Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 26: Nhóm Người Đến Từ Căn Cứ

Chiếc xe lao đi bỏ lại đám kí sinh thể đang ngơ ngác chưa kịp phản ứng. Những gì cần chuẩn bị thì Elder đã chuẩn bị xong, hắn cũng sẽ không cần phải e ngại nhiều thứ như trước nữa.

Amie ngồi trên xe, trong tay cô vẫn đang vuốt ve một cây cung mà Elder đã dùng ma pháp trận đặc chế cho cô, nó có thể phụ gia và khả năng ngưng thực các mũi tên băng để Amie bắn ra. Elder e ngại tình trạng tính cách Amei bị thay đổi khi gặp phải nguy hiểm sẽ làm thay đổi tính cách của Amie sau này vì vậy hắn đành phải hướng cô theo một con đường khác.

Khi họ tới được thành phố Dana thì đã là buổi trưa, Elder cảm giác được nhiều đôi mắt đổ dồn về phía hắn khi chiếc xe bắt đầu vào thành phố, đó là ánh mắt của nhân loại, những người còn sống và đang lẫn tránh trong các tòa nhà.

Đám kí sinh thể từ khắp nơi đổ dồn về đường chính đuổi theo xe của Elder, nơi này người đông hơn ở Sago rất nhiều. Hắn phải cho xe lách qua đám đông đang chặn đường hoặc đâm thẳng vào họ để mở ra một lối thoát.

Chiếc xe đang lao đi với tốc độ cao phải dừng lại đột ngột, bánh xe trượt dài trên đường lảo đảo khi Elder nhấn thắng dừng gấp, phía trước là ngõ cụt, có ai đó đã dựng lên một bức tường bằng những chiếc xe buýt cao.

Elder mắng thầm một tiếng rồi định cho xe lui lại nhưng phía sau đám kí sinh thể đã chặn kính, lúc này buộc hắn phải bỏ xe để mang theo Amie chạy đi vì hắn cũng không chắc mình có thể cho xe vượt bức tường người đó hay không.

“Bám chặt vào, anh chạy đây.”

Elder xốc lấy Amie lên lưng để cõng cô lao vào một con hẻm nhỏ gần đó, hắn có thể bay lên cao bằng ý niệm nhưng xung quanh đang có rất nhiều cặp mắt nhìn hắn chằm chằm, chưa phải lúc để lộ ra sức mạnh thật sự.

“Tên ngốc, lối này.”

Khi Elder vừa băng vào con hẻm tới chỗ ngã ba thì hắn nghe thấy tiếng gọi của một cô gái giấu mình trong chiếc áo khoác và khăn trùm che kín đầu và mặt đang đứng trong một con hẻm khác nhìn về hướng của hắn vẫy tay trong khi vẫn nôn nóng kiểm tra xung quanh.

Elder thoáng ngập ngừng rồi chạy về hướng đó, cô gái kia thấy Elder chạy tới cũng vội vã lách vào một con hẻm khác sau đó đứng đợi hắn ở sau một cánh cửa sắt đang mở.

“Vào trong đi, nhanh lên!” Cô gái kia thấy đám kí sinh thể đang tới gần, hối thúc.

Elder thấy phía sau cánh cửa còn hai người đang cảnh giác nhìn hắn, đám kí sinh thể đang sắp đuổi tới. Hắn không chần chờ nữa mà lách vào trong. Cô gái kia cũng nhanh chóng đóng cánh cửa sắt dày lại rồi cài chốt cẩn thận mới thở phào một hơi.

Bên ngoài có tiếng đập cửa của đám kí sinh thể vừa đuổi tới nhưng sức của họ vẫn chưa đủ để phá một cánh cửa sắt dày. Cô gái giấu mình trong chiếc khăn trùm lúc này cũng gỡ khăn xuống để lộ ra khuôn mặt khá xinh đẹp có phần gầy gò dưới mái tóc dài vàng hoe gợn sóng, Elder đoán cô ta hẳn cũng chẳng lớn hơn hắn bao nhiêu có khi là nhỏ tuổi hơn.

Cô gái kia thấy ánh mắt Elder nhìn mình đánh giá có vẻ ngượng ngùng tránh đi ánh mắt của hắn, quay sang Amie chào hỏi;

“Tôi là Leona, đây là Peter và và Sue, họ đều là bạn cũng là đồng đội của tôi. Các người từ đâu tới ?”

