Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 48

Từ lúc trở lại thì Elder không hề can thiệp vào quá trình Han huấn luyện những tân binh. Công việc thường ngày của hắn là phát hiện những người đã thức tỉnh và phân nhóm rồi dạy họ cách sử dụng linh lực.

Trước kia ở học viên có giáo viên cho từng hệ nhưng Elder thì chỉ có một mình, hắn chỉ có thể dẫn dắt cho dám thiếu niên thức tỉnh linh lực đi đúng hướng còn đi như thế nào là do họ quyết định. Họ vẫn còn quá yếu nếu so với một kí sinh thể cao cấp.

Đã mấy ngày trôi qua, Elder dường như vẫn đang nghĩ tới chuyện gì đó. Han lại thấy hắn ngồi trên sân thượng của trường học liền tìm tới ngồi bên cạnh hắn hỏi:

“Đang lo lắng cho Amie sao ?”

“Căn cứ đang sắp sát nhập với một căn cứ khác. Nơi này sẽ mở rộng ra, người ở nơi khác sẽ dồn tới để giảm áp lực cho căn cứ lớn. Điều tôi lo ngại là với số người ít ỏi này thì có thể khống chế được căn cứ mới sao ?” Elder lắc đầu nhìn xuống đám thiếu niên vẫn không ngừng nghỉ luyện tập nói.

“Chúng ta có thể chờ mà. Lại thu thêm một số người rồi huấn luyện thôi.” Han khá lạc quan nói.

“Vấn đề tôi lo lắng là căn cứ đó sẽ có thần sứ lẫn vào bên trong. Họ sẽ cản trở quá trình chúng ta hành động. Đám thiếu niên bên dưới cần là thời gian để trưởng thành. Tôi đang nghĩ không biết có nên thúc ép họ phát triển một lần nữa.”

“Violet và Gon vẫn chưa tỉnh lại.” Han nghe vậy liền nói.

“Từ lúc họ trở thành ác ma thì họ đã chấp nhận nguy hiểm.” Elder lạnh nhạt nói.

“Có lẽ cậu đúng. Họ đã không có chọn lựa.” Han hơi mất mác nói.

Elder đứng đậy vỗ lên vai Han nói:

“Họ cố gắng và chấp nhận mạo hiểm vì bản thân họ, vì tương lai của họ mà không phải vì ai khác. Họ sẽ hiểu được điều đó.”

Buổi tối, khi mọi người đã ngủ say thì Elder và Han trở lại chỗ lần trước hắn bày ra ma pháp trận. Dấu vết khắc trên đất vẫn còn rất mới. Elder bắt đầu chỉnh sửa lại các ma pháp trận rồi lấy ra một khối đá màu đỏ như máu, dùng kiếm cắt nó ra thành mười hai khối nhỏ.

Mỗi lần dùng nước mực ma thuật vẽ lại một ma pháp trận thì Elder lại khảm xuống một khối đá màu đỏ sau đó dùng keo ma thuật đổ đầy vào rãnh trám lại.

Khi tất cả ma pháp trận đều được thay mới thì Elder ra ngoài, mang về một con mèo biến dị, cắt lấy máu của nó sau đó pha trộn với vài loại nước ma thuật khác tạo thành thứ dung dịch sền sệt để vẽ lên các đường nối giữa các ma pháp trận.

Han nhìn vào hình ngôi sao sáu cánh màu đỏ trên sân hơi rùng mình nói:

“Thứ đó tỏa ra một hơi thở tà ác làm tôi phải sợ hãi.”

“Nó là một dạng ma pháp trận dùng để hiến tế để có được hiệu quả đặc biệt. Vẫn cần phải chuẩn bị thêm một chút mới có thể sử dụng.” Elder nhìn vào ma pháp trận tạo ra từ mười hai ma pháp trận nhỏ nói.

“Hiến tế thứ gì ?” Han e ngại hỏi.

“Sinh mệnh và linh hồn. Tối nay chúng ta sẽ rất bận rộn đây. Ông ở lại bảo vệ bọn họ, chút nữa tôi sẽ trở lại.”

Han muốn hỏi thêm gì thì Elder đã chạy đi mất. Ông nhìn lại ma pháp trận trên đất rùng mình lần rồi tránh xa khỏi đó. Nó làm ông có cảm giác linh hồn mình sắp bị hút vào đó.

Gần sáng thì Elder trở lại, hắn dẫn theo một đoàn kí sinh thể bị trói lại với nhau, miệng thì bị bịt kín. Họ chỉ có thể gầm gừ trong họng và cố đuổi theo để tóm lấy Elder.

Elder kéo mười ba kí sinh thể vào trong ma pháp trận rồi khống chế cho họ đứng yên trong đó. Hắn lần nữa nhỏ máu vào trong mười hai ma pháp trận. Máu rơi vào khối đá màu đỏ ở giữa làm nó sáng lên rồi cả ma pháp trận dần sáng lên sau đó lan ra cả những đường dẫn.

Ngọn lửa màu màu đen bùng lên như cắn nuốt lấy tất cả ánh sáng xung quanh dần bao trùm lấy những kí sinh thể ở giữa. Các kí sinh thể giống dần già đi rồi khô quắt lại sau đó cả xương cốt cũng rã nát như trải qua hàng vạn năm.

Han nhìn Elder với vẻ sợ hãi. Elder cũng nhận ra điều đó, hắn nhìn ông nhún vai nói:

“Đôi khi chúng ta cần phải dùng tới các phương pháp đặt thù để người được sống nhiều hơn một chút. Bấy nhiêu vẫn chưa đủ đâu.”

Elder lại rời đi trong khi Han còn ngẩn người suy nghĩ.

Tới khi các tân binh tỉnh lại thì Elder đã hoàn thành quá trình hiến tế. Hắn đã dùng sinh mệnh của tám mươi mốt kí sinh thể để vận hành ma pháp trận một thời gian dài. Sau khi đã sửa lại các đường dẫn trong ma pháp trận nhỏ thành một dạng ma pháp trận khác thì Elder cũng có thể thở phào một hơi nói:

“Từ bây giờ thì nơi này sẽ là nơi để mọi người luyện tập khả năng thực chiến bằng ý thức. Trong đó có các ảo cảnh chân thực. Chỉ cần tinh thần lực bị tiêu hao gần hết thì sẽ tự động thoát ra.”

Annie tò mò nhìn ma pháp trận rồi kéo tay Elder hỏi:

“Vào đó sẽ không giống lần trước chứ ?”

“Không, trong đó là ảo cảnh mà mọi người sẽ chiến đấu với chính mình. Bản sao của mọi người sẽ biết rõ điểm mạnh, và điểm yếu của mọi người. Việc mọi người cần làm là đánh bại chính mình.”

Elder nhìn qua phía các thiếu niên bên cạnh nói tiếp:

“Chỉ nên vào đó khi đã hoàn thành huấn luyện thường ngày. Vào đó sẽ làm mọi người trở nên mệt mõi và buồn ngủ nếu vào liên tục.”

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ mới đó đã qua một tháng. Một tháng quá ngắn để làm mọi người mạnh hơn nhưng họ đã học được những gì cần thiết để tự mình phát triển.

Từ lúc Elder mang nhóm thiếu niên tới tính luôn ba người Sue thì có một trăm hai mươi ba người nhưng hiện tại đã thiếu đi một người. Violet đã thức tỉnh sau một tuần ngủ say còn Gon đã chấp nhận bỏ cuộc. Hắn buông bỏ cuộc sống thực tại chỉ để sống trong giấc mơ tới khi chết đi. Hắn có quyền chọn cuộc sống cho mình. Có lẽ chết đi trong sự thanh thản và thỏa mãn là cái kết tốt đẹp dành cho hắn.

Elder nhìn qua một lượt những thiếu niên non nớt ngày nào hiện tại giống như được lột xác hoàn toàn. Bây giờ, họ tỏa ra sự nghiêm nghị, kĩ luật, tự tin và đoàn kết giống một quân nhân thực thụ.

Lúc này cái họ thiếu chính là sát khí. Sát khí có được khi chạm trán với kẻ địch thật sự mà không phải những ảo cảnh. Elder lơ đãng quét mắt qua từng người một lần nữa nói:

“Hôm nay là ngày các người sẽ bắt đầu bài kiểm tra của mình. Nhiệm vụ của các người là dọn sạch kí sinh thể trong thị trấn này. Các người sẽ có một bộ giáp da, một thanh kiếm, một thanh dao găm, một khẩu súng, một băng đạn. Đó là tất cả những gì các người có. Không nước, không thức ăn, các người phải tự tìm lấy để sinh tồn. Thời gian để hoàn thành nhiệm vụ là nửa tháng. Trong thời gian đó các người không những chỉ giết kí sinh thể mà còn phải học cách vận dụng những gì đã được học để sử dụng một cách hiệu quả nhất.

Các người sẽ làm việc theo đội. Mỗi đội có sáu người. Gợi ý là các người nên chọn thành viên có thể giúp đỡ, bù vào khuyết thiếu cho nhau. Các người có nửa giờ để chọn đội cho mình. Đội cuối cùng được phép nhiều hơn sáu người. Khi chọn xong thì báo cho Han rồi nhận lấy giáp da. Các người đều đã học được các để sử dụng vũ khí như thế nào, đừng có quá phụ thuộc vào sức mạnh linh lực của mình. Bắt đầu đi!”

Đám thiếu niên nhốn nháo, bọn họ cũng không biết phải chọn thế nào đành chọn vào nhóm của những người mà họ tin tưởng nhất.

Chờ cho mọi người đã chọn đội và nhận giáp da xong thì Elder nói:

“Bây giờ các người chọn một đội trưởng cho mình. Đội trưởng là người sẽ dẫn dắt mọi người trong suốt thời gian sau này cho tới khi các người thấy cần một đội trưởng mới. Đội trưởng sẽ phải đặt lợi ích của tổ đội lên trên hết, cũng là người duy trì trật tự, đảm bảo sự an toàn cho mọi người và đưa ra quyết định để xử lí tình huống sau khi đã thảo luận hoặc trực tiếp quyết định trong tình huống đặt biệt.”

Một đứa con gái giơ tay xin nói, thấy Elder gật đầu cho phép mới đứng ra nói:

“Xin hỏi đội trưởng có cần là người mạnh nhất hay không thưa tộc trưởng?”

“Không cần nhưng đội trưởng phải là người có uy tín và biết suy nghĩ thấu đáo trước khi quyết định để có được quyết định sáng suốt nhất. Còn ai hỏi gì không ? Nếu không thì xuất phát. Chúc các người may mắn.” Elder nói.

Han vẫn im lặng nãy giờ đứng cạnh Elder nhìn từng nhóm thiếu niên ra ngoài có chút không nỡ nói:

“Không biết sẽ có bao nhiêu người quay lại ?”

“Trước sau thì họ vẫn phải đối mặt. Chúng ta đã làm hết khả năng của mình. Có lẽ bây giờ trong căn cứ đang loạn lên khi tôi gom sạch kho vũ khí mà họ vừa nhận được từ căn cứ lớn.”

Han cười vỗ mạnh lên vai Elder một cái nói:

“Cậu cũng ác thật. Không có súng đạn thì họ khác gì con rắn mất nanh.”

“Tôi chỉ lo họ dùng vũ khi nhắm vào chúng ta thôi. Ở đó vẫn còn vài khẩu súng của đám vệ binh. Gần đây căn cứ đã mở rộng hơn khá nhiều. Có lẽ căn cứ lớn ở Hanori sắp có hành động nào đó.”

“Căn cứ lớn đúng là một mối đe dọa. Chúng ta vẫn chưa thể chiếm lấy nơi này cũng là vì họ.” Han lo lắng nói.

“Tôi định tới đó xem thử. Nếu có thể thì chúng ta sẽ chiếm luôn nơi đó làm bàn đạp ban đầu.”

“Căn cứ đó có tới năm vạn người.” Han nhấn mạnh.

“Tôi biết, bởi vậy chúng ta mới cần chiếm nơi đó. Mục tiêu của chúng ta là thế giới này mà không phải một vùng nhỏ bé trong một góc của thế giới. Chúng ta cần là một đội quân đủ mạnh.” Elder nhìn Han nói với vẻ tự tin...