Game Thủ Ẩn Danh

Chương 151: Kết thúc (2)

-Đi thôi!

Long nhẹ nhàng lên tiếng. Bản thân hắn đã không còn muốn tiếp tục những thứ này thêm bất cứ lúc nào nữa.

-Toàn đội xuất phát!

Cự Xà hét lớn dẫn quân đi về phía cổng lớn tầng 10.

Đội quân khủng bố cứ thế mà theo lệnh bước đi. Tên thì bay, tên thì trường, tên thì đào đất. Kéo theo đó là một mớ hỗn độn ồn ào.

Long lúc này đang ngồi trên lưng của một con voi to lớn. Cùng với đó là Huyền Xà.

Nàng ta nhìn Long với đôi mắt của một bác sĩ phẫu thuật. Nàng nhìn xuyên qua tâm can của hắn nhìn thấy được nét buồn rầu trên khuôn mặt nhìn thấy được nỗi niềm không nơi giải bày của hắn.

-Chàng đang nghĩ gì vậy?

Hắn ta giật mình một cái như vừa thoát khỏi hư vô. Vừa quay sang

-À…thì….

Hắn ta ngập ngừng không biết trả lời như thế nào. Mà sao mà trả lời được trong khi đối phương đang nhìn thẳng vào mắt hắn cơ chứ.

“Có phải vì ta mà Hoàng Ưng mới chết hay không?” “Liệu ta có thể cứu nàng, cha nàng và tất cả mọi người ở đây hay không? Hay ta sẽ lại tiếp tục cái chuỗi thất bại khốn kiếp này?”

Bản thân hắn vốn rất muốn nói ra tâm tư của mình nhưng có vẻ như chuyện tưởng chừng đơn giản đó lại là một thứ gì đó khó vô cùng.

Hắn cứ thế mà im lặng cả hai nhìn vào mắt nhau không ai nói lên một lời nào. Một cảm giác yên bình sinh ra trong bọn họ. Cảm giác ấy cứ như mọi sự vật xunh quanh đều dừng lại chỉ còn bọn họ là tiếp tục hoạt động. Một cảm giác an toàn và hạnh phúc.

Không như cảm giác rung động đầu đời với Hoa. Không như cảm giác lạc lõng khi mất đi ký ức với Uyên Bích. Đó là cảm giác trưởng thành giữa hai trái tim từng trãi.

Long đã biết yêu.

Khi vừa đến nơi thì trời cũng đã tối. Dưới ánh trăng chiếu sáng hiện ra mắt họ đúng chất là một bãi chiến trường đúng nghĩa. Nhưng khác một điều là kẻ địch vẫn còn ở đây.

Lũ undead sau khi nhìn thấy đội quân của Long đến chúng lập tức dùng toàn sức lực mà lao đến. Có con còn ngã té lòi cả xương. Đúng là undead bất chấp mọi thứ mà thực hiện ý niệm của bản thân.

Vừa nhìn thấy lũ undead lao tới đội quân của Long cũng không mấy là hoảng loạn mà ngược lại bọn họ hăng máu lao lên tiếp đãi sự nồng nhiệt của chúng.

-Huyền Xà nàng đi theo ta!

Long hét lên sau đó là thân thể hắn sáng lên nhờ toàn bộ cường hóa của Cuồng Loạn huyết mạch. Nhờ vào việc lấy lại được toàn bộ lever mà cơ thể hắn đã thích nghi được hoàn toàn với cái huyết mạch siêu trâu bò này.

-Uhm!

Huyền Xà đáp lời nàng ta vương đôi cánh của mình ra bay theo Long.

Cả hai bọn họ giang đôi cánh của mình bay đi.

Một bên là đôi cánh rực lửa của hắn sáng hơn cả ánh trăng huyền ảo. Một bên là cánh rồng mạnh mẽ đang nối đuôi theo sau. Nhìn cũng đủ biết cặp đôi này hủy diệt đến mức nào.

