Máu Lai

Chương 19: Chiếc Hộp Bị Khóa

“Xem này, anh tìm được trong bụng của con rắn đó, lần này công sức của chúng ta xem như đáng giá”

Leon đưa một chiếc hộp bằng đồng to cỡ bàn tay cho Tuyết nhìn, bên trong hộp là năm mảnh bản đồ rời rạc trong đó có ba tấm là cùng loại F, hai tấm là loại A, C.

“Tiếc là không phải một mảnh bản đồ lớn nếu không thì chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều sức” Tuyết có vẻ tiếc nuối đưa cái hộp lại cho Leon giữ nói.

“Không sao, dù gì thì cũng là một khởi đầu tốt, chúng ta được lợi không ít từ con rắn đó, bữa trưa của chúng ta cũng là nó cung cấp đó”

Leon lắc lắc một khối thịt lớn treo gần đó khoe, Tuyết cũng cười vui vẻ khi sắp có thịt nướng để ăn, từ lúc vào rừng tới giờ thì họ cũng chỉ uống máu để đỡ đói.

“Anh phải mất cả buổi mới lột được da của con rắn, khi nào ra ngoài anh sẽ mang đi may mấy bộ áo khoác, khi đó anh sẽ gửi cho em”

Tuyết không nói gì gật đầu xem như đồng ý.

Khi Leon và Tuyết rời đi không lâu thì những gì còn lại của con rắn cũng nhanh chóng bị đám thú xung quanh thu dọn.

Leon thấy một vách đá dựng đứng cao hơn năm mươi mét, trên đó có không ít dây leo chằng chịt cùng với cây bụi, nó hi vọng sẽ tìm được gì đó từ trên vách đá kia nên bắt đầu bám chặt vào những gờ đá nhô ra để leo lên cao.

“Cẩn thận đó anh” Tuyết không quen leo vách đá bằng tay không chỉ có thể lo lắng ở dưới đất nhìn theo Leon nhắc nhở.

“Yên tâm, anh là chuyên gia leo núi tay không mà, lúc trước sống trong rừng anh cũng hay luyện tập bằng cách leo vách đá đó” Leon nhanh chóng leo lên cao nói vọng xuống.

Sau gần nửa giờ mò tìm trong từng ngóc ngách thì Leon cũng tìm thấy một cái hốc đá nhỏ bị dây leo che phủ, nếu không phải nhìn thấy dấu rêu trên vách đá bị dập nát vẫn còn mới thì Leon hẵn đã bỏ qua nơi đó rồi.

Phía trong hốc đá là một mảnh bản đồ khá lớn bằng khoảng ba mảnh bản đồ nhỏ ghép lại, có lẽ là một sự đền đáp cho việc mạo hiểm của thí sinh, cất mảnh bản đồ đi, Leon lại tìm thêm một lúc mới trượt xuống đất khoe mảnh bản đồ với Tuyết.

Bọn họ lại tiếp tục tiến về phía tây, con đường này hẵn là chưa có ai đi qua nên thỉnh thoảng Leon hoặc Tuyết tìm thấy một mảnh ghép nhỏ bị che giấu ven đường.

Khi tìm thấy một hồ nước thì Leon cũng bắt gặp một đàn heo rừng biến dị đang tìm thức ăn gần đó, Leon ước lượng con heo rừng nhỏ nhất đàn cũng cao hơn một mét rưỡi, con đầu đàn thể thể cao gần hai mét.

Với đám lông rậm và nhọn không khác gì lông nhím của những con heo rừng thì Leon hoàn toàn bỏ đi ý định tìm chúng gây phiền toái nhưng ánh mắt của Leon đã dừng lại trên cái vòng đeo trên cổ của con heo đầu đàn.

Leon đoán là con heo đầu đàn có thể đang cất giữ những mảnh ghép khá lớn bởi theo kinh nghiệm mà Leon rút ra được thì thử thách càng lớn thì mảnh bản đồ càng nhiều.

Đàn heo rừng khổng lồ có vẻ chậm chạp và hiền lành nhưng khi nhìn cặp răng nanh dài bằng cánh tay cùng vẻ cáu kỉnh của con heo đầu đàn thì Leon không hề nghĩ là nó sẽ ngoan ngoãn chịu hợp tác.

Mục tiêu lần này của Leon là con heo to nhất nhưng Leon lại không muốn đối đầu trực tiếp với chúng.