Elder nhìn qua thanh niên béo và một cô gái cao gầy cũng khá xinh đẹp với mái tóc đen óng phía sau Leona, khẽ gật đầu như chào hỏi rồi nói;

“Tôi là Elder, đây là em gái tôi Amie, chúng tôi từ Sago tới. Tôi thấy có nhiều người vẫn còn lưu lại Dana, chẳng phải đã di tản rồi sao ?”

Leona nhìn từ trên xuống dưới đánh giá hai người Elder và Amie mới nói;

“Chúng tôi từ nơi khác tới, chúng tôi tới đây để làm nhiệm vụ.”

Elder khẽ gật đầu rồi như trầm ngâm một lúc hỏi;

“Các người hẳn là từ căn cứ ra rồi, tôi nghe nói trong căn cứ thường có các loại nhiệm vụ.”

Leona và hai người khác nhìn nhau như trao đổi rồi Sue thay cho Leona đáp;

“Đúng là chúng tôi từ căn cứ ra, đa phần người ở Dana cũng vậy.”

“Vậy khi nào các người trở lại ? Có thể cho chúng tôi đi cùng không ? Chúng tôi lần trước không theo kịp chuyến di tản.” Elder có vẻ mừng rỡ nhìn Sue hỏi.

“Cái này…”

Sue chần chừ. Leona kéo Sue và Peter lại một góc rồi ba người xì xầm một lúc, thỉnh thoảng họ quay sang nhìn Elder và Amie, cuối cùng thì Leona nói;

“Hai ngày nữa chúng tôi sẽ rời đi, khi đó sẽ có người đến đón. Cho hai người theo cùng cũng được nhưng muốn vào căn cứ mỗi người phải có mười điểm cống hiến, ừm… khoảng mười kí lương thực hoặc phải làm phục dịch hai tháng nếu không có lương thực.”

Elder hơi nhíu mày nhưng hắn vẫn gật đầu nói;

“Chúng tôi có lương thực, đều đang để ngoài xe.”

Leona và Sue nhìn nhau, Peter nhanh miệng nói;

“Vậy tốt quá, nếu không thì hai người phải đi làm cái công việc phục dịch ghê tởm kia rồi, Elder thì không đến nỗi nhưng Amie thì không hay lắm.”

“Là sao ?” Elder tò mò.

“Peter” Sue gắt. Peter ngượng ngừng gãi gãi đầu nhìn Elder nhún vai rồi lui ra một góc không nói gì nữa.

Đôi mắt của Elder híp lại, dường như cái gọi là căn cứ cũng không phải nơi tốt lành gì. Hắn quay sang Sue hỏi;

“Căn cứ là do liên bang lập ra phải không ?”

“Cậu không biết sao ?” Sue ngạc nhiên.

“Không rõ lắm. lúc di tản tôi đang bị bệnh nên không biết gì bên ngoài.” Elder hơi ngại ngùng cười.

“Liên bang đã không còn rồi, bây giờ họ tách ra thành nhiều vùng tự trị. Mỗi vùng có một người hay một nhóm nắm quyền quản lí. Đa phần họ là người nắm quân đội và cảnh sát trước kia. Căn cứ cũng là do họ lập ra rồi cho người chia ra quản lí. Mỗi căn có khoảng vài ngàn người tới vài vạn người. Căn cứ của chúng tôi thì chỉ có hơn ba ngàn người thôi.” Sue nhìn Elder mang theo vẻ nghi hoặc giải thích.

“Thì ra là vậy. Vậy các căn cứ lớn đang ở đâu?” Elder có vẻ tò mò hỏi.

“Tất nhiên là vùng trung tâm rồi, gần thủ đô có tận ba căn cứ lớn. Người ta cho rằng sớm muộn thì ba căn cứ đó cũng dọn sạch đám quái vật chiếm lại được thủ đô.” Peter lại chen ngang, lần này Sue chỉ lườm hắn một cái mà không nói gì.

“Các người có nhiều lương thực chứ?” Leona nhìn Elder mang theo hi vọng hỏi.

Elder hơi trầm ngâm tính toán nói;

“Không nhiều lắm khoảng một bao ba mươi ký.”

Leona và Sue lại nhìn nhau lần nữa, mắt họ sáng lên một chút. Sue quay sang nhìn Elder hạ giọng;

“Tôi biết là lương thực không dễ kiếm nhưng anh có thể cho chúng tôi vay một ít không? Lương thực mà chúng tôi mang theo đã bị cướp sạch rồi.”