Những tên undead không biết lượng sức khi xếp chồng lên nhau để với tới được bọn họ thì lập tức bị một quạt đánh rơi.

Dựa theo cảm nhận linh hồn giúp Long có thể định vị được vị trí của Tím.

-Hắn ở trong cánh cửa tầng 10.

Cả hai lập tức tăng tốc về phía tầng 10. Khi vừa đến cổng Liễu Xà đã đợi sẵn ở đó kèm theo đó là undead Kim Xà đang đứng trên đỉnh đầu cô ta.

Long và Huyền Xà dừng lại bọn họ im lặng nhìn Kim Xà và Liễu Xà nay chỉ còn là hai cái xác không hồn. Nhưng ít nhất là ở phương diện nào đó bọn họ đều ở bên nhau.

Huyền Xà lúc này bước dần đến chỗ bọn họ. Bất ngờ thay họ chỉ cảnh giác nàng chứ không tấn công. Chắc có lẽ vì bọn họ không được Tím giao lệnh rõ ràng. Nhưng chắc bước thêm bước nữa là họ sẽ cắn đấy.

-Kim Xà! Ta biết ngươi trước giờ vẫn luôn là tên khốn chuyên hãm hại ta….Nức*….

Tiếng nức của sự kìm nén cảm xúc phát ra từ Huyền Xà.

-….Nhưng ta vẫn tha thứ cho ngươi vì ta biết trong lòng ngươi thật sự đối xử rất tốt với mọi người và ngươi sẽ mãi là một vị vua tốt. Và còn…Nức*…..

Nàng ta hạ thấp tâm mắt xuống nhìn Liễu Xà khiến nàng phải kìm tiếng khóc lần nữa.

-……Và Liễu Xà cô bạn thân cá tính của ta. Sau bao ngày không chịu thổ lộ tình cảm với hắn nhưng giờ lại hạnh phúc đến cuối đời rồi này. Haha….Nức*….

Tiếng cười pha lẫn với tiếng khóc bị kìm hãm tạo nên cái không khí thê lương buồn đến tận não ruột.

-À rế? Sao mình lại khóc nhỉ đáng lý ra phải cười mới đúng. Ta thật sự rất hạnh phúc cho hai người! Ta thật sự….

Grào……..Xoẹt!------

Trong phút xúc động Huyền Xà đã bước tới gần thêm một bước thế là kích động hai người bọn họ. Long thấy thế dùng Thần tốc Bộ pháp nhanh chóng kết liễu hai người bọn họ ngay khi chưa kịp chớp mắt. “Quả nhiên là nhờ người khác kết liễu người mình yêu thương sẽ dễ hơn rất nhiều” Trong thoát chốc suy nghĩ kinh tởm đó đã lóe lên trong đầu Long.

Hai tảng thịt lớn nhỏ bị chẻ đôi ra. Chúng không nối liền lại chắc là bởi năng lực thôn phệ của Tím có giới hạn.

Huyền Xà mạnh mẽ nhìn bọn họ bị chẻ đôi như cố thử thách bản thân. Long thở dài dúi đầu nàng vào ngực hắn. Nàng ta giẫy giụi sau đó lại thôi chỉ còn vang lên là tiếng khóc đã bị lòng ngực thấm đẫm nước mắt của Long làm giảm lại.

-Tinh* Người chơi vừa nhận được danh hiệu “Giết người không chớp mắt”

Phần thưởng: Kỹ năng Sát khí Chi pháp.

Giờ phút này hắn ta chẳng thể nghe thấy tiếng thông báo đâu.

Bước vào tầng 10 thứ đầu tiên đập vào mắt bọn họ là một cái hố to tướng xuyên thẳng xuống lòng đất. Nhìn là biết do tên điên nào làm rồi.

Bay qua cái hố to tướng Long và Huyền Xà nhìn thấy Tím đang ngồi xếp bằng ngồi úp mặt vào tảng đá.

