Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 2: Trở Thành Ác Ma

Trong phòng, có tiếng của mẹ hắn đang hỏi bác sĩ về tình trạng của hắn.

“Thưa bác sĩ, con tôi khi nào có thể tỉnh lại, chẳng phải nó đang tiến triển rất tốt sao?”

Giọng của một nữ bác sĩ mà Elder đã nghe được vài lần cũng từ tốn vang lên:

“Tình hình của cậu ta đang rất khả quan, các vết thương cũng đã khôi phục phần nào nhưng đầu và cột sống của cậu ấy bị tổn thương rất nặng. Lúc này chúng ta chỉ có thể đợi, chị yên tâm, cậu ấy đang khỏe lại, hẳn là sẽ tỉnh lại sớm thôi. Chị đừng quá lo lắng, không tốt cho bệnh tim của chị.”

Mẹ của Elder thở dài một tiếng mới mang theo cảm kích nói

“Cảm ơn cô, Sara, nếu nó tỉnh lại vậy cột sống của nó…” nói tới đây bà ngừng lại bắt đầu nức nở.

“Tôi e là sẽ khó, cột sống bị tổn thương quá nặng, khi cậu ấy tỉnh lại thì cũng chỉ có thể sinh hoạt trên xe lăn. Rồi cậu ấy sẽ quen với nó, có thể sau này sẽ có công nghệ chữa khỏi cho cậu ấy, đừng quá bi quan!”

Nữ bác sĩ đã rời đi, trong phòng vẫn còn tiếng khóc bị nén lại của mẹ Elder, bà bắt đầu thở gấp như đang chịu đựng cơn đau tim tái phát. Elder biết mẹ hắn bị bệnh tim nhưng dường như bệnh tình của bà nghiêm trọng hơn hắn tưởng.

“Ma kiếm, có cách nào cho ta tỉnh lại hay không?”

Lúc này Elder chỉ còn có thể đặt hi vọng vào Ma kiếm, kẻ không đáng tin nhất thế giới này.

Ma kiếm nghe Elder hỏi cũng cười hắc hắc nói:

“Ta nhắc lại lần nữa, ta có tên của mình, ta tên Azura, nhớ lấy, là Azura vĩ đại, khi nhờ vả ai đó thì cậu nên tỏ ra có chút thành ý, ta cũng không phải nô lệ của cậu.”

Elder đành hạ giọng với vẻ thành khẩn: “ Azura, giúp ta đi, ta cần tỉnh dậy lúc này”

Azura không cười nữa mà im lặng như đang suy nghĩ sau đó nói:

“Cách là có, nó sẽ thay đổi thể chất của cậu, cậu sẽ bị biến thành một dạng tồn tại khá đặc biệt, một chủng tộc từ thời cổ đại, nó giống như hấp huyết quỷ nhưng cao cấp hơn, nó gọi là ác ma. Nó cũng có thể chữa trị cho cơ thể nát bét của cậu bây giờ.”

Elder im lặng, lựa chọn là một phế nhân và trở thành gánh nặng, trơ mắt nhìn người thân chịu đau khổ và nguy hiểm thì hắn sẽ chọn trở thành một con quỷ. Dù là người hay quỷ thì hắn vẫn sẽ bảo vệ họ.

“Azura, ta sẽ dùng máu để sống chứ?”

“Ta đã nói, cậu sẽ trở thành một chủng loài khá đặc biệt, cậu không bị bắt buộc phải uống máu để sống nhưng nếu nhịn máu quá lâu thì cậu sẽ bị suy yếu dần tới khi chết, đổi lại cậu sẽ mạnh lên rất nhiều khi liên tục uống máu và cậu sẽ lấy cắp được sức mạnh, linh hồn của kẻ mà cậu uống máu, ví dụ cậu uống đủ máu của pháp sư thì cậu sẽ có thể dùng ma pháp của họ và có được kí ức của kẻ mà cậu lấy cắp linh hồn.”

Elder tỏ ra lưỡng lự khi phải uống máu của kẻ nào đó, nghĩ đến làm hắn ghê tởm.

Azura như biết lí do mà Elder đắn đo liền cười nói:

“Nếu cậu ngại dùng miệng mình để uống máu của kẻ địch thì ta sẽ giúp cậu nhưng ta cũng nên có lợi ích của mình, chúng ta chia sáu bốn thế nào? Ta sáu, cậu bốn. Đừng vội phản đối, ta có càng nhiều máu thì sẽ càng mạnh, mà ta mạnh thì khác gì cậu sẽ mạnh. Cậu không phải muốn bảo vệ thế giới này sao? Vậy ta sẽ để cậu sử dụng nhưng ta cần được trả công.”

“Được, ta đồng ý” Elder đã không còn lựa chọn, hắn không muốn trở thành phế nhân.

“Hợp tác vui vẻ, hắc hắc, thật chờ mong a, rất lâu rồi ta không được uống máu” Azura cũng cười gian nói.

Vết bớt trên lòng bàn tay của Elder dần lan ra giống như đang mọc rễ, những cái rễ kia giống như mạch máu ẩn dưới da của Elder tới khi bao lấy toàn bộ cơ thể hắn.

“Đau quá…Azura, mi không cho ta biết sẽ đau như vậy”

Elder tuy không thể cử động và khống chế cơ thể mình nhưng hắn vẫn cảm nhận được rất rõ các giác quan của mình. Lúc này hắn cảm thấy như có hàng trăm ngàn con kiến đang bò khắp người hắn mà cắn xé, đầu hắn như nổ tung khi có rất nhiều tin tức mới được nhồi nhét vào, nó giống như kí ức của kẻ nào đó đã từng là ác ma, tuy chỉ là kí ức để nắm giữ sức mạnh.

“Hắc hắc, để thay đổi thể chất của một người trưởng thành đâu phải chuyện dễ, nếu không thì cậu và cái bọn gọi là thần sứ kia đâu có bị biến trở lại thành con nít rồi ném tới thế giới này. Mỗi thế giới có quy tắc của nó, tuổi càng nhỏ thì càng dễ thích ứng và không bị bài xích. Nếu cậu là một đứa con nít mới sinh thì sẽ không đau lắm đâu.”

Elder không còn tâm sức để bận tâm Azura nói gì, hắn lúc này chỉ muốn ngất đi để được giải thoát nhưng đó là sự xa xỉ lúc này. Azura giống như e ngại Elder sẽ lại co giật vì đau đớn nên đã kiểm soát toàn bộ cơ thể của hắn, hắn chỉ còn cảm nhận sự đau đớn trong tuyệt vọng.

Azura có vẻ rất vui vẻ khi Elder chịu đau đớn lại cười hắc hắc nói:

“À ta quên nói với cậu là cậu đã thức tỉnh sớm hơn dự định, đó cũng là lí do mà cậu có thể kháng cự lại một con người khác của mình. Còn ba tháng nữa những kẻ khác sẽ thức tỉnh, lúc này cậu tỉnh lại là một ưu thế, hãy chuẩn bị và đi săn nào, giết họ, cướp lấy phần hạt giống họ mang theo trước khi nó được sử dụng. Tuy là ta thích thế giới này hỗn loạn hơn, ha ha.”

Elder biết cái gọi là hạt giống kia là gì, mỗi thần sứ mang theo một lọ thủy tinh chứa đựng một loại dung dịch màu xanh lá, bên trong chứa vô số bào tử nấm kí sinh, cũng là thứ mà thần sứ sẽ dùng để phá hủy thế giới này lập nên một thời đại khác.

Elder cũng không biết đã qua bao lâu, cơn đau tra tấn hắn đã ngừng lại. Lúc này trên người hắn bị phủ một lớp chất nhầy hôi hám tanh mùi máu làm các bác sĩ một lần nữa sững sốt.

Mẹ của Elder vừa ra về, lúc này là em gái hắn giúp hắn lau rửa cơ thể. Amie cắn môi cố dẹp bỏ sự xấu hổ khi phải lau rữa cơ thể bị lột trần của Elder, dù sao thì cô cũng đã mười lăm tuổi, lúc này chăm sóc cho Elder đúng là một thử thách gian nan.

Khi đã lau sạch sẽ cho Elder thì Amie cũng thở phào kéo chăn đắp lại trên người hắn nhưng chợt cô giống như hóa đá khi nhìn thấy đôi mắt đang mở to mang theo vẻ phức tạp của hắn đang nhìn cô.

“Anh…anh Elder, anh tỉnh rồi, hu hu, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi.”

Amie nhào lên ngực Elder ôm lấy hắn òa khóc nức nở, mấy ngày qua cô và mẹ đều rất lo lắng lẫn sợ hãi, cô đã mất đi ba, lại mất đi Elder thì làm sao cô và mẹ có thể chịu nỗi.

“Đừng khóc!” Elder gian nan dùng cổ họng khô khốc nói.

“Là tại em, đều là tại em, là em hại anh.”

“Được rồi Amie, không phải lỗi của em, anh buồn ngủ quá, anh muốn ngủ một chút, em nói với mẹ, đừng lo lắng, giữ gìn sức khỏe.”

Elder đành phải mượn giấc ngủ để tránh đi sự lúng túng gượng gạo của mình, hắn vẫn cần chút thời gian để làm quen với thân phận mới.

Lại một tuần nữa trôi qua, hôm nay Elder được xuất viện. Các bác sĩ đều rất ngạc nhiên trước tốc độ hồi phục của hắn, nếu không phải vì ánh mắt đau khổ của bà mẹ đáng thương thì hẳn họ sẽ muốn giữ Elder ở lại để theo dõi thêm một thời gian.

Elder ngồi trên xe lăn để Amie đẩy xe phía sau chầm chậm rời khỏi bệnh viện, một tuần qua hắn đều dùng để dần nắm lại quyền làm chủ với cơ thể mình sau đó là tập thích ứng với chiếc xe lăn một cách khốn khổ.

Mẹ của Elder vừa mừng vừa lo lau nước mắt đi tới trước mặt Elder nhìn vào mắt hắn an ủi

“Elder, mọi chuyện sẽ ổn thôi, họ sẽ có cách chữa cho đôi chân của con.”

“Con ổn mà mẹ, chỉ là con vẫn chưa quá quen khi mất đi cảm giác với chân của mình thôi.” Elder cười nhìn mẹ hắn với vẻ hắn hoàn toàn không bận tâm chuyện đôi chân.

Chiếc taxi ngừng lại trước một căn nhà nhỏ ở vùng ngoại ô phía Tây của thành phố Sago, Elder được giúp đỡ của mẹ và em gái ngồi lại trên xe lăn rồi mới được em gái hắn đẩy vào nhà khi mẹ hắn đứng giữ cửa mở.

Elder cười khổ khi cuộc sống của hắn bị phụ thuộc quá nhiều vào người khác.

“Đừng lo, rồi cơ thể cậu sẽ hồi phục sớm thôi.” Azura an ủi.

“Chỉ hi vọng là vậy”

Elder thở dài tiếp nhận cuộc sống mới của mình.

Về nhà được năm ngày thì Elder không thể chịu nỗi sự tù túng khi cứ giam mình trong nhà, hắn muốn tiếp tục đi học.

Mẹ Elder nghe hắn muốn đi học lo lắng nói

“Mẹ nghĩ là con nên nghỉ ngơi thêm một thời gian, chuyện học thể để sau cũng được. Tuy là được xuất viện nhưng con vẫn còn rất yếu.”

Elder cười thuyết phục

“Con khỏe rồi mà mẹ. Chẳng phải các bác sĩ đã nói con hồi phục rất nhanh sao? Chỉ thêm mấy tháng nữa là con thi đại học rồi.”

Mẹ Elder hơi lưỡng lự, sau cùng thì Elder phải đã cam kết đủ điều với mẹ thì hắn cũng được phép tới trường sau khi mẹ hắn mua về một chiếc xe lăn chạy bằng điện.

Trường của hắn nằm trong thành phố, mỗi ngày hắn phải ngồi xe buýt để tới trường nhưng lúc này hắn chỉ có thể ngồi xe lăn tới đó vì hắn không muốn làm phiền người khác, lên xuống xe là cả một vấn đề với hắn lúc này.

Elder và Amie cùng học buổi sáng nên Amie không thể giúp hắn đẩy xe mà hắn cũng không muốn người khác phải đẩy xe cho mình.

Trên đường hắn suy nghĩ về con đường sau này của mình, hắn đã nhìn hủ thủy tinh đựng hạt giống cùng những thứ linh tinh khác được chứa trong không gian cá nhân của hắn, mỗi thần sứ đều có một không gian riêng rộng cỡ hai mét để họ để đồ dùng trước kia của họ vào đó. Chỉ có chủ nhân mới có thể mở ra không gian kia, nếu chủ nhân chết thì chiếc nhẫn mà họ đã nhận chủ sẽ rớt ra ngoài rời trở thành vật vô chủ. Elder cần làm là lấy đi những chiếc nhẫn đó bởi trong đó có chứa hạt giống...