Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 30: Kí Sinh Thể Cao Cấp

Sue và Peter tỏ ra lo lắng nhưng họ lo lắng thì cũng chẳng được gì, cả nửa ngày sau họ vốn có thể tiếp tục ra ngoài để thử tìm muối hay thứ gì đó có giá trị ở căn cứ nhưng họ lại sợ, họ sợ gặp lại người thanh niên kia hay họ còn gọi gã là quái vật.

Màn đêm đã buông xuống, Elder chịu trách nhiệm canh gác đêm nay. Sue và Peter đều rất mệt mỏi, họ chỉ vừa đặt lưng xuống sàn thì đã chìm vào giấc ngủ. Peter ngáy khá lớn và điều đó làm Amie không ngủ được, cô không quen nghe tiếng ngáy.

Elder đặt tay lên đầu Amie khẽ vuốt ve mái tóc cô như đang ru cô vào giấc ngủ, tiếng thở nhẹ nhẹ của Amie cũng dần ổn định. Elder nhìn về phía Leona đang nằm trên tấm chăn vải mà bọn họ tìm được ở trong một căn nhà gần đó rồi đảo mắt sang Sue và Peter, nhà hàng này không có phòng ngủ nào nên họ chỉ có thể ngủ dưới sàn.

Buổi tối rất lạnh làm Sue co ro nép sát vào Peter để tìm hơi ấm. Hai người họ không có chút phòng bị nào với bên ngoài làm Elder lắc đầu. Hắn nhớ là từ năm tuổi thì hắn đã không có một giấc ngủ thật sự trừ khi hắn bị thương quá nặng tới kiệt sức.

Không biết sao lúc này Elder lại nhớ tới Nina, hắn không biết cô ta đang ở nơi nào, có khỏe hay không. Hắn cũng không chắc máu của mình sẽ để lại di chứng gì. Lúc này, hắn thèm được nghe thấy mùi thơm từ trên người cô ấy, nghe tiếng nói của cô ấy dù chỉ là qua điện thoại nhưng điện thoại của hắn đã hết pin từ lâu rồi, cho dù có pin thì chắc cũng chẳng gọi được.

Hắn cũng nhớ tới một người khác, một cô gái khác đã từng kề cận bên hắn một cách thầm lặng. Nếu Nina là sự sôi nỗi nhiệt tình như lửa thì cô gái đó giống như hồ nước dịu dàng, mềm mại và yên tĩnh đến làm người ta thương tiếc.

Elder nhìn xuống phía Amie, dường như hắn nhận ra điều gì đó khác thường trong cái cách mà Amie nhìn hắn. Điều đó làm hắn thật sự bối rối, hắn né tránh và trốn chạy nhưng hắn chỉ giống như con đà điểu giấu đầu mình trong cát để lẫn trốn nguy hiểm. Phải chăng hắn đã sai ở chổ nào đó ?

Hôm nay ngoài trời có trăng, ánh trăng làm màn đêm thêm phần huyễn hoặc bí ẩn. Đâu đó trong thành phố có tiếng gầm gừ của những con thú cũng có lẽ là của một kí sinh thể đã tiến hóa rất cao. Trí tuệ đi cùng với sức mạnh, Elder vẫn còn nhớ sự hoang tàn và đổ nát của những thành phổ trong vùng đất nguyền rũa, đó là hậu quả của những cuộc tấn công từ những kí sinh thể có trí tuệ. Chúng không phải kẻ đi săn đơn độc, chúng sẽ tập hợp thành đàn và sinh ra tổ chức xã hội. Ngày đó sắp đến.

Sáng hôm sau, sau một bữa ăn có thể xem là hoành tráng và đầy đủ với thịt và cháo thì bọn họ phải chuẩn bị lên đường. Con đường để ra khỏi thành phố cũng không dễ dàng gì nhất là lúc này họ mang theo một người đang bị thương nặng.

“Peter, cậu bế lấy Leona được chứ ?” Sue bắt đầu phân công.

“Cứ giao cho mình.” Peter vỗ ngực cam đoan.