“Anh định chọc chúng thật hả?” Tuyết thấy Leon cứ nhìn chằm chằm vào con heo rừng ra vẻ suy tư ,hỏi

“Ừ. Có thể đó là một vụ lớn sẽ giúp chúng ta tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Để anh nghĩ cách”

Leon nhìn vào trong nhẫn, có lọ thuốc mê loại mạnh nó chế mà chưa sử dụng lần nào. Nếu làm một con ngủ say thì những con khác sẽ bảo vệ nó. Vậy thì làm một đàn ngủ thì được rồi, muốn vậy thì cần phải chuẩn bị và thứ.

Xung quanh bờ hồ cỏ rất nhiều, cỏ khô lẫn cỏ tươi. Leon nhảy xuống đất rồi chạy đi tìm về một bó cỏ to sau đó quấn lại quanh một cái áo đã thấm ướt thuốc mê mới quay sang Tuyết đưa một viên thuốc màu nâu tới căn dặn.

“Ngậm viên thuốc này vào, đừng nuốt, cố gắng nín thở càng tốt, tuy là gió không thổi qua đây nhưng cho chắc ăn”

Leon cũng ngậm một viên khác rồi bắt đầu châm lửa đốt bó cỏ khô. Lửa bén ra rồi gặp cỏ ướt tắt ngúm, Leon phải thổi một lúc thì lửa mới bắt đầu âm ỉ cháy.

Bó cỏ đang cháy bị Leon dùng sức ném vào giữa đàn heo. Khói chỉ lan ra nhàn nhạt nên không làm đàn heo sợ hãi. Chúng chỉ tò mò nhìn bó cỏ đang tỏa khói bên cạnh rồi lại ủi đất.

Cỏ cháy vào trong sau đó có nhiều khói hơn lan ra ngoài. Những con heo hít khói nhiều loạng choạng kêu vài tiếng lười nhác rồi lăn ra đất ngủ say.

Đợi gần mười phút thì đàn heo cũng gục xuống hết. Leon ném một cục đá vào người con heo to nhất thấy nó không phản ứng mới nhảy xuống chạy lại gần con heo đầu đàn.

Vòng sắt khóa bị Leon vặn gãy bung ra, bên dưới một cái hộp sắt dính trong vòng sắt rớt xuống. Leon nhặt cái hộp rồi dập tắt bó cỏ mới chạy đi.

“Thành công nhưng cái hộp bị khóa, phải tìm được chìa khóa mới mở được” Leon ủ rũ nói.

“Đi đâu tìm chìa khóa?”

“Anh không biết. Anh đã tìm thử ở chỗ mấy con khác không thấy có cái hộp hay chìa khóa nào. Heo rừng mang hộp, vậy chìa khóa có khi nào là trên mấy con thú săn heo làm thịt không. Hi vọng là một con không quá to” Leon lại hào hứng bừng bừng chạy đi.

Hai đứa trẻ chạy quanh tìm dấu vết một con thú săn mồi. Đàn lợn chỉ hoạt động ở một khu vực nhất định như vậy kẻ thù của chúng sẽ ở gần đây. Tuyết vào Leon phân ra để tìm kiếm.

Leon chạy ra khỏi chỗ đàn heo hai dặm thì tìm được vết máu của con thú nào đó bị kéo lê trên đất, dấu vết dẫn tới trước một hang đá khá rộng và sâu hút.

Lưỡng lự một lúc thì Leon quyết định tiến vào trong để thăm dò, bên trong có mùi máu và hôi thối rất nặng, điều đó chứng tỏ đây là hang của một con thú ăn thịt và rất có thể là nó đang ở bên trong, nhìn dấu chân trên vết máu thì con thú đó không hề nhỏ hơn con heo rừng đầu đàn.

Leon không muốn chiến đấu với một con thú hung dữ trong một không gian chật hẹp như vậy.

Một đống cỏ khô lẫn ướt cùng với củi được chất trước hang, Leon pha một lọ thuốc mê rồi tưới lên đống củi sau đó châm lửa.

Khi lửa đã cháy thì Leon ra sức dùng cái quạt mà nó bện từ cỏ một cách sơ sài để quạt khói vào trong hang, dường như trong hang có chỗ thông khí mêm khói đã bắt đầu len lõi vào trong, hun khói bắt thú là cách mà Leon thường dùng để bắt thỏ rừng lúc trước, bây giờ thì được dùng để bắt thú lớn.

Khi trong hang đã tràn ngập khói thì Leon cũng bắt đầu căng thẳng nắm chặt thanh kiếm mới lấy từ trong nhẫn thay cho thanh kiếm mẻ lần trước.

