Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 46:

Amie thì không cần phải học lại những điều đó. Cô được Elder gọi ra một góc riêng để nói chuyện. Hắn nhìn vẻ mặt lạnh tanh của Amie rồi thở dài một tiếng nói:

“Vẫn còn giận sao ?”

“Còn.”

“Biểu hiện bây giờ của em làm anh rất khó xử. Em bảo anh phải làm sao đây ?”

“Không phải anh muốn em mạnh hơn sao ? Em đã học tất cả những gì cần học, bây giờ em muốn luyện tập. Em muốn ra ngoài.” Amie nhìn thẳng vào Elder nói.

“Ra ngoài ? Em muốn dùng kí sinh thể để luyện tập ?” Elder hơi ngạc nhiên.

“Phải. Em cảm thấy mình cần phải ra ngoài. Em tin mình có thể sống ngoài đó mà không có ai bảo vệ.” Amie vẫn kiên quyết.

“Thôi được, nhưng anh sẽ cho Meo theo em. Nó sẽ làm bạn với em. Cẩn thận!” Elder thở dài một tiếng rồi nói.

Amie nhìn Elder, vẻ mặt cô vẫn lạnh băng nhưng trong mắt cô mang theo vẻ phức tạp. Cô hơi ngập ngừng rồi nói:

“Anh có thể ôm em một lần nữa không ?”

Elder không nói gì chỉ bước tới dang tay ra kéo lấy Amie rồi ôm vào lòng. Vòng tay của hắn siết chặt lại gần như giữa hai người không còn chút khoảng cách nào. Hắn dụi mặt vào mái tóc màu nâu mềm mượt của Amie, hít lấy mùi thơm quen thuộc từ mái tóc cô trong trầm mặc.

Amie tựa mặt vào ngực Elder, lắng nghe tiếng tim hắn đang đập. Nước mắt cô lăn dài một cách thầm lặng, thấm ướt một khoảng trước ngực hắn. Cô cũng choàng tay ôm lấy hắn, lúc này những giận hờn của cô đã biến mất, thật sự cô chỉ cần bấy nhiêu là đủ nhưng cô vẫn muốn ra ngoài bởi cô không muốn mình là gánh nặng cho hắn. Cô muốn mình mạnh hơn để có thể trở lại giúp hắn. Cô không muốn mình mãi nấp phía sau hắn nữa.

Ở cổng, Elder nhìn theo Amie cưỡi trên Meo rời đi rồi đứng lặng một lúc. Annie hơi mất hứng khi Meo cho Amie cưỡi mà không cho nó cưỡi. Han thì vỗ vai Elder rồi quay trở lại với công việc của mình. Bây giờ ông là giáo quan của đám lính mới kia.

Elder nhìn theo Han sắp rời đi nói:

“Han, tôi cần một đội quân thực sự.”

Han ngừng lại nhìn Elder, ông hơi suy nghĩ rồi cười vỗ ngực nói:

“Cứ giao cho tôi. Tôi từng là một giáo quan nhưng một đội quân cũng nên có vũ khí cho mình, bọn họ đều đang huấn luyện với tay không.”

Elder suy nghĩ một lúc rồi nói:

“Cũng đã đến lúc cho họ làm quen với vũ khí, gồm cả súng. Tôi sẽ trở lại căn cứ một chuyến. Chuyện ở nơi này giao cho ông. Cũng nên cẩn thận có kí sinh thể cao cấp xâm nhập mặc dù tôi đã kiểm tra xung quanh nhưng khả năng chúng tiến hóa sẽ rất cao.”

“Tôi biết. Cậu cứ yên tâm đi, nếu chỉ một hai tên thì không đáng lo ngại.”

Elder căn dặn thêm vài chuyện rồi cũng chạy ra ngoài. Giữa Meo và Elder có khế ước linh hồn nên hắn có thể cảm ứng được vị trí của nó từ rất xa. Hắn băng qua các con hẻm rồi nhảy qua mái nhà rồi im lặng nhìn vào bên dưới.