“Mọi người sẽ tập trung ở đâu ? Tôi có thể lái xe tới đó.” Elder hỏi.

Sue nhìn ra phía chiếc xe đang đậu ở phía trước nhà hàng nói;

“Nơi đó nằm ở phía Tây, con đường tới đó bị chặn rồi làm sao anh mang xe qua đó được?”

“Thì tìm một chiếc khác thôi. Leona không chịu được xốc nảy nhiều, chúng ta cần một chiếc xe. Trong căn cứ chắc sẽ không có ý kiến hả ?” Elder không mấy lo lắng hỏi.

“Hẳn là không, họ còn mừng nữa là nhưng chúng ta phải nộp phí đăng kí sân bãi, một chiếc xe phải cần năm mươi kí lương thực.” Sue hơi khó xử nói.

“Chúng ta chỉ cần mang Leona tới đó thôi mà, đâu nhất thiết phải mang xe vào trong.” Elder nhún vai nói.

“Vậy thật lãng phí quá ! Chúng ta có thể bán lại cho người khác. Có người sẽ mua nó với giá cao.” Peter mừng rỡ chen vào.

“Vậy cũng được. Mọi người chờ ở đây, tôi đi một lúc sẽ quay lại. Đi thôi Amie.” Gọi Amie rồi đi về phía cửa sắt.

“Anh định mang theo Amie đi tìm xe ? Như vậy rất nguy hiểm !” Sue lo lắng hỏi.

“Không sao. Tôi bảo vệ được em gái mình.” Elder quay lại nhìn Sue cười, thản nhiên nói.

Peter và Sue thấy Elder lại cõng theo Amie chạy vào trong con hẻm, nhìn nhau. Peter lo lắng hỏi;

“Họ sẽ không gặp tên kia chứ ? Đáng lẽ cậu ấy nên đi một mình.”

“Anh ta không tin chúng ta hay đúng hơn là không tin chúng ta bảo vệ được Amie. Thật hâm mộ Amie đã có người anh trai như vậy.” Sue mất mác nói.

“Nhưng cậu ấy mang theo Amie không phải sẽ để cô ta gặp nguy hiểm sao ?” Peter vò đầu khó hiểu hỏi.

“Vậy cậu quên đêm mà chúng ta gặp lão Han sao ? Tên quái vật kia dường như rất sợ lão Han và lão Han lại khá là e ngại Elder, điều đó chứng tỏ Elder không đơn giản như vẻ bên ngoài của anh ta.” Sue cẩn thận phân tích.

“Ý cậu là Elder cũng là một gã dị nhân!?” Peter trợn to mắt kích động, dị nhân a, người mà thức tỉnh sức mạnh phi thường mà ai cũng phải hâm mộ lại ở bên cạnh hắn lâu như vậy.

“Không thể khẳng định nhưng khả năng rất lớn. Nếu anh ta không muốn nói thì cậu cũng đừng có hỏi !” Sue gật đầu căn dặn.

Thành phố Dana lớn gần gấp đôi thành phố Sago và người ở đó cũng đông hơn rất nhiều vì vậy kí sinh thể cũng không ít. Elder mang theo Amie luồn lách qua các con hẻm rồi băng ra đường chính sau đó tiếp tục chạy đi khi phía sau hắn là rất nhiều kí sinh thể đang đói khát đuổi theo.

Tốc độ của đám kí sinh thể đã nhanh hơn trước và họ cũng không ngu ngốc như Elder từng gặp. Quá trình luồn lách qua đám kí sinh thể cũng khó khăn hơn. Trên đường còn rất nhiều xe bị bỏ lại, chúng bị phủ bụi rất lâu và Elder không chắc là có thể khởi động chúng một lần nữa.

Hắn dẫn cho đám kí sinh thể chạy thật xa mới vòng ngược trở lại rồi vội vã kiểm tra những chiếc xe mà hắn để ý. Một vấn đề khá đáng bận tâm chính là các bánh xe đã bị xì hơi rất nhiều, để chạy đi thì gần như không thể. Elder không còn cách nào đành phải quay lại chỗ chiếc xe mà hắn mang tới, hắn đã bỏ ra khá nhiều công sức để sửa chữa chiếc xe đó.

