Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 42

Ngoại trừ Han chỉ hơi mơ màng rồi tỉnh lại thì những thiếu niên khác đều đang trầm mê trong ảo cảnh của chính mình, nó giống như một giấc mơ của chính họ sinh ra từ ảo cảnh của Elder khi ảo cảnh biến mất.

Han thấy mọi người vẫn đang đau khổ nhăn nhó hay gào khóc trong mơ định gọi họ tỉnh dậy thì bị Elder cản lại. Hắn kéo Han ra một góc rồi hạ giọng nói:

“Lúc này rất quan trọng để bọn họ có thể thức tỉnh sức mạnh tiềm ẩn. Tuy nhiên sẽ có nguy hiểm nhưng đó là điều không thể tránh được. Chỉ có những ai vượt qua được nỗi sợ của mình mới có thể tỉnh lại nếu không họ vẫn sẽ chìm trong ảo cảnh đó cho tới khi tinh thần hao hết mà hóa điên hoặc chết đi.”

Han lo lắng nhìn về phía những học trò của mình nói:

“Có cần phải ép chúng như vậy không? Chúng vẫn chỉ là những đứa trẻ.”

“Ông đã mềm lòng rồi sao Han ? Nếu họ không thể thức tỉnh thì ông nghĩ họ có thể sống ở thế giới này sao ? Bây giờ nhìn vào bề ngoài thì các căn cứ đang rất yên bình nhưng đó chỉ là tạm thời. Kí sinh thể đang tiến hóa ra trí tuệ, chúng rất mạnh. Sẽ có những kẻ giống như tôi cầm đầu đám kí sinh thể đó và diệt đi cái gọi là căn cứ để biến nó thành một nơi nuôi nhốt, đó là kế hoạch định trước. Không có sự tồn tại nào uy hiếp tới việc kí sinh thể thức tỉnh được tồn tại. Không có sức mạnh thì cũng sẽ chỉ là thức ăn bị nuôi nhốt mà thôi.”

Han sững sờ, ông không hiểu lắm cái gọi là những kẻ như Elder là gì hỏi:

“Vẫn có nhiều người giống cậu sao ? Có sức mạnh vượt xa những kí sinh thể cao cấp và có thể điều khiển chúng ?”

“Chúng tôi tới từ một nơi, Han. Tôi không ngại cho ông biết, tôi cũng từng là một trong số họ. Chúng tôi gọi là thần sứ. Thế giới này trở thành như hiện tại cũng là họ làm ra. Ông nghĩ họ có thể khống chế những thứ mà họ tạo ra không ?”

“Cậu…cậu cũng…?” Han nắm chặt tay nhìn Elder với đôi mắt đỏ ngầu.

“Tôi đang cố bảo vệ những gì còn lại của thế giới này. Nói nghe thì thật không biết lượng sức nhưng tôi sẽ làm điều đó. Tôi sẽ tạo ra một nơi mà tất cả các chủng loài đều được sống.” Elder cười nhạt nhìn ra phía thị trấn nói.

“Ý cậu là sao ?” Han đã bình tĩnh lại một chút.

Elder nhếch mép cười, đôi mắt hắn như lóe sáng, hắn nhìn sang phía Han và những người khác đang ngủ say nói:

“Tôi sẽ tạo ra vùng đất mà nhân loại, kí sinh thể, ác ma có thể bình đẳng sống ở đó.”

Han cười lạnh lắc đầu nói:

“Đó là ý nghĩ hoang đường, cậu nghĩ những thứ ăn thịt người ngoài kia có thể hiểu cái gọi là hòa bình sao ?”

“Không, không phải những thứ ngoài kia mà là họ của sau này- những kẻ đã có trí tuệ.”

Han trầm ngâm suy nghĩ những gì mà Elder nói một lúc khá lâu mới nhìn về những thiếu niên đang ngủ say hỏi:

“Vậy chúng ta cứ để họ nằm ở đó sao ?”

“Khi họ thức tỉnh sẽ có năng lượng bộc phát không kiểm soát được. Nên mang họ trở lại kí túc xá của trường đi. Ông chỉ cần nhẹ tay một chút thì họ sẽ không tỉnh lại đâu.”

Elder nói trong khi hắn đi đến ôm lấy Amie đi về phía kí túc xá bên cạnh. Amie lúc này rất lạnh, hơi lạnh tỏa ra từ người cô có thể đông đá bất cứ ai chạm vào mình nhưng nó vẫn chưa đủ để làm Elder bị ảnh hưởng.