Amie cũng đang đứng trên đường, trên tay cầm cây cung mà Elder đã chế cho cô lần trước. Lúc này cây cung bị bao phủ bởi một tầng băng mịn làm nó giống như được làm từ pha lê lấp lánh và lạnh lẽo. Amie nhắm về phía một đám kí sinh thể đang chạy tới rồi nắm lấy một mũi tên băng kéo căng dây cung và bắn.

Mũi tên băng giống như mang theo linh lực, nó bay tới nơi nào thì hơi nước nơi đó bị đông lại tạo thành sương mờ nhưng tốc độ của mũi tên rất nhanh, nó đâm ngập vào ngực của một kí sinh thể trong hình dạng của một cô gái. Mũi tên mang theo linh lực lập tức đông cứng vùng lân cận mà nó đâm phải biến nơi đó thành băng.

Chỉ một mũi tên có thể giải quyết một kí sinh thể, Amie đã tiến bộ rất lớn từ sau khi tỉnh lại. Tốc độ ngựng tụ mũi tên băng của Amie không nhanh lắm nên cô phải tránh lui lại khi đám kí sinh thể tiếp cận.

Meo thì nhàm chán đi bên cạnh Amie như bảo tiêu, nó được lệnh là chỉ bảo vệ Amie khi cô ta gặp nguy hiểm. Lúc này Amie còn rất thoải mái nên nó cũng không cần phải hấp tấp làm gì. Meo mặc dù không tình nguyện khi bị Elder ép buộc đi theo Amie nhưng nó không dám cãi lại. Nếu Amie có chuyện thì nó sẽ bị nướng.

Amie bị đám kí sinh thể vây quanh buộc cô phải cất cung đi mà cận chiến. Trên hai tay cô xuất hiện hai lưỡi đao băng sắc lẹm. Đám kí sinh thể trở nên chậm chạp khi Amie cắt lên người họ những vết thương rồi đóng băng vùng lân cận vết thương đó. Bị thương càng nhiều thì khả năng hoạt động càng giảm cho tới khi bị Amie giết chết.

Mỗi lần lưỡi đao băng bị gãy thì sẽ lập tức được dài ra nhưng Amie cũng đã dần kiệt sức khi mà kí sinh thể quá nhiều. Dùng linh lực liên tục làm nguồn linh lực trong cô gần như cạn sạch.

Meo nhận ra Amie đã không ổn liền nhảy tới chắn trước người cô ta rồi đập bay những kí sinh thể lân cận. Nó hướng về phía đám kí sinh thể định nhào tới, rống lên. Tiếng rống của Meo giống như đã uy hiếp được đám kí sinh thể , họ nhìn Amie rồi e ngại nhìn Meo mới rút đi.

Elder thấy Meo làm khá tốt trách nhiệm của mình mới yên tâm rời đi. Amie có thể sẽ chịu khổ nhưng hắn cũng không muốn can thiệp vào quyết định của cô.

Khi Elder nhìn thấy bức tường vây quanh căn cứ thì trời đã tối. Hắn nhìn quanh rồi nhảy vọt qua bức tường cao có nhiều kẽm gai chằng chịt. Ý niệm giúp Elder bay lên và tiếp đất an toàn. Hắn thấy mình đang đứng ở trong một con hẻm tối của khu ổ chuột.

Chỉ có vùng trung tâm mới là nơi của đám quan lại và quý tộc cùng kẻ có tiền, càng rời khỏi đường chính và trung tâm thì là những căn nhà hay lều lụp xụp. Elder tìm tới đường chính, hắn nhắm về phía ngôi nhà cao nhất trong căn cứ mà chạy tới.

Alva vẫn đang bực bội vì đám thuộc hạ của hắn không tìm được Amie và cả Elder. Hắn cho rằng họ sẽ trở lại nhưng đã mấy ngày họ vẫn biệt tăm.

