Huyền Lục

Chương 388: Lâu rồi không gặp!

Những tu sĩ có thể tạo ra được các đòn tấn công từ ma hồn thường rất quỷ dị bởi để phá được một chiêu này, những tu sĩ đối đầu bắt buộc phải sử dụng linh thức.

Lời của lão nhân vừa ra, tất cả đệ tử Cửu Tiêu Tông ngay lập tức xuất chiêu đánh về phía đám ma hồn quỷ binh, chiêu thức của bọn hắn so với lúc trước thì không khác gì nhau nhưng riêng lần này, những chiêu đó thực sự đánh trúng được ma hồn.

Từng tiếng thét ai oán đầy thê lương lần lượt vang lên khắp nơi, số lượng ma hồn mỗi lúc mỗi ít đi, còn tinh thần của đệ tử Cửu Tiêu Tông thì càng ngày càng phấn chấn.

Thủ đoạn sử dụng thuần linh thức trên thực tế rất hiếm nên để tu sĩ có thể tận lực sử dụng được linh thức của mình vào đấu pháp, các vị tiền bối xa xưa đã tạo ra một phương pháp hòa trộn linh lực cùng linh thức với nhau để đấu pháp.

Tùy vào tỷ lệ hòa trộn thì hiệu quả sẽ khác nhau, thông thường, tỷ lệ được nhiều người chọn nhất là năm - năm, vừa tạo ra được sát thương vật lý, vừa tạo ra được sát thương tinh thần.

Thủ đoạn này không dễ để nắm giữ nhưng chỉ cần miệt mài tôi luyện một đoạn thời gian thì sẽ nắm bắt được thôi.

Những đệ tử này đừng nhìn bọn hắn yếu ớt mà khinh thường, để trở thành được đệ tử nội môn của đại tông môn không phải dễ, tư chất chắc chắn phải cao hơn tu sĩ bình thường.

Chẳng qua Quỳ Liên mạnh một cách không hợp thói thường thôi chứ không phải những đệ tử này yếu.

Nắm được cách tiêu diệt ma hồn rồi thì những đệ tử này tự nhiên không còn e ngại nữa, thay vào đó bọn hắn mỗi lúc một tiến công về phía trước, nhuệ khí càng lúc càng mạnh.

Phựt!

Một cột máu bất ngờ bắn ra, thủ cấp của một đệ tử đột nhiên rơi xuống từ trên trời rồi lăn lốc trên mặt đất, những đệ tử khác thấy vậy liền kinh hãi.

Tình huống diễn ra quá bất ngờ, bọn hắn còn chưa kịp hoàn hồn thì lại thêm mấy cái thủ cấp nữa xuất hiện.

Thân ảnh của Quỳ Liên như quỷ mị xuất hiện ở khắp mọi nơi, cây trường tiên ở trong tay nàng lộng vũ không ngừng.

Lão nhân kia vung ra một kiếm chém chết mấy chục đám ma hồn rồi quay người nhìn về phía đó, ánh mắt nổi lên một cơn nộ hỏa, kiếm khí tuôn trào ra như sóng triều cuốn đến phía trước.

Thấy thế, Quỳ Liên ngay lập tức xoay trường tiên theo hình vòng xoắn, một cơn lốc nhanh chóng được tạo ra đối ứng với kiếm khí của lão.

Một tia tinh quang bất ngờ lướt qua mắt lão, một tay cầm kiếm khẽ thay đổi, cơn sóng triều kia ngay tức khắc hóa thành ba con sông khổng lồ phân biệt ba hướng càn quét về phía nàng.

Lão nhân biến chiêu rất nhanh, Quỳ Liên chỉ kịp tạo ra một cơn lốc, cũng vừa vặn chặn được một con sông kiếm khí nhưng còn hai con kia thì không.

Chúng nhanh chóng vòng ra hai bên rồi bọc ngược lại chặn đường lui của nàng, uy thế cao dọa người.

Quỳ Liên nhíu mày lại, hai mắt sáng lên quát:

“Thần thông - Tử Linh Minh Kính”.

Từng tia tử quang xuất hiện xung quanh bao bọc lấy nàng rồi hiện hữu ra từng mặt kính thủy tinh, từng mặt kính này cấp tốc tụ hội lại một chỗ rồi tạo thành một lớp kính khổng lồ chắn sau lưng.

Oanh!

Hai con sông kiếm khí kia đập thẳng vào mặt kính đó, thân hình nàng có hơi tiến lên một chút, lực áp của hai con sông này cực kỳ lớn, nàng khó có thể dùng thân đối cứng được.

Bất quá Tử Linh Minh Kính xác thực huyền diệu, lớp chắn nhìn như mỏng manh nhưng đại lượng kiếm khí đó vẫn không thể nào xuyên qua nổi, những người khác thấy vậy cũng phải cảm khái không thôi.

Quả nhiên, thần thông vẫn là thần thông.

Cùng lúc này, một tiếng kiếm minh bất ngờ vang lên, lấy lão nhân làm trung tâm, một cột uy thế khổng lồ bất ngờ xông thẳng lên trời cao, kiếm khí ẩn hiện khắp mọi nơi, sát cơ không có một chút nào giấu diếm.

Con ngươi Quỳ Liên có chút co rụt lại nhưng rất nhanh lại trở về bình thường.

Kiếm thế!

Lão nhân này không ngờ lại ngộ ra được kiếm thế.

Kiếm thế vừa ra, ma hồn quỷ binh trong bán kính một trăm mét xung quanh lão ngay lập tức bị chém không còn một mảnh vụn.

Đại áp khổng lồ ập xuống từ trên trời, Quỳ Liên cảm giác như có một ngọn thác nước khổng lồ đang đè lên vai mình vậy, hai chân nàng liền khuỵu xuống một chút, ánh mắt chuyển thành vẻ ngưng trọng.

Lão nhân ngự kiếm bay lên giữa trời cao, sát khí ngưng tụ lại ở một kiếm chiêu rồi quát:

“Ma nữ, chết đi!”.

Vừa dứt lời, một kiếm tạt ngang, hư ảnh một con sông khổng lồ đột nhiên xuất hiện rồi ập đến nàng như một thảm họa tự nhiên.

Toàn thân Quỳ Liên bỗng dưng đau nhức, tựa như bị hàng loạt ngân châm đâm vào vậy. Nàng híp mắt lại nhìn lão nhân kia một chút, khóe miệng ngay lập tức liền cười lạnh, một tay nhanh chóng kết đơn ấn, hắc khí hiện ra.

“Thần thông - Tử Ám Hắc Vụ”.

Nguyên lai, môn thần thông thoát thai từ tử vong ý cảnh là Tử Ám Hắc Vụ.

Tử Ám Hắc Vụ vừa ra, Tử Linh Minh Kính liền biến mất, hai con sông kiếm khí kia không còn bị cản thì lập tức ùa đến nàng.

Bất quá Tử Ám Hắc Vụ đã ra, hai con sông kia không qua một hơi thở liền bị xâm thực hóa thành hắc vụ.

Về phần con sông bị cơn lốc kia chặn đứng thì cũng đã bị chặn đứng ngay từ đầu rồi, Tử Ám Hắc Vụ xuất hiện liền nhuộm đen nó ngay tức khắc.

Oanh!

Hư ảnh con sông khổng lồ kia đập thẳng xuống chỗ Quỳ Liên, Tử Ám Hắc Vụ lập tức che chắn nàng lại, đồng thời cũng tiến hành xâm thực.

Nhưng đáng tiếc, hư ảnh con sông này không dễ bị xâm thực như như các con sông kiếm khí kia, bởi nó cũng chính là thần thông.

Kiếm thế thành hình tức kiếm ý đã hiện, kiếm ý là ý cảnh đặc thù của kiếm tu, lão nhân này đương nhiên đã ngộ ra kiếm ý, lĩnh hội được thần thông.

“Thần thông - Trường Minh Đại Hà”.

Trường Minh Đại Hà thoát thai từ một bộ kiếm quyết có tên là Đại Hà Kiếm Quyết. Đại Hà Kiếm Quyết cực kỳ uy mãnh, chiêu nào chiêu nấy đều mang theo đại thế nghiền ép của một con sông khổng lồ.

Trường Minh Đại Hà đánh đến, vạn vật xung quanh Quỳ Liên liền bị đánh nát đến không thể nát hơn, một phiến rừng trong chớp mắt bị đánh tan, thân hình của nàng ngay lập tức bị đánh văng ra bên ngoài.