“Bị cướp ?” Elder ngạc nhiên.

“Bọn này bị nhóm khác cũng ra ngoài chặn khi vừa vào thành phố, họ đã lấy sạch lương thực, nếu không phải đám người đó còn có chút lương tâm thì hai người họ cũng không còn đứng ở đây rồi.” Peter hướng mắt về phía Sue và Leona, tức giận lẫn bất lực nói.

Sue và Leona cũng ủ rũ lẫn sợ hãi khi nhớ tới lúc cả bọn bị người ta khống chế, suýt nữa thì trở thành đồ chơi cho mấy gã đó, không chừng chơi chán thì còn bị giết rồi ném ra đường.

Elder tỏ ra lưỡng lự rồi gật đầu “cũng được, dù sao các người cũng đã cứu chúng tôi, bỏ ra một chút lương thực cũng không có vấn đề gì.”

“Cảm ơn! Cảm ơn nhiều lắm.” Leona mừng rỡ nắm lấy tay Elder nói.

“Không có gì. Mọi người giúp đỡ nhau mà.”

Elder nhìn Leona dường như không có ý định buông tay hơi khó xử, cung may là Sue đã hắng giọng giúp hắn giải vây, hắn không ngại nắm tay con gái thế nhưng tình huống này rõ là không phải lúc.

Leona nghe Sue hắng giọng mới giật mình nhận ra mình vẫn nắm chặt lấy tay Elder vội buông ra, thụt lùi lại lúng túng.

“Hay là chúng ta lên phía trên xem tình hình bên ngoài đi, không chừng đám quái vật đã rời đi rồi.” Peter nôn nóng hối thúc, hắn vẫn thỉnh thoảng xoa bụng dường như đã rất đói.

Cánh cửa sắt là cửa sau của một nhà hàng hai tầng, phía trên có thể nhìn ra chỗ chiếc xe mà Elder đậu lại. Lúc này quanh chiếc xe vẫn còn khá nhiều kí sinh thể, họ lãng vãng gần đó và gầm gừ với nhau như muốn lại đánh nhau tới khi có kẻ ngã xuống và trở thành thức ăn.

Peter nhìn tình hình bên ngoài ôm bụng thất vọng nói;

“Xem ra hôm nay không có thức ăn rồi.”

“Cậu béo như vậy, nhịn đói thêm vài ngày cũng không chết.” Leona gắt.

“Ừ thì không chết nhưng biết đâu mình phát điên cắn cậu một cái thì sao ?” Peter ủ rũ nói.

Leona tức giận đạp Peter một cái nhưng chỉ làm hắn lui lại một chút mắng;

“Cắn…cắn cái đầu cậu. Ăn nói xui xẻo, đã lâu rồi có ai bị phát điên nữa đâu.”

“Ai nói không có, hôm trước không phải có ba người bị kéo ra ngoài đó sao ? Chỉ là ít người bị hóa điên hơn thôi.” Peter cãi lại.

“Được rồi, đừng có bi quan như vậy. Nếu cần thì chúng ta dụ chúng đi là được.” Sue đứng bên ban công nhìn xuống dưới trầm ngâm nói.

“Như lần trước hả ?” Peter có vẻ mặt cổ quái hỏi.

Leona cũng đỏ mặt nhìn Sue chờ câu trả lời. Elder và Amie nhìn nhau ngơ ngác.

Sue thấy biểu hiện của họ đành giải thích;

“Đám quái vật đó bị mùi máu hấp dẫn, chúng ta dùng mùi máu dụ chúng tụ lại một nơi khác là được.”

Leona kéo lấy Sue nhỏ giọng;

“Sue, của mình hết rồi.”

“Cái gì của mình ?” Sue cũng ngơ ngác.

“Cái lần trước đó, cậu có hả.” Leona hạ giọng lí nhí.

Sue nhớ lại lần trước cũng đỏ mặt liếc Leona tức giận nói;

“Lần đó là cậu đưa ra gợi ý dùng thứ đó, lần này chúng ta dùng thứ khác. Lấy vải thấm máu là được.”

Elder và Amie cố nhịn cười, cuối cùng thì hai người cũng hiểu “cái đó” là thứ gì. Họ nhìn Leona có vẻ cổ quái làm cô ta ngượng ngùng né ra phía sau Peter để tránh đi ánh mắt của họ.

