Một Thằng Việt Nam Đã Xuyên Việt

Chương 16: Nhàn nhã

-"Hà Thái Xung , mau tới giúp ta không thấy ta sắp thua rồi hả".

Hà Thái Xung tuy là Côn Lôn chưởng môn nhưng so ra thì Ban Thục Nhàn là một nhân vật kiệt xuất trong phái Côn Lôn, còn lớn hơn Hà Thái Xung hai tuổi, nhập môn cũng sớm hơn ông ta, võ công tu vi cũng cao hơn. Hà Thái Xung khi còn trẻ anh tuấn tiêu sái, rất được vị sư tỉ này ưa thích. Sư phụ của họ là Bạch Lộc Tử đấu với một cao thủ của Minh giáo mà chết, không kịp để lại di ngôn khiến các đệ tử tranh đoạt chức chưởng môn, không ai chịu nhường ai. Ban Thục Nhàn lúc đó hết sức suy cử Hà Thái Xung, hai người hợp lực, thế lực mạnh hẳn, so với các sư huynh đệ khác không ai sánh được, nên Hà Thái Xung mới được tiếp nhiệm ngôi vị. Ông ta nhớ ơn cảm đức nên lấy vị sư tỉ này làm vợ. Khi còn trẻ thì không sao, nhưng khi tuổi càng lớn, Ban Thục Nhàn so với Hà Thái Xung xem như già hơn chục tuổi. Hà Thái Xung lấy cớ không có con nối dõi tông đường, nên nạp thêm thị thiếp.

Trong mấy chục năm nay tích uy, lại thêm Hà Thái Xung biết mình không nên không phải, trong lòng hổ thẹn, đối với vị vừa là sư tỉ vừa là nghiêm thê này càng thêm nể sợ .(gọi là Sợ Vợ nhể).nên Ban Thục Nhàn sai đâu đánh đó kêu đi đông không dám đi tây chỉ chó nói mèo còn khen Ban Thục Nhàn tinh mắt nên nào dám không nghe lời lập tức nhào vô đánh.

Hai người vừa vào trận lập tức hiểu ý nhau bày Côn Lôn Chính•Lưỡng Nghi đao pháp đánh Võ Thành .

Hai người đao pháp tuy tinh diệu nhưng so với Thái Cực Công thì thua xa nên Võ Thành dùng lực một chút hai người đều bị hắn đẩy ra,lại không muốn đánh nữa hắn dùng nhất dương chỉ điểm huyệt đạo của 2 người,cái này điểm huyệt khoảng 30 phút sau sẽ tự giải huyệt.

Xong chuyện hắn lại dẫn chỉ nhược đi trước khi đi hắn lại chọc ghẹo Chỉ Nhược:"nhớ, lớn lên gả cho huynh nhé" Chỉ Nhược nghe được mặt hồng tới tai im lặng như nhận lời , lúc này đã tìm thấy nơi đó hắn nhẹ ôm Chỉ Nhược thân hình nhỏ bé đạp lên Lục thức*Nguyệt bộ bay lên cao để cho Chỉ Nhược yên tâm chút sau đó dùng khinh công chạy đến các nơi nhô lên ở vách đá đạp nguyệt mà đi Chỉ Nhược vì sợ nên nhắm mắt lại,cảm giác hắn thả mình ra nên vô cùng sợ hãi thét lên:'"Aaaaa!'",nhưng lại cảm giác có đại ca ca cái gì cũng có thể giải quyết nên dần im lại,nghe bên tai tiếng:"Đến nơi rồi",của Võ Thành đại ca nàng nhẹ nhàng mở mắt thấy phía trước có một hang động nhẹ nhìn sau lưng là vô bờ không trung trời đất bao la nàng cảm giác mình thật nhỏ bé,lúc này Võ Thành nhẹ vỗ vai bảo:"đi thôi"rồi dẫn nàng vào hang động.

Đi trước hắn dùng súc cốt công đi vào Chỉ Nhược thân hình nhỏ nhắn nên dễ dàng đi vào,hắn đến trước lại từ không gian chứa đồ đem lúc trước hắn mua nhà nhỏ đem ra,sau đó dẫn Chỉ Nhược vào .

Chỉ Nhược nhìn thấy trước mắt tiên cảnh nhân gian vậy cảnh đẹp thấy đằng trước là một thung lũng xanh tươi, cây cối hoa cỏ chen lẫn với nhau đủ màu. Cái hang đó cách mặt đất không đầy một trượng, nhảy nhẹ một cái đã đến mặt đất. Chân nàng đạp lên cỏ mượt như nhung, mũi ngửi thấy hoa thơm ngào ngạt, tai nghe chim hót ríu rít, trái cây trĩu cành, ai ngờ rằng đằng sau cái hang tối đen kia, lại có một nơi cảnh giới thần tiên thế này,nhìn cách đó không xa căn nhà nhỏ tuy hình dạng lạ kỳ nhưng có thể loáng tháng nhận ra đó là nhà (nhà kiểu hiện đại mà) nàng mới hỏi:

-"Võ Thành ca ca, căn nhà đó là của ai vậy"

Nghe vậy hắn cũng trả lời:

-"Lúc trước huynh chính là ở đây tìm được một môn gọi là Cửu Dương Chân Kinh võ học , sau đó ở đây tu luyện và xây cái này một căn nhà nhỏ bây giờ tính ra nó thuộc về huynh và muội đấy Chỉ Nhược "

Nghe hắn nói vậy Chỉ Nhược vui vẽ mỉm cười , thời cổ đại con gái rất gia giáo được dạy tam tòng tứ đức từ thời Hán Vũ Đế thời đó chỉ dạy cho con nhà Nho giáo hay vương công quý tộc tính theo bây giờ là khoảng 1500 năm đã trở thành nhà nhà đều dạy bây giờ nghe được hắn nói là nhà của cả hai nàng rất ngại và vui có lẽ vì Ám Hứa cấp bậc hảo cảm hay con gái thời xưa sớm trưởng thành nàng cảm giác rất vui khi nghe Võ Thành nói vậy.