Lúc này điều mà Elder cần làm chính là dọn dẹp đống hỗn độn cản đường sau khi hắn dụ đi những kí sinh thể ở lân cận. Hắn đành phải lộ ra một chút sức mạnh của mình trong mắt của người khác. Elder đứng cạnh một chiếc xe buýt, đặt tay lên bên hông xe và dùng sức phát lực.

Chân của Elder như mọc rễ xuống mặt đường, cánh tay hắn như một chiếc lò xo bị nén lại và bung ra đẩy cho chiếc xe buýt lệch sang một bên để lộ ra một khe hở nhỏ vừa đủ cho chiếc xe của hắn có thể đi qua. Nơi mà Elder đặt tay trên chiếc xe buýt bị lõm vào in lại dấu bàn tay của hắn trên đó.

Sue và Peter vẫn quan sát tình hình bên ngoài vừa lúc họ nhìn thấy Elder bộc phát sức mạnh phi nhân loại của hắn. Peter há hốc một lúc như bị định thân, nước dãy của hắn chảy qua khóe miệng làm Sue ghê tởm đạp hắn một cái mới để hắn tỉnh lại.

“Quá bạo lực, quá trâu bò, quá kích thích !Không ngờ Elder lại mạnh như vậy, đó là cả một chiếc xe buýt đó.”

Peter hưng phấn lẩm bẩm trong khi hắn vừa dùng tay gạt đi nước dãy của mình rồi chùi vào áo, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Elder như sợ bỏ qua cảnh tượng đặc sắc nào khác.

Sue thấy Elder đã cho xe đi qua nơi những chiếc xe buýt chắn đường cũng thở phào, bọn họ sắp được trở lại căn cứ. Chuyện Elder có thể là một dị nhân cũng không làm cô quá bất ngờ bởi cô đã sớm nghĩ tới điều đó.

Bên dưới nhà hàng có tiếng đập cửa, là nhịp đập cửa của Elder theo ước định của họ. Peter vội vã chạy xuống lầu để mở cửa cho Elder. Hắn có rất nhiều chuyện muốn hỏi nhưng Sue đã dặn hắn không được hỏi làm ngắn nghẹn lại rất khó chịu. Elder cũng không mấy để ý vẻ khác thường của Peter, hắn lách qua cánh cửa rồi hối thúc;

“Đi thôi, nhân lúc đám kí sinh thể chưa trở lại chúng ta nên rời đi.”

Peter vội gật đầu, chạy lên lầu để mang Leona xuống. Sue cũng đã có mặt, bọn họ không có gì để phải thu dọn ngoài ba cái balo đều do Sue mang theo bên người.

Elder nhận lấy Leona từ tay Peter sau đó vừa cõng lấy Amie vừa ôm Leona chạy ra xe. Nếu để Peter mang theo Leona thì không chừng đám kí sinh thể đã vây chặt lấy họ.

Tốc độ của Elder rất nhanh, hắn nhanh chóng trở lại xe rồi đặt Leona ở ghế sau, Amie thì ngồi cạnh chỗ ghế lái. Peter và Sue sẽ ngồi cạnh Leona.

Ngay khi Peter nhét vừa cái thân hình quá khổ của hắn lên xe thì Elder nhấn ga cho xe phóng đi. Peter vội vã đưa tay kéo cửa xe đóng lại. Hắn không có thời gian để phàn nàn Elder gấp gáp bởi một đám kí sinh thể đang đổ dồn về phía này.

Trên đường vẫn có nhiều kí sinh thể đi lang thang, Elder không cách nào vừa chạy trốn vừa tránh được họ, hắn chỉ có thể cắn răng cho xe lao thẳng tới. Ở đầu xe hắn có gắn thêm tấm chắn thép có thể chịu va đập tương đối. Dù vậy, tốc độ của chiếc xe đang bị giảm dần khi mà càng vào sâu bên trong thì số kí sinh thể càng đông.

“Làm sao các người vào được tận trong này trong khi đám ngoài kia chen kín đường vậy ?” Elder khó hiểu hỏi khi vẫn chăm chú nhìn vào con đường phía trước để lái xe.

“Mấy ngày trước thì họ không đông như vậy, bên ngoài đã bị người ta tìm hết nên bọn này đành phải vào sâu hơn.” Peter giải thích.

“Tệ thật, là kí sinh thể cao cấp, nó dung hợp hoàn chỉnh rồi.”

Elder cảnh giác nhìn về phía một kí sinh thể trong hình dạng của một người phụ nữ trạc ba mươi, cao hơn một mét bảy, các cơ bắp nổi cuồn cuộn trên cơ thể không mảnh vải màu xanh nhạt còn dính máu khắp người, các sợi tơ giống như mạch máu máu nổi cuộn lên bao lấy khắp người cô ta, đó là rễ nấm.

“Bám chặt vào !”

Elder ra lệnh trong khi hắn nắm chặt vô lăng và nhân ga. Chiếc xe lao đi hất tung đám kí sinh thể văng lên khi nó chạy qua. Người phụ nữ kia nhìn chằm chằm vào chiếc xe rồi ngẩng mặt hét lên. Tiếng hét của cô ta vang lên theo một âm tiết kì lạ có nhịp điệu.

Sắc mặt của Elder không tốt lắm. Lúc này hắn không muốn gặp chính là một kí sinh thể đã sinh ra trí tuệ. Chúng không những thông minh mà còn rất mạnh.

Người phụ nữ kia đã vọt lên đuổi theo sau sát chiếc xe, tốc độ của cô ta nhanh hơn cả một con báo đang chạy nước rút. Khoảng cách giữa cô ta và chiếc xe càng lúc càng ngắn.

Elder liếc nhìn ra kính chiếu hậu để nhìn phía sau, hắn biết bọn họ đã chạy không thoát. Chỉ còn cách tấn công trước khi bị đẩy vào thế bị động.


Người phụ nữ kia đột nhiên nhảy bật lên phía trước như một mũi tên rời vừa được bắn đi. Cô ta nhảy lên được nóc xe làm nóc xe lõm xuống, cả chiếc xe chao đảo.

Elder cắn răng nhấn ga tông bay một đám kí sinh thể phía trước rồi rít qua kẽ răng “killinvis”. Một luồng ý niệm nhanh chóng hình thành lưỡi đao sắc lẹm gom lấy đất cát và hơi nước xung quanh thành một lưỡi đao mỏng gần như vô hình quét về phía người phụ nữ đang sắp xé toạc nóc xe ra bằng những móng tay.

Máu màu xanh phún ra khi cái đầu của người phụ nữ kia rơi xuống đất, phần thân thể cô ta cũng lăn xuống khỏi nóc xe khi Elder nhấn ga cho xe chạy nhanh hơn. Hắn cảm thấy được sự dao động ý thức của những kí sinh thể khác, những ý thức non nớt vừa được sinh ra không lâu.

Sắc mặt của Elder hơi tái đi, “Killinvis” làm hắn tiêu hao gần một phần ba tinh thần lực, nếu có thêm vài tên tìm tới thì hắn cũng không chắc bọn hắn có thể chạy ra khỏi thành phố hay không.

“Chết rồi ?” Peter ngoài đầu dùng tay lau tấm kính sau xe nhìn xuống đường ngơ ngác hỏi. Khi nảy hắn còn tưởng cả bọn bị làm thịt rồi. Người phụ nữ kia quá đáng sợ. Hắn nghe được cả tiếng móng tay của cô ta đâm vào trên móc xe, trên nóc hiện giờ vẫn còn lại những lỗ thủng do ngón tay của cô ta lưu lại.

Sue cũng tái mét, lén nhìn về phía Elder. Hắn quá bí ẩn, bí ẩn đến mức cô không kìm được tò mò muốn tìm hiểu về con người hắn...