Kế hoạch được tiến hành, một tấm vải lau được cột vào một sợi dây dài và một cán chổi sau đó là Peter hi sinh đổ máu để nhỏ lên trên tấm vải. Lí do ư? Hắn béo, nhiều máu.

Peter ai oán ngồi trong góc ôm ngón tay vẫn còn chảy máu nhìn Leona, bởi đề nghị là cô ta đưa ra, thật uổng cho hắn xem cô ta là chí cốt vậy mà lần nào cũng là hắn bị thương.

Đã có tấm vải dính đẫm máu, Sue chịu trách nhiệm thu hút chú ý của đám kí sinh thể trong khi Leona canh giữ cửa và Elder sẽ đi lấy lương thực. Mùi máu và tiếng gầm gừ của đồng loại đã thu thú chú ý của đám kí sinh thể trong hẻm.

Elder áp tai vào sát tấm cửa sắt lắng nghe tình hình bên ngoài rồi ra hiệu cho Leona mở cửa ra, hắn lách qua khe hở của cánh cửa rồi chạy đi. Leona nhìn theo sau Elder lo lắng nhưng lúc này cô chỉ có thể giữ ở cửa và chờ hắn trở lại.

Vẫn còn lại một số kí sinh thể đang lãng vãng trong hẻm, Elder đành vượt qua họ rồi dẫn họ đi một vòng lớn mới cắt đuôi và chạy trở lại con đường cũ, hắn nhắm về phía chiếc xe đang ngừng ở ngoài hẻm.

Elder vừa xuất hiện thì các cặp mắt từ các tòa nhà lân cận lập tức đổ dồn lên người hắn, nếu không phải chiếc xe bị đám kí sinh thể bao quanh thì họ đã tới đó lục tìm và mang đi những thứ có giá trị từ lâu rồi.

Mặc kệ những cặp mắt soi mói, Elder giả vờ chui vào trong xe và ôm ra một cái túi khá lớn rồi chạy đi.

Ở một căn phòng có thể nhìn ra chỗ chiếc xe, một người trung niên nhìn chằm chằm vào cái túi mà Elder ôm theo cau mày, bên cạnh ông ta là một gã đàn ông khác gao gầy có đôi mắt ti hí cố giương lên để nhìn theo Elder nhịn không được hỏi;

“Đại ca, thằng nhóc đó đang ôm có phải là thức ăn không ?”

“Không chắc nhưng khả năng rất lớn, nếu không thì nó cũng sẽ không liều mạng trở lại lấy.” Gã trung niên trầm giọng nói.

“Vậy chúng ta…”nói tới đây gã đàn ông cao gầy làm động tác gạt ngang qua cổ hỏi ý.

“Chuẩn bị đi.” Gã đàn ông trung niên nheo mắt nhìn về những tòa nhà lân cận gật đầu nói.

Elder mang theo túi gạo quay trở lại chỗ cánh cửa sắt, Leona vẫn đang hé cửa nhìn ra ngoài chờ hắn, thấy hắn trở lại, cô vội mở rộng cửa cho hắn bước vào trong rồi đóng cửa lại.

Peter vẫn đang đợi bên trong thấy Elder trở lại vội chạy tới hấp tấp hỏi;

“Đây là gạo sao ? Có gạo rồi sao ? Khi nào có cơm ?”

“Từ từ, nhịn một chút sẽ chết à ?” Leona bực bội đẩy Peter ra mắng.

“Mình đói hai ngày rồi a.” Peter mang vẻ mặt tội nghiệp nói.

“Vậy bọn này no chắc?” Leona chỉ ngược vào mình tức giận gắt.

“Hai cậu đừng có cãi nhau nữa, chúng ta có vấn đề lớn hơn mà mình vừa nghĩ tới. Những người ngoài kia sẽ tìm tới làm khó dễ thậm chí sẽ lại cướp sạch của chúng ta lần nữa.” Sue lo lắng đi lại bên hành lang hở lầu hai nhìn ra các tòa nhà lân cận nói có vẻ trầm trọng.

“Hả…cướp nữa hả ? Lần này mình không nhịn nữa đâu, chết thì chết, dù sao vẫn hơn là đói chết.” Peter chụp lấy con dao làm bếp gần đó nắm chặt, vung vẫy nói.

Leona nhăn nhó nhìn Elder và Amie tỏ vẻ xin lỗi nói;

“Tôi nghĩ là chúng ta sắp gặp rắc rối.”..