Không chần chừ Long hóa Hồn Ngọc lao đến cho Tím lủng một lỗ giữa người.

-Không thể nào dễ như thế được.

Huyền Xà nói.

-Không đâu cô bé! Nó thật sự dễ đó.

Tím một lỗ thủng quay đầu 180 độ nói.

-Tại sao ngươi đã tốn công chuẩn bị mọi thứ nhưng lại để ta dễ dàng giết chết ngươi?

Long hỏi.

-Lý do đơn giản lắm Long à.

Hắn chòm người dù cánh tay của Long vẫn còn kẹt giữa người hắn.

-Ta đã biết mục đích của bản thân được tạo ra là gì. Đó chính là……Ặc*

Tím chết thân thể hắn chảy ra thành một loại chất nhầy màu tím.

Long lúc này có chút khó hiểu nhưng mà thôi kệ đi. Bản thân hắn không rảnh mà đi hiểu tâm lý của tên điên. Việc hắn cần làm là chấm dứt cái sự sụp đổ của dungeon.

-Chỉ cần ta giết tên boss của tầng 10 thì ta sẽ hoàn thành dungeon này.

-Thiếp nghĩ rằng chàng đã tới trễ rồi.

-Ý nàng là sao?

Huyền Xà với ngọn lửa chiếu sáng trong tay làm rõ toàn bộ khung cảnh hiện ra rõ ràng hơn tảng đá mà Tím ngồi úp mặt lúc này thật ra là một bộ xương rồng đã bị mục rữa.

-Đây chẳng lẽ là…….

-Không! Đây chắn chắn là mẹ của thiếp.

Long hoài nghi nhưng đã bị sự quyết đoán của Huyền Xà chen ngang. Suốt 9 tầng quái chẳng có tầng nào là có Long tộc vậy nên Huyền Xà chắn chắn đây chính là người đã sinh ra nàng.

Nàng ta đi tới dùng tay sờ vào bộ xương rồng. Không lấy một cảm giác quen thuộc chẳng biết vì cô đã chai sạn với cảm xúc hay là quá đau buồn vì những chuyện vừa qua. Nhưng vẫn đi theo chữ “hiếu” nàng quỳ xuống dập đầu tạ ơn sinh thành với bộ xương.

Bỗng nhiên toàn thân bộ xương sáng lên chúng đẩy hết tinh tuy từ bộ xương kết đặc thành một viên ngọc. Đây chính là Hồn Thạch của boss tầng 10.

-Boss tầng 10 đã bị Tím giết chết nên không được tính sao? Giờ thì sao đây?

-Vẫn còn một cách!

Huyền Xà lên tiếng đôi mắt nàng thăm thẳm nhìn vào mắt Long.

Như thần giao cách cảm Long đã hiểu Huyền Xà muốn làm gì.

-Không! Không! Anh chắc chắn sẽ còn cách nào đó.

Hắn ta lắc đầu lia lịa trong khi đang cố đẩy Huyền Xà ra khỏi viên Hồn Thạch. Nàng ta muốn để bản thân trở thành boss tầng 10.

-Không còn cách nào khác cả! Cuồng Long.

-Sẽ còn cách sẽ có người thế nàng trở thành boss tầng 10 nên đừng làm điều dại dột.

Cả hai từng rất hòa hợp giờ như lại âm dương kẻ phủ định kẻ khẳng định.

-Không ai có thể chịu nổi sức mạnh của Long tộc. Với cả thiếp vẫn đang là boss của liên mình tam tầng thiếp sẽ là người thích hợp nhất!

Không gian mọi thứ đang bị bẻ gãy không biết đó là do sự sụp đổ dungeon hay là sự sụp đổ trong tâm trí của Long. Hắn vốn luôn bị dồn vào thế bí nhưng hắn luôn có quyền lựa chọn nhưng giờ quyền lựa chọn không nằm trong hắn.

Hắn không có quyền giữ lại mạng sống của người con gái mà hắn yêu.

Huyền Xà bẻ đôi Hồn Thạch dúi vào tay của Long một nửa như để làm kỷ vật cuối cùng. Một nửa còn lại nàng đặt vào miệng sẵn sàng hấp thụ sức mạnh trở thành boss tầng 10.

Một người đàn ông mạnh mẽ không bao giờ chảy nước mắt họ chỉ khóc ở trong lòng. Và họ lấy đau thương làm động lực dù nó có ngu xuẩn.

Long hai tay ôm chặt Huyền Xà, đặt đôi môi mình lên môi nàng. Ngỡ như một nụ hôn tiễn biệt nhưng nào ngờ nó lại rất mãnh liệt.

Hắn đưa lưỡi của mình vào sâu trong miệng nàng cố gắng lấy ra mảnh Hồn Thạch đang tan dần trong cuống họng nàng. Huyền Xà lập tức phản ứng dùng nanh của mình cắn vào lưỡi của Long.

Máu có đổ đến khô cũng chẳng đáng là bao. Tên lì đầu này đến chết cũng không bỏ cái tính si tình. Buộc Huyền Xà phải tự cắn đứt lưỡi của mình để mong thoát khỏi hắn.

Ực*….Tiếng nuốt mảnh Hồn Thạch lẫn với đó là máu và nước bọt của Long.

-G..Giờ thì….giết em đi!

-Không! Anh không thể!

Hắn run run ngay khi Huyền Xà nắm lấy tay hắn trông thật nhục nhã. Nếu bản thân hắn của quá khứ nhìn vào sẽ đánh giá hắn như thế nào đây?

-Vĩnh biệt!

Bất ngờ Huyền Xà kéo tay Long xuyên qua người nàng. Khốn kiếp Cuồng Loạn cường hóa. Thứ hắn thân thuộc nhất lại là thứ lấy đi mạng sống người hắn yêu thương nhất.

À và giờ cái ý nghĩ nhờ người khác giết hộ người mình yêu thương nữa. Nó ngớ ngẫn thật sự.

Long ngồi bần thần một chỗ không khác gì Tím lúc nãy. Mọi thứ diễn ra quá nhanh đến nỗi hắn không tin đây là sự thật.

Dungeon nhờ vào hi sinh của Huyền Xà mà chấm dứt sự sụp đổ. Một cách cổng dịch chuyển mở ra trước mắt Long. Đó có thể là thứ đưa Long về lại với địa cầu. Nhưng có thật sự cần thiết không?

Người hắn yêu thật sự đã chết. Mục đích sống của hắn đã không thể thực hiện được vậy hắn còn tiếp tục mưu cầu sức mạnh để làm gì?

-Thôi đủ rồi ta sẽ chết ở cái nơi chó chết này.

Vừa định kết liễu bản thân thì cái lỗ to tướng do Tím gây ra bỗng dở chứng. Cái lỗ đó đã xuyên qua tầng 10 và chạm vào một tầng nào đó khiến cho hai mốc thời gian đảo lộn. Và trớ trêu thay dungeon đã chính thức bị phá vỡ.

Long bị rơi vào khoảng không vô tận nhưng lại vô tình được tìm thấy bởi người sáng tạo ra các dạng tháp dungeon.

-Vì là người đầu tiên hoàn thành dungeon cấp độ khó nhất nên ta sẽ thực hiện giúp ngươi một điều ước bất kỳ.

Lão ta nói trong khi ngồi thêm bục ngồi trang trí với xương rồng.

-Ta muốn ông xóa ký ức của ta đưa ta về nơi ta có thể sống yên bình.

Long ánh mắt vô hồn. Điều ước đó chỉ làm lão thêm thở dài.

Trung gian khu vực

GOD:Mọi thứ vẫn đi đúng kế hoạch dù có chút sai lệch.

Elize:Bánh xe định mệnh này rồi sẽ lệch đến mức nào nữa đây?

P/s:Không có phần 4 đâu..