pokemon của mình quái dị động tác, Lâm Phàm cũng hướng ánh mắt theo chúng, nhìn về phía ao nước.

Vừa nhìn Lâm Phàm liền kinh ngạc phát hiện, lúc này trong đêm tối, ao nước vậy mà đang tán phát ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt.

Vội vã chạy lại nhìn xuống ao nước, vì sợ Shiny Magikarp xảy ra chuyện gì, Lâm Phàm lấy hơi cúi đầu xuống nước nhìn về phía Shiny Magikarp thường xuyên tập luyện vị trí.

Dưới nước thân hình dài tới 4,4 mét Shiny Magikarp đang nỗ lực đụng đầu vào đá.

Nói đến độ dài của Shiny Magikarp, Lâm Phàm phát hiện đã hai tháng này nó không có tăng lên thêm 1cm nào hết và vẫn dừng lại ở 4,4 mét chiều dài.

Thân thể của Shiny Magikarp mặc dù chưa hết thời kỳ sinh trưởng và phát dục, nhưng nó như bị lực lượng tự nhiên ngăn trở, không thể nào đột phá đến 4,5 mét chiều dài, như thể đó là đi trái tự nhiên trái thiên ý như vậy.

Mặc dù Lâm Phàm không tin có thiên ý, nhưng hắn cũng không giải thích được tại sao Shiny Magikarp đang phát triển lại bị kẹt lại ở một mốc này. Hắn cũng nghĩ mọi biện pháp nhưng không cách nào giúp được Shiny Magikarp.

Shiny Magikarp đang lay động toàn bộ thân thể khổng lồ của mình lao về phía hòn đá nó vẫn dùng để luyện tập.

Trên hòn đá Lâm Phàm thấy chằng chịt rất nhiều vết nứt và ánh sáng màu lam xuyên qua những khe nứt đang chiếu sáng một khu vực nước trong ao.

Càng ngày vết nứt trên tảng đá càng nhiều, Shiny Magikarp càng tỏ ra điên cuồng lao đến tảng đá, Lâm Phàm thấy ánh sáng màu lam đang cọ rửa thân thể của nó giúp thân thể nó không ngừng mạnh lên.

Đến đây Lâm Phàm biết trong tảng đá kia ẩn dấu vật cực kì trọng yếu và có tác dụng rất lớn đối với Shiny Magikarp.

Biết như vậy nhưng Lâm Phàm không dám loạn trợ giúp Shiny Magikarp, vì hắn sợ làm ra sai lầm ảnh hưởng đến vật phẩm của Shiny Magikarp.

Lâm Phàm chỉ biết nắm chặt nắm đấm và cho Magikarp ánh mắt cổ vũ cùng lời chúc thành công, đó là tất cả những gì Lâm Phàm làm được cho Magikarp lúc này.

Sau không biết bao nhiêu cú húc của Shiny Magikarp, tảng đá chằng chịt vết nứt kia cuối cùng cũng vỡ ra.

Kèm theo một tiếng “uỳnh” trầm thấp truyền ra từ vị trí tảng đá, Lâm Phàm thấy rõ được một vật nhỏ màu xanh lam hình giọt nước, rơi ra từ trung tâm hòn đá vỡ vụn kia.

Đó là khởi nguồn của tất cả ánh sáng màu lam trong ao, đó là vật mà Shiny Magikarp mong đợi và nỗ lực bao nhiêu ngày tháng để tìm được. . ...