Lúc này, Alva đang làm công việc yêu thích của mình như một cách để trút giận. Cô gái trẻ bị Alva hành hạ đến kiệt sức đang thoi thóp gần như bất cứ khi nào cũng có thể ngừng thở nhưng hắn vẫn chưa ngừng lại. Alva lại lấy roi trút lên thân hình trần trụi đã nhuộm máu của cô gái đang co ro trên sàn với vẻ thích thú. Khi nãy hắn đã hưởng thụ đủ, cô gái kia có vẻ cũng rất thỏa mãn trong đau đớn nhưng bây giờ mới là thú vui của hắn. Nhìn cô ta đau đớn, gào khóc trong tuyệt vọng, hắn thích nhìn sự tuyệt vọng của con mồi. Hắn lại nhớ tới Amie, đứa con gái còn non và có khí chất làm hắn bị kích thích.

Tiếng rên rĩ của cô gái cùng tiếng cười điên dại của Alva giúp Elder nhanh chóng tìm ra vị trí của họ. Họ đang ở dưới tầng hầm của căn biệt thự lớn giữa căn cứ. Mọi người trong biệt thự vẫn chưa ngủ nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới việt Elder đi vào trong một cách thoải mái.

Những người thấy Elder hơi ngạc nhiên rồi giống như hắn là kẻ vô hình trong khi hắn tìm tới dưới căn hầm, nơi mà Alva đang tận hưởng lạc thú quái đản của mình.

Cảnh cửa gỗ mở ra làm Alva chú ý, hắn quay lại định mắng thì sững sờ khi thấy người đến là Elder, anh trai của đứa con gái nhà hắn vẫn thèm muốn. Alva cũng không ngốc, hắn nhận ra khác thường định hét lên gọi người thì Elder đã tóm chặt cổ của hắn. Cánh cửa gỗ sau lưng đóng sầm lại. Nếu Alva không ra ngoài thì cũng chẳng ai dám vào.

Elder liếc nhìn qua chỗ đứa con gái có lẽ nhỏ hơn cả Amie đang nằm run rẫy lẩm bẩm trong sợ hãi xin tha thứ rồi chuyển sang nhìn Alva. Hắn nghĩ tới cạnh Amie cũng bị hành hạ như vậy làm máu trong người hắn sôi lên.

Alva há hốc muốn hít thở vì bị Elder bóp chặt cổ, hai tay hắn ra sức gỡ lấy những ngón tay cứng như sắt của Elder rồi hắn muốn đấm đá lấy Elder để thoát ra trong vô vọng.

Elder cúi sát lại thì thầm vào tai Alva làm hắn trợn mắt giãy dụa kịch liệt hơn nhưng hắn chỉ giống như một con vịt bị bóp cổ trong tay Elder.

“Mày dường như rất thích trò hành hạ người khác phải không ? Nếu mày không nhắm vào em gái tao thì tao cũng lười tìm tới mày sớm như vậy, dù sao thì bọn mày cũng sẽ chết. Mày vẫn còn chút giá trị lợi dụng nên mày được sống thêm một vài ngày nhưng cái tao cần chỉ là thân xác của mày. Tao đang tự hỏi nên cho mày cái kết như thế nào. Có lẽ tao đã nghĩ ra.”

Alva trợn trừng mắt co giật dữ dội như hắn đang chịu phải sự đau đớn dữ dội, mắt hắn gần như muốn lòi ra ngoài, chân hắn co giật từng chập như một con thú đang giãy chết nhưng hắn vẫn không chết cũng không phát ra bất cứ âm thanh nào ngay cả khi Elder ném hắn xuống sàn.

Alva đang chịu tra tấn trong sự yên tĩnh đến quỷ dị. Đôi môi Elder khẽ nhếch hắn hít thật sâu như đang hưởng thụ rồi lẩm bẩm bằng giọng điệu khác thường:

“Linh hồn của tên này thật yếu ớt. Thật không muốn ăn chút nào.”..