Hắn thấy vậy cũng dẫn nàng vào nhà chỉ rõ nơi ngủ lúc này mới nhớ tới lúc trước mua nhà chỉ mua một phòng ngủ nên hắn nói với Chỉ Nhược:

-"Chỉ Nhược muội muội ở đây chỉ có một phòng ngủ nên muội cứ ở đây ta sẽ tự xây cho mình phòng riêng"

Chỉ Nhược nghe vậy lập tức nói:

-"Vũ Thành ca ca nếu muốn cũng có thể ngủ chung với muội dù sao nơi này giường lớn muội ở một mình cũng rất sợ"

Nghe vậy hắn cũng yy lên cảnh đó nhưng dù sao Chỉ Nhược mới mười tuổi còn nhỏ quyết định chưa chắt sau này không hối hận nên hắn cũng hỏi lại với nàng một lần nữa:

-"Nếu ngủ chung giường với huynh thì sau này sẽ khó lấy được chồng lắm nhé"

-"Không lấy ai khác đâu muội chỉ muốn cùng huynh thôi". Nghe hắn nói vậy Chỉ Nhược nói ra mình nội tâm cảm nghĩ.

Nghe nàng nói vậy hắn cũng không nói gì nữa dù sao hệ thống ra cái đó nhiệm vụ hắn cũng phải lấy Chỉ Nhược dù sao điều giáo í lộn dạy dỗ con gái người ta thành hiền thê lương mẫu không cưới chẳng nhẽ cho heo ăn , hắn cũng ích kỹ lắm dù sao hắn cũng là người thôi chưa giống như các thánh được (:v).

Thấy hắn đồng ý Chỉ Nhược cũng rất vui mừng.Xong chuyện hắn lại đi tìm đồ còn dư trong hệ thống sau đó chế biến thành một bàn 5 món: rau xào là rau muống xào tỏi , thịt heo xào rau cải và nhiều loại rau khác , thịt heo kho lạt(món này tuy hơi lâu nhưng hắn dùng cửu dương thần công nấu nên nhanh chút cũng không gọi là buff đâu nhỉ) , canh giá(đỗ) thịt bò , trứng chiên cơm kiểu nhật. Lại gọi Chỉ Nhược ra ăn cùng lúc hắn cũng chế biến trà xanh làm một ly trà đá đường chính tông việt nam (đá từ băng long ngũ chuyển).

Chỉ Nhược vào bàn thấy nhiều món ngon như vậy được Võ Thành làm ra trong 30 phút (trong nhà có đồng hồ hắn cũng dạy Chỉ Nhược cách dùng) nên cũng hiếu kỳ liệu có ăn được không nhìn dĩa rau xào nàng rất hiếu kỳ đó là gì nhìn không giống chiên cũng không giống luộc (vì thời đó chưa có rau xào[theo tui vì lên mạng tra tài liệu hoài không thấy rau xào co từ thời nào nhưng nghĩ trong kiếm hiệp phần lớn là luộc hấp chiên lẩu nên tui mới có ý nghĩ là thời này chưa rau xào]) đợi hắn đem trà đá đường ra nàng nhìn cái thứ nước trà có băng khối nhỏ này không biết nó là gì nhưng nhìn cũng khá tốt.

-"Chỉ Nhược ăn đi muội".

Nghe hắn nói vậy nàng cũng ăn thử,vừa cho một miếng thịt heo kho lạt vào miệng thì nàng cảm nhận được vị thơm ngọt của thịt đường hành , vị mặn của muối , vị hơi cay của ớt(ăn thịt heo có kha khá mở nên có thêm chút ớt dễ chuyển hóa chất béo hơn) tan vào trong miệng , nhẹ nhai miếng thịt nước thịt bên trong hơi chảy ra mùi thơm của thịt hòa vào miệng nàng ngon không tả nổi(dù sao cũng là đại sư cấp nấu nướng và nguyên liệu,gia vị tươi ngon nhất từ hệ thống) sau đó thử ăn các món khác...đến món rau muống xào tỏi nàng thật bất ngờ vì món này ngon vô cùng vị tỏi thơm ngon gia vị vừa phải rau xào vừa chín làm nàng ăn đi nhiều lần mà vẫn thèm thuồng sau khi ăn xong định uống chút nước thì Võ Thành liền đưa cho Chỉ Nhược ca trà đá đường nàng cũng tràn ngập hiếu kỳ uống thử dù sao món rau muống xào tuy mới lạ nhưng ngon vô cùng cái này kỳ lạ thức uống có lẽ cũng vậy,uống thử nàng cảm thấy nước trà ngọt vừa phải thích hợp uống hơn lúc trước nàng uống trà đắng đá lạnh làm nước này mát mẽ và ngon hơn uống vào quả thật vô cùng sảng khoái, thấy Chỉ Nhược ăn ngon như vậy hắn cũng vui lòng ăn xong hắn dọn dẹp chén bát, lúc này Chỉ Nhược đi vào rữa phụ và đòi: " Vũ Thành ca ca huynh mai mốt dạy cho muội cách nấu ăn nhé" , "ừm",hắn nghe vậy liền gật đầu đồng ý cả hai vui vẽ rữa chén. (:D)..