Có tiếng gầm từ trong hang làm tai của Leon ù lên mặc dù nó đứng cách cửa hang một đoạn, tiếng thình thịch như có con thú đang chạy ra từ trong hang, nó va phải vách đá liên tục có vẻ vội vã chứng tỏ nó đã bị mất đi thăng bằng, một dấu hiệu tốt báo hiệu con thú đã trúng thuốc mê.

Leon có chút tiếc nuối con thú chạy ra quá sớm nếu không thì nó sẽ không còn cả sức để đứng nói gì là chạy, không chút chần chờ, Leon nhảy lên một nhánh cây gần đó rồi nhìn chằm chằm vào cửa hang.

Một con thú màu đen mang theo vằn trắng nhảy ra khỏi hang, nó ngẫng đầu rống to với vẻ tức giận, lúc này Leon cũng nhận ra con thú trong hang là loài nào, một con hổ to thái quá, nó cao tới hơn hai mét và có vẻ hung tợn với một mắt bị thương cùng với vết sẹo dài cùng với dấu vết chiến đấu để lại chi chít trên người chứng tỏ nó là một con hổ sống lâu năm, khi đứng trước mặt nó Leon cảm giác mình nhỏ bé yếu ớt.

Con hổ đen mặc dù ra sức gầm rống nhưng bộ dạng lung lay sắp ngã của nó cho Leon một dấu hiệu tốt, thuốc mê đã có tác dụng.

Vốn Leon định đợi con hổ ngã xuống ngủ một giấc nhưng cũng rất có thể con hổ đang thích ứng dần rồi bắt đầu tỉnh lại, với một con thú quá mạnh mẽ thì Leon không mấy tự tin vào thuốc nó điều chế.

“Liều vậy, lại cược lần nữa, máu của nó đáng để mình liều” Leon nắm chặt kiếm thì thì, đôi mắt nó khóa chặt con hổ, tròng mắt cũng chuyển màu đỏ, khí tức trên người Leon trở nên lạnh lẽo và mơ hồ mang theo hơi thở tà ác mà Leon không nhận ra.

Từ trên cao Leon nhảy bật lên rồi lao xuống trên lưng con hổ, lưỡi kiếm cũng được Leon cầm ngược cắm mạnh xuống lưng của con hổ.

Không giống với con rắn có lớp vảy bảo vệ, con hổ đau đớn gầm lên khi mũi kiếm đâm sâu vào thịt nó thì bị kẹt lại, những thớ thịt giống như đang co lại giữ chặt mũi kiếm.

Leon lâm vào tình huống nguy hiểm khi con hổ lồng lộn vung vẫy đầu muốn hất văng Leon xuống đất.

Chỉ có thanh kiếm làm chỗ bám, Leon mấy lần suýt bị hất bay đi rồi lãnh một cái tát từ con hổ đang giận dữ, Leon liên tục tránh đi hai bàn chân trước của con hổ khi nó tìm cách bắt lấy Leon.

Nếu đã lên lưng hỗ thì không đời nào Leon chịu xuống dễ dàng như vậy, nó ra sức đâm mạnh xuống lần nữa rồi giơ nắm đấm nện thẳng vào chuôi kiếm như đang đóng đinh, cách này đã có tác dụng, những bó cơ đã không đủ sức ngăn lưỡi kiếm đâm sâu hơn.

Con hổ cũng cảm thấy nguy hiểm, ánh mắt nó trở nên man dại mang theo vẻ mừng rỡ khi nhìn vào trong cửa hang chỉ cao gần ba mét, nó bắt đầu lấy trớn rồi lao thẳng về phía hang đá.

Leon đoán được phần nào âm mưu của con hổ, nó rõ ràng là muốn dùng hang đá để đánh rớt Leon xuống, nếu con hổ va đụng lung tung trong hang thì Leon sẽ bị rớt xuống thậm chí là bị thương.

Khi Leon vừa nhảy xuống thì con hổ cũng quất chiếc đuôi của dài như một cái roi thép về phía Leon rồi lập tức xoay người tát mạnh bàn chân đầy vuốt của nó tới khi Leon tránh được chiếc đuôi.

Leon giẫm mạnh để lướt đi vừa kịp tránh cú tát của con hổ sượt qua người, khi chân trước vừa chạm đất thì con hổ gầm lên vang vọng rồi nhảy bật lên lại nhào tới như muốn chụp lấy Leon rồi cắn xé như nó từng làm với những con mồi khác.

Tiếng gầm của con hổ giống như một dạng công kích hệ tinh thần, nó làm Leon thấy mơ hồ và khi kịp nhận ra nguy hiểm thì móng vuốt của con hổ đã sắp bắt được nó...

Có thể bạn cũng muốn đọc: