End Of Skys Line

Chương 66: Ta... Đã biết...

Hình thức này khác với hình thức lĩnh ngộ bằng cách đọc rất nhiều, nếu ngộ tính không đủ, đọc công pháp chỉ có thể phát huy được 2, 3 phần hiệu quả, còn học bằng hệ thống, điểm yếu rõ ràng là tiêu hao công pháp bản nhưng tốt ở chỗ là có thể đặt xuống nền móng, vững chắc căn cơ, minh bạch được ý tứ trong đó.

Dù chỉ dừng ở mức độ nhập môn, không thể trực tiếp bước đến chuyên môn nhưng cũng tỉnh nàng kha khá thời gian.

Nàng là kiểu người liều lĩnh, phản ứng nhanh, tư duy sinh tồn cực kì mạnh mẽ, nhưng bảo nàng ngồi hiểu mấy loại ý tứ thông qua câu chữ, hừm… Quá làm khó nàng đi.

Không phải ngộ tính của nàng quá thấp, mà nàng không muốn dùng tri thức vào phương diện nghiên cứu, sở trường của nàng là điều binh khiển tướng cùng sinh tồn, là loại hình chiến sĩ đặc công.

Thời gian nàng bỏ vào luyện tập đều là ở mảng đặc công, muốn nàng làm nhánh nghiên cứu để hiểu thấu triệt công pháp? Thôi đừng đùa, để việc đó cho hệ thống đi, nàng không muốn chạm.

Lúc này dân nữ đã bắt đầu dự định tản đi, nhưng ngay lúc đó một âm thanh vang lên.

“Lĩnh chủ, vị bằng hữu kia cho chúng ta nhiều như vậy, chúng ta có thể báo đáp gì sao? Những thứ này thực sự là quý giá, nhưng nhận ân tình người quá nhiều, thực sự không thể coi là không nặng lòng được.”

Quế Nguyệt rơi vào trầm mặc, ánh mắt hơi có chút mông lung, nàng nhớ lại toàn bộ quá trình, trong lòng bỗng nhiên có chút nặng nề.

Dường như có gì đó sai sai ở đây, kỹ năng đặc công của nàng giúp cho trình độ điều tra tăng mạnh, không giống như thời kì 30 ngày tân thủ chiến, nàng quá gấp gáp để tìm kiếm sức mạnh khiến khả năng cân nhắc có chút ảnh hưởng, bây giờ nàng có thời gian để chỉnh lí lại các chi tiết cùng thông tin.

Mấy tuần nay rèn luyện trở lại các loại giác quan đặc chủng, nàng liên kết các sự kiện lại, mặt hơi đỏ lên, có chút… Hổ thẹn…

Nếu như không sai, xuất phát từ việc nàng giết chết con boss sói, dẫn đến lời nguyền của nó, chuyện sau đó hẳn là đầu chó trắng biến dị kia đã thay chỗ Nguyễn Kim, chưa kể tới Nguyệt Ấn, có lẽ mỗi khi trăng tròn, nàng lại bị ký ức kinh hoàng đó dằn vặt…

Nguyên bản là do nàng làm, đáng ra là do nàng chịu, nhưng hắn can thiệp, biến đổi trải nghiệm kinh hoàng nhất cuộc đời của nàng thành khoảnh khắc đáng nhớ nhất, không chỉ về thể xác mà về cả tinh thần.

Tinh thần căng cứng những ngày đầu vừa đặt chân đến nơi quái dị này, quần quật tìm lấy sinh cơ trong chỗ chết, giờ phút giao hòa ấy, dù chỉ là mấy ngày ngắn ngủi thư giãn nