Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 11: Những Nạn Nhân Đầu Tiên

Elder và em gái hắn vẫn đến trường như mọi khi bởi tình hình bên ngoài vẫn chưa đến mức quá tệ hại. Ở trong lớp hắn nhìn thấy đã có hơn một nửa người xung quanh bị nhiễm nấm, họ có biểu hiện khác với mọi khi nhất là một đứa con trai ở bàn cuối rất trầm lặng, sự trầm lặng như đang kìm nén điều gì đó làm Elder phải đặc biệt chú ý tới hắn, đó là một mối nguy hiểm.

Hôm nay Elder có giờ sinh học, họ phải thực hành giải phẩu ếch để học về cấu tạo cơ và hệ thần kinh. Nina rất sợ ếch, rắn và cả sâu, nói chung cô sợ tất cả những gì mà bọn con gái sợ. Giải phẩu ếch đúng là giờ học kinh khủng với cô, do đó Elder đã chủ động xin được thực hành cùng nhóm với Nina, hắn giúp Nina làm tất cả giai đoạn và nhận lấy ánh mắt cảm kích từ cô.

Ở một góc khác của phòng thí nghiệm, thiếu niên trầm lặng đang bị giáo viên mắng vì không làm theo hướng dẫn và một nữ sinh cùng nhóm với hắn cũng bắt đầu phê phán hắn.

Elder liếc mắt về phía đó, hắn cảm nhận được sóng não của thiếu niên kia đang rất bất ổn, chợt hắn đẩy bàn lao tới nhưng đã muộn, thiếu niên kia như một con thú đói khát nhào vào người cô gái đang mắng chửi hắn và cắn ngập hàm răng vào cổ cô sau đó giật mạnh, máu phún ra khi động mạch cổ của cô gái bị cắn đứt. Lúc này cô vẫn trợn trừng không tin được chuyện vừa xảy ra, tay cô vô lực đẩy lấy đầu của thiếu niên đang cắn chặt cổ cô rồi buông xuôi khi máu đã chảy quá nhiều và ngạt thở.

Elder vội quay ngược lại bên cạnh Nina che lấy tầm mắt của cô, dùng một tay che mắt cô rồi ôm cô lướt đi ra khỏi phòng trong khi người khác đang la hét hoảng loạn, cô gái kia đã không thể cứu được nữa.

Nina được Elder đưa xuống tận dưới sân trường mới túm lấy cánh tay hắn dồn dập hỏi;

“Chuyện gì vậy Elder, trên đó đã phát sinh chuyện gì?”

“Shita đã tấn công Siro, cô ấy…chết rồi” Elder nặng nề nặn ra từng chữ, hắn biết không thể giấu Nina nên chỉ nói chung chung.

Nina bàng hoàng nhìn hắn rồi cô ngước nhìn lên chỗ phòng thí nghiệm các học sinh và giáo viên đang kéo đến chen kín ở cửa phòng.

“Tại sao? Tại sao lại như vậy Elder? Chẳng phải Shita vẫn thích Siro sao? Cậu ấy cũng rất hiền, cậu ấy chỉ toàn bị Siro bắt nạt thôi!”

Elder kéo Nina vào lòng im lặng không giải thích điều gì, bởi hắn không thể. Tay hắn khẽ vỗ lên tấm lưng đang run rẫy nấc lên trong sự nghẹn ngào của Nina.

Một lúc sau thì cảnh sát mới đến, họ giải tán đám đông và sững sờ nhìn cảnh tượng bên trong, một nam sinh đang giống như một con thú hoang cúi đầu cắn xé xác của một nạn nhân. Cái xác đã bị cắn tan nát khó có thể nhận dạng.

“Cậu ta đang ăn?” Một cảnh sát trẻ cố kìm nén sự buồn nôn tái mặt nói.

“Cảnh sát đây, giơ tay lên, nằm sấp xuống đất, nhanh, nằm xuống đất” một cảnh sát trung niên nhiều kinh nghiệm hướng họng súng về phía Shita đang gục mặt vào máu thịt trên người Siro, gào lên đe dọa, trấn áp.

Thiếu niên Shita ngơ ngác ngẩng đầu lên, viên cảnh sát đang la hét giống như đã kích động hắn ta, hắn bỏ xác con mồi đã chết nhào tới về phía vị cảnh sát đang cầm súng.

Vị cảnh sát trung niên lách qua cú chụp của Shita sau đó muốn nắm lấy tay hắn quật xuống khống chế nhưng ông đã xem nhẹ sức mạnh của hắn.

Shita giãy thoát khỏi tay của vị cảnh sát trung niên đẩy ông ngã ra đất rồi nhào lên muốn cắn vào cổ ông.

“Đùng…đùng…đùng”

Tiếng nổ của ba phát súng vang lên làm mọi người sững sờ, khói trắng vẫn đang bay lên từ họng súng ngắn trên tay của viên cảnh sát trẻ, anh ta đang run rẩy nhìn thiếu niên điên dại kia ngã sấp lên người của vị cảnh sát trung niên, hắn ta đã chết.

“Là tiếng súng.”

Nina nhìn lên chỗ phòng thí nghiệm như đoán được gì đó mặt tái nhợt đi. Elder vẫn im lặng ôm lấy Nina và chờ đợi.

Trên lầu, ngoài hành lang có rất đông học sinh và giáo viên, họ bị cảnh tượng trong phòng làm sợ hãi, tiếng súng lại giống như kích hoạt thứ gì đó mới vừa rục rịch tỉnh lại trong họ.

Ngay khi tiếng hét thảm thứ hai vang lên, Elder không chút do dự ôm lấy Nina chạy ra khỏi trường, hắn không cách nào thay đổi sự thật đang xảy ra. Hắn chỉ có thể mang Nina rời khỏi thật xa nơi sẽ trở thành địa ngục kia, hắn hiểu rõ đặc tính của loài nấm đó, mùi máu, sự hỗn loạn, sự lo lắng sẽ kích hoạt ảo giác xuất hiện và trong ảo giác người ta sẽ làm ra những điều điên cuồng.

Elder chợt nghĩ tới mẹ và em gái hắn ở trường cấp hai cách trường của hắn năm cây số. Hắn kéo lấy Nina lên một chiếc taxi bên đường rồi hối thúc họ tới trường của em gái hắn.

“Có chuyện gì vậy Elder, Cậu đang muốn giấu mình điều gì? Tại sao chúng ta lại chạy khỏi trường?” Nina nắm chặt Elder hỏi.

Elder nhìn ra bên ngoài kính xe nặng nề nói;

“Vì bảo vệ cậu, lúc này mình chỉ có thể làm điều đó, trong trường đã rất loạn, rất nguy hiểm, lúc này chúng ta cần tìm được mẹ và em gái của mình.”

“Cuối cùng là xảy ra chuyện gì?” Nina bối rối hỏi.

“Lúc khác mình sẽ giải thích.” Elder nhìn về phía tài xế đang nghe lỏm câu chuyện của họ, nói.

Khi xe taxi vừa ngừng lại ở cổng trường cấp hai Hosi thì Elder đã vội trả tiền xe rồi kéo lấy Nina chạy vào trong trường.

Trước cổng không có bảo vệ, từ sâu bên trong có tiếng la hét hoảng loạn của các nữ sinh và cả tiếng kêu của các giáo viên và nam sinh.

“Tệ thật.”

Elder ôm ngang hông Nina rồi lao vụt tới, hắn theo cảm ứng của hai chiếc nhẫn mà tìm tới lầu bốn, mẹ và cả em gái của hắn đều ở đó, nơi đó cũng đang tụ tập rất nhiều người. Có nhiều học sinh đã ùa chạy xuống lầu theo cầu thang.

Elder phải khá khó khăn để lách qua đám đông, lòng hắn đang nóng như lửa đốt, cảm giác bất an càng lúc càng tăng, hắn phải dùng tới cách thô bạo để tiến lên. Chiếc nhẫn chỉ ngăn được các công kích trong khoảng một phút, sau một phút thì năng lượng ít ỏi trong chiếc nhẫn sẽ hết sạch, khi đó thì mẹ và em gái hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Đã tới lầu bốn, khắp hành lang lúc này đều có vết máu, đã có vài học sinh bị hóa điên và đuổi theo những học sinh khác. Có cá hai nữ sinh đã chết bị cắn nát người bởi một nhóm người điên.

Một đứa con trai bị hóa điên đang gục đầu bên cái xác, thấy Elder và Nina liền nhào tới nhưng bị Elder đá văng ra sau đập vào tường rồi trượt xuống bất động, trên tường để lại vệt máu do đầu của đứa con trai va phải tường để lại.

Nina hét lên khi Elder đã giết một đứa con nít nhưng lúc này Elder không có thời gian để giải thích, hắn ôm theo Nina lao về phía cuối hành lang chợt hắn nghe thấy tiếng hét của em gái hắn.

Như một cơn gió, Elder xông về phía căn phòng đó. Khi vừa đặt chân tới cửa phòng, hắn đã đứng sững lại nhìn vào cảnh tượng bên trong.

Một nhóm học sinh đang bị một nhóm người điên vây vào trong góc, các học sinh đã dùng bàn để tạo ra chướng ngại vật và dùng cặp sách để đánh lui những kẻ điên nhưng sức của họ quá yếu để kháng cự, trong phòng, khắp nơi là máu. Mẹ của Elder đang nằm dưới sàn, cổ bà bị một đứa con gái cắn chặt như muốn xé rách toạc, em gái Elder đang nhào tới ôm lấy đứa con gái đánh đấm liên tục để cứu mẹ nhưng đều vô ích.

Elder bỏ Nina lại cửa, phóng thẳng tới chỗ của mẹ hắn, hắn chụp vào gáy của đứa con gái và bóp nát xương cổ giết chết cô ta ngay lập tức mới cẩn thận tách mẹ của hắn ra khỏi hàm răng cắn ngập sâu vào cổ bà.

Đôi mắt của Elder đỏ ngầu như sắp chảy máu, hắn quét mắt về phía những học sinh đã phát điên đánh nát linh hồn của họ, từng cái xác ngã xuống đến khi căn phòng sạch sẽ không còn mối nguy hiểm nào khác.

Tay của Elder run rẫy, hắn đang ở ranh giới của sự điên loạn, hắn gục xuống cạnh kiểm tra tình trạng của mẹ hắn đang nằm giữa vũng máu. Cổ của bà đã bị cắn đứt, động mạch đã vỡ, hơi thở của bà lúc này rất yếu, bà chỉ đang cố gắng gượng chịu đựng.

Mẹ của Elder muốn nói gì đó thì máu từ cổ và miệng của bà trào ra cùng tiếng “khặc, khặc” đau đớn, mắt bà hướng về phía Amie cũng đang ôm chặt lấy bà gào khóc, tay bà cố vươn lên vuốt tóc cô rồi cầm tay Elder và tay cô đặt vào nhau.

Elder hiểu ý của mẹ hắn muốn nói gì, hắn dùng giọng nghẹn ứ ngăn tiếng nấc vội nói

“Con sẽ bảo vệ Amie, dùng cả mạng sống con để bảo vệ con bé.”

“Azura, làm gì đó đi, mi có cách mà đúng không?” Elder thầm gào lên với Azura trong đầu mình.

“Đã quá muộn rồi Elder, lúc này không có cách nào cứu mẹ của cậu nữa rồi, cho dù cậu có chuyển hết máu của mình cho bà thì cũng không thay đổi được gì.”

Elder cảm nhận được hơi thở của mẹ hắn đã ngừng hẳn, tim bà đang yếu đi, sóng não của bà cũng hỗn loạn trước khi ngừng lại. Hắn ngẩng mặt gào lên thảm thiết trong đau đớn, hắn chỉ vừa có một gia đình và bây giờ hắn đã mất đi người mẹ luôn yêu thương, hi sinh vì hắn.

Nina cố chịu đừng sự run rẫy của mình, cô bước qua những cái xác và những vũng máu đế đến cạnh Elder, ôm lấy hắn như muốn xoa dịu nỗi đau của hắn.

Dưới phòng, còi cảnh sát đã hú vang, đang có một nhóm cảnh sát kéo tới hướng này.

Elder nhìn chiếc nhẫn trên tay mẹ của hắn, chiếc nhẫn đã hết năng lượng, cả nhẫn của Amie cũng đã cạn sạch, hắn đã đến quá muộn. Hắn hít sâu một hơi để làm mình tỉnh táo, lúc này hắn phải thật bình tĩnh, vẫn còn nhiều việc hắn phải làm.

Hắn cẩn thận ôm lấy thi thể của mẹ hắn đứng dậy, hắn quay sang nhìn Nina đang tái nhợt run rẫy bên cạnh thì thào;

“Cậu đỡ lấy Amie giúp mình, chúng ta về nhà.”

Khi đi tới chỗ cầu thang, họ gặp phải nhóm cảnh sát vừa đến, Elder chỉ lạnh nhạt nhìn họ rồi lách qua. Một viên cảnh sát trẻ chặn hắn lại.

“Chúng tôi cần biết chuyện gì xảy ra, xin cậu hỗ trợ điều tra!”

“Cút!” Ánh mắt Elder chuyển sang lạnh lẽo, hắn quét mắt về phía gã cảnh sát trước mặt và những người khác.

Gã cảnh sát trẻ bị Elder quát cũng tái mặt thụt lùi lại, tay gã đã đặt lên báng súng nhưng đã có một cảnh sát có vẻ già dặn giữ tay hắn lại. Ông bước tới trước Elder nhìn thi thể của mẹ hắn, thở dài tỏ vẻ thông cảm.

“Xin đừng quá đau lòng, chúng tôi chỉ muốn biết phía trên xảy ra chuyện gì, nếu lúc này không tiện, chúng ta sẽ nói chuyện vào lúc thích hợp hơn.”

Elder nhìn xoáy vào viên cảnh sát trước mặt.

“Trên đó còn rất nhiều người để các người hỏi, đừng làm phiền tôi. Chúng tôi phải về nhà.”

Nói xong Elder cũng không quản những cảnh sát kia muốn làm gì, hắn lách qua chỗ của họ rồi tiếp tục xuống lầu, lúc này nếu có ai ngăn hắn đưa mẹ hắn về nhà thì hắn cũng không ngại tiễn họ xuống địa ngục.

Khi Elder đã rời đi, gã cảnh sát trẻ tức giận quay sang viên cảnh sát lúc nãy hỏi;

“Lẽ ra chúng ta nên ngăn hắn lại, đó là một vụ án lớn nếu tin tức bị lộ ra thì…”

“Cậu nghĩ cấp trên còn có thể giấu tới bao giờ, cũng không phải lần đầu. Hắn là một kẻ đáng thương, cần gì phải làm khó hắn chứ. Với lại, tôi có cảm giác, chúng ta không nên chọc hắn, cảm giác giúp tôi sống cho tới giờ.”..