Khi đặt Amie lên trên một chiếc giường, Elder chỉnh lại mái tóc đang phủ xuống má của Amie rồi ngồi nhìn cô một lúc lâu mới thở dài đứng dậy trở ra ngoài. Hắn cũng cần giúp Han một tay.

Khi bế lấy Annie, Elder hơi cau mày khi hắn bắt đầu cảm thấy được hơi nóng đang tỏa ra từ người con bé. Hắn chần chừ một thoáng rồi mang theo Annie đi tới một phòng học cách xa kí túc xá sau đó vẽ ra một ma pháp trận trên sàn rồi đặt Annie vào đó, chỉ khi Annie thức tỉnh sức mạnh thì ma pháp trận mới bị kích hoạt.

Khi Elder trở xuống sân thì Han đã mang mọi người về lại phòng của họ. Han lúc này mới nhìn Elder mang theo vẻ phức tạp hỏi:

“Elder, cậu mạnh bao nhiêu ? Những thần sứ mạnh bao nhiêu ? Tôi chỉ cảm thấy cậu rất mạnh nhưng không thể ước lượng được.”

Elder nhìn ra một khoảng đất trống nói:

“Ra đó đi, tôi sẽ cho ông biết tôi mạnh bao nhiêu.”

Khi Han đứng đối diện ở khu đất trống mà trước kia là một sân bóng nhỏ thì Elder nói:

“Bây giờ thì ông thử tấn công tôi xem. Bằng tất cả sức mạnh mà ông có.”

Han hơi chần chờ nhưng thấy vẻ tự tin của Elder liền cỡi áo ném qua một bên rồi đứng sải chân rộng ra vào thế thủ, cả sức mạnh mới thức tỉnh của ông cũng được vận dụng. Xung quanh Han, đất, cát xung quanh bay tới bám vào lớp da đang sáng lên thứ ánh sáng vàng óng và cứng lại trên người ông dần trở thành một lớp áo giáp bằng thứ hỗn hợp màu nâu gồ ghề.

Elder thấy Han dần biến thành một người đá lực lưỡng và nặng nề liền trở nên chăm chú, hắn cảm giác được sức mạnh của Han đang tăng lên dần khi lớp giáp bên ngoài hoàn thành.

Han đã tạo xong lớp giáp đá bao quanh mình, ông đấm hai nắm đấm được bao bởi đá vào nhau vang lên những tiếng thình thịch trầm nặng mới ồm ồm nói:

“Tôi chuẩn bị xong rồi, cậu sẵn sàng rồi chứ ?”

“Tới đi Han, tôi rất muốn xem ông nghĩ ra cách để mình mạnh lên như thế nào.”

Han nghe được Elder nói xong liền giẫm mạnh xuống đất và lao thẳng tới chỗ của Elder như một quả đạn pháo. Ông muốn dùng thân hình cứng như đá của mình để tông vào Elder.

Elder không tránh đi mà hít một hơi đặt hai bàn tay chồng lên nhau hướng về phía Han đang lao tới và rít lên “wallind”, ý niệm của hắn nhanh chóng bùng lên và tập trung lấy hơi nước và vật chất nhỏ xung quanh tạo thành một lá chắn dày có tính đàn hồi chắn lấy cú tông trực diện từ Han.

Khi vai của Han va phải bức tường ngăn từ ý niệm kết hợp với vật chất của Elder thì giống như tông phải tấm nệm nước, sức va chạm bị phân ra khắp trên mặt bức tường chắn rồi nhộn nhạo làm giảm lực tác động đến nhỏ nhất.

Elder chỉ bị đẩy lui lại một chút. Khi Han thấy cú tấn công của mình không có hiệu quả liền dùng cách cận chiến. Ông đùng nắm đấm được bao phủ bởi đầy gai đá của mình đánh thẳng về phía ngực của Elder nhưng hắn đã dùng tay trần gạt lấy nắm đấm của ông và nhích người tới giáng trả bằng một cái thúc khủy tay phải vào ngực ông.

Han cho rằng Elder sẽ không thể làm mình bị thương liền muốn dùng nắm đấm tay trái tấn công nhưng khi khủy tay của Elder chạm vào bộ ngực được bao bởi đá của Han thì ông đã bị đánh văng ngược ra sau.

Han vẫn còn đang sững sờ thì Elder đã giẫm xuống đất lướt theo sát phía sau khi ông còn chưa kịp chạm đất thì hắn đã xuất hiện sau lưng ông giáng thêm một cú đá quét vào lưng Han đành bật ông trở lại.

Hai lực trái ngược tác động đột ngột làm Han bên trong lớp giáp dày cũng không thể chịu nổi. Máu và nội tạng của ông bị quán tính làm cho đảo lộn.

Han bị trúng một cú đá từ sau lưng của Elder rơi xuống đất rồi trượt dài một đoạn mới lồn cồm bò trở lại. Ông cười khổ nói:

“Cậu nhanh thật, cũng mạnh thái quá. Nếu không phải tôi có lớp giáp thì chắc cũng ê ẩm cả mấy ngày chứ chẳng chơi.”

Elder cười nhún vai nói:

“Sức phòng ngự của ông cũng rất mạnh, tôi tưởng mình sẽ đánh vỡ nó nhưng xem ra vẫn còn thiếu một chút lực. Vậy đánh tiếp nữa không ?”

Han lắc đầu cười khổm giải trừ lớp giáp trên người rồi nói:

“Thôi không đánh nữa, tôi không theo kịp tốc độ của cậu. Những thần sứ đều biến thái như cậu sao ?”

Elder hơi trầm ngâm nói:

“Không biết nữa, có lẽ cũng không chênh lệch bao nhiêu đâu. Bọn họ mỗi người có một sở trường của mình, năng lực của họ rất đa dạng. Đợi tới khi ông được một cấp thì tôi sẽ hướng dẫn ông sử dụng kĩ năng.”

“Kĩ năng, là cái giống như loại mà cậu dùng để ngăn cú tấn công đầu tiên của tôi sao ?” Han hứng thú hỏi.

“Ừ, kĩ năng giúp ông có thể chuẩn bị đòn tấn công nhanh hơn, giống như khi ông tạo ra lớp giáp của mình, khi dùng kĩ năng thì nó sẽ rút ngắn thời gian lại.” Elder giải thích.

Han rất hứng thú với cái gọi là kĩ năng nhưng ông chỉ vừa thức tỉnh năng lực nên không đủ năng lượng để học được nó đành phải tạm chuyển chú ý sang việc khác hỏi:

“Còn cái mà cậu vẽ ra gọi ma pháp trận đó là như thế nào vậy ?”

“Nó là một kĩ thuật vận dụng ma thuật từ các loại thuốc ma thuật để tạo ra các hiệu quả đặc biệt. Ứng dụng của nó rất nhiều.” Elder giải thích ngắn gọn.

“Dường như cậu định dạy Annie thứ đó phải không ? Tôi nghe con bé thường nhắc tới.” Han có vẻ tò mò hỏi.

Elder nhìn Han cười như nhìn thấu được ông ta hỏi lại :

“Ông muốn học ?”

Han ngượng ngùng cười nói :

“Tôi nghĩ nếu dùng thứ đó vẽ lên trên bộ giáp của tôi thì biết đâu sẽ có hiệu quả đặc biệt gì đó.”

Elder suy nghĩ một lúc rồi đôi mắt hắn sáng lên nhìn thân hình lực lưỡng gần hai mét của Han nói:

“Nếu ông muốn thử thì chúng ta có thể thử một loại ma pháp trận được xăm trên cơ thể, nó dùng chính là nguồn sức mạnh từ chính cơ thể ông để hoạt động nhưng nếu vận dụng quá sức chịu đựng của ông thì ông sẽ bị nó hút tới khô kiệt sức mạnh và sẽ trở thành một người thường.”

Han giống như cũng đắn đo rồi gật đầu nói:

“Nếu nó có ích và giúp tôi mạnh hơn thì cũng nên thử.”

“Ông không sợ khi nào đó dùng quá sức mất luôn sức mạnh đang có sao ? Cái hại của ma pháp trận chính là một khi kích hoạt sẽ không thể ngừng lại. Nó là con dao hai lưỡi.” Elder cũng phải lưỡng lự khi thực sự dùng lên người của Han.

“Nếu cái giá phải trả lớn như vậy thì nó mang lại sẽ không nhỏ đúng không ?” Han cười thoải mái hỏi.

Elder thành thật gật đầu nói:

“Nó là một trong những cấm thuật bị quản lí nghiêm ngặt. Sức mạnh nó mang lại rất lớn nhưng cái giá thì không phải ai cũng có thể tiếp nhận.”

“Vậy thì còn đắn đo gì? Cứ dùng nó cho tôi đi.”..