Đoàn hắc vụ kia cũng bị đánh bay theo nàng.

Đám đệ tử khác thấy vậy liền mừng rỡ reo lên:

“Chấp sự uy vũ!”.

“Chấp sự vô địch!”.

Bọn hắn nhận được tin Thánh Nữ Ma Cung rất mạnh nhưng lại không ngờ rằng chấp sự trong tông cũng mạnh không ngờ.

Cái chức chấp sự này nghe qua thì to chứ thực tế lại là chức vị về hưu của các đệ tử đời trước mà thôi.

Những đệ tử này tư chất không tồi nhưng một đời này vô vọng bước vào Kim Đan cảnh, chỉ có thể dậm chân mãi ở cảnh giới Kết Đan cảnh là cùng.

Kết Đan cảnh cùng Kim Đan cảnh chênh nhau chỉ một lần độ kiếp nhưng không phải người nào cũng có thể độ kiếp thành công.

Lão nhân đã già, thân thể không còn tốt như xưa, huyết khí đang một ngày ít dần, sinh mệnh lực trong cơ thể cũng không còn nhiều. Nội tình của bản thân đã không đủ để chống chọi Lôi kiếp thì coi như có thêm ngoại lực cũng vô dụng.

Nội Đan trong cơ thể cần phải được Lôi kiếp tẩy rửa thì mới triệt để hóa thành Kim Đan, chứ cứ một mực tránh né trong lồng bảo hộ thì vĩnh viễn không thể nào thành tựu Kim Đan cảnh được.

Lão nhân vô vọng với Kim Đan cảnh, vậy nên tiếp nhận chức vị chấp sự này.

Nhưng cũng đừng vì thế mà xem thường lão, lịch luyện của lão đủ cao, thực lực cũng đủ mạnh, nếu không làm sao bước vào Kết Đan cảnh được.

Quỳ Liên khẽ xoay một vòng trên không rồi cẩn thận đáp xuống đất, thần sắc ngờ vực không thôi.

Lão nhân này là Kết Đan cảnh không nghi ngờ, khí tràng của người này tính ra không phải là mạnh, so với những Kết Đan cảnh nàng gặp ngày trước cũng không chênh là mấy.

Mặc dù việc lão ngộ ra kiếm thế có chút bất ngờ nhưng cũng nằm trong dự liệu của nàng.

Chỉ là phản ứng của lão làm sao lại có thể lanh lẹ đến thế được?

Vô luận là xuất chiêu, biến chiêu rồi phối hợp giữa các chiêu thức cùng thần thông đều cực kỳ nhuần nhuyễn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú đến không ngờ.

Những người nàng đấu trước đó không thể nào so nổi.

Đột nhiên, một tiếng kiếm minh vang lên, một đạo kiếm quang khổng lồ bất ngờ đánh về nàng, nàng khẽ xoay chuyển cổ tay, Tử Ám Hắc Vụ lập tức tuôn về đạo kiếm quang đó.

Khóe miệng lão nhân khẽ cong lên, lão lại biến chiêu, đạo kiếm quang đó đột nhiên bùng nổ ra trở lại kiếm khí rồi vòng ngược qua đám hắc vụ để đánh thẳng về phía nàng.

Một tia dư quang lướt quang, Quỳ Liên nhanh chóng gọi Tử Linh Minh Kính ra chặn đám kiếm khí này lại.

Tử Ám Hắc Vụ có lực xâm thực rất mạnh và nó hại cả người lần chủ nên nàng không dám để chúng ở lại gần nàng quá lâu.

Nhưng đó lại chính là sơ hở của nàng.

Phản ứng của Quỳ Liên rất nhanh nhưng cũng khó nhanh hơn kiếm khí của lão nhân được, cho nên một phần kiếm khí đã thoát được rồi chém về phía nàng.

Không có thần thông hộ thể thì kinh nghiệm của nàng vẫn còn, nàng nhanh chóng khéo léo tránh đi các đường kiếm khí để không chém vào bản thân mình, bất quá y phục bên ngoài thì đã rách nát đi không ít rồi.

Nàng nhanh chóng gọi Tử Ám Hắc Vụ về nhưng cùng lúc đó, kiếm thế khủng khiếp của lão nhân lại bùng nổ ra, Trường Minh Đại Hà một lần nữa lại hiện nhưng lần này nó không tấn công Quỳ Liên mà lại chọn bao bọc lấy Tử Ám Hắc Vụ.

Kiếm ý của lão mạnh hơn nên nhất thời thần thông của Quỳ Liên bị khóa lại bên trong.

Một đạo kiếm quang khổng lồ nữa lại được chém ra, thần sắc của nàng ngưng trọng lại, hai mắt nổi lên chiến ý, đồng thời cũng là sát ý.

Một đám huyết vụ đột nhiên xuất hiện, nàng lập tức dùng trường tiên đánh thẳng về phía lão, sát chi ý cảnh ngưng thực cực kỳ đáng sợ.

Lão nhân đã sớm biết nàng sở hữu ý cảnh này nên cũng không mấy bất ngờ, chỉ là khả năng nắm giữ ý cảnh này của nàng cao hơn hẳn tử vong ý cảnh, cho nên một chiêu này không dễ đón.

Bội kiếm của lão vung lên, hàng loạt kiếm quang liền hiện ra rồi oanh tạc về phía nàng, đại áp khủng khiếp một lần nữa lại ra.

Hai bên thái dương của lão đổ đầy mồ hôi, sắc mặt tựa hồ có chút tái nhợt lại nhưng ra đòn vẫn cực kỳ vững chãi.

Quỳ Liên nhanh chóng biến chiêu, từng chiêu trường tiên vừa đạt đến độ cong cực đại thì bị giật lùi trở về, từng tiếng phành phạch như xé nát không khí vang lên liên hồi.

Huyết quang buông ra từ đó đối ứng với từng đạo kiếm quang của lão.

Pháp lực của nàng mỗi lúc một dâng cao, huyết vụ xuất hiện mỗi lúc một nhiều, tốc độ ra chiêu của nàng càng lúc càng nhanh.

Ban đầu nàng còn yếu thế với lão nhân nhưng đánh qua mười phút, nàng đã đánh ngang cơ với lão, lại đánh qua tiếp mười lăm phút, lão nhân ngay lập tức rơi vào thế hạ phong, sắc mặt tái trắng như tờ giấy.

Kiếm thế bao bọc lấy lão càng ngày càng yếu đi, Trường Minh Đại Hà đồng dạng cũng không còn đủ sức ngăn chặn Tử Ám Hắc Vụ nữa nên lần này, đến lượt đám hắc vụ kia đi xâm thực hư ảnh con sông khổng lồ.

Cả bầu trời đầy kiếm khí trong một thời gian ngắn liền bị tử vong ý cảnh nhuộm đen.

Khí tức của lão nhân theo đó cũng loạn lên một tràng.

Đám đệ tử Cửu Tiêu Tông thấy thế liền vội vàng xuất thủ để trợ giúp lão, bất quá Tử Ám Hắc Vụ đã xâm thực được một khoảng không gian rất rộng nên số lượng hắc vụ nàng kiểm soát mỗi lúc một nhiều.

Đám hắc vụ này lập tức khuếch tán ngăn chặn đường lui của bọn hắn, sau đó từ tứ phương ập đến càn quét từng người một.

Đám đệ tử này hoảng hồn không ngừng, từng chiêu từng thức lập tức đánh ra để ngăn chặn hắc vụ nhưng đáng tiếc, năng lực xâm thực của tử vong ý cảnh rất mạnh, chiêu thức thông thường không thể nào cản được nó.

Theo đó, từng tiếng hét thảm lần lượt vang lên rồi lại nhanh chóng im bặt đi.

Quỳ Liên không để ý đến lắm, nhiều năm trước, Trúc Cơ cảnh còn là cường giả trong mắt nàng. Nhưng bây giờ, cảnh giới này không khác gì sâu kiến đối với nàng cả.

Nàng nhìn lão nhân đang chật vật vận dụng một chút kiếm thế còn sót của mình để ngăn chặn Tử Ám Hắc Vụ rồi khẽ mỉm cười khúc khích.

Nàng nhẹ giọng hướng vào vùng hư không sau lưng lão rồi nói ra:

“Lâu rồi không gặp”.

. . .

. . .

PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì cho tác 10 sao nha!

Tác cảm ơn!..

Có thể bạn cũng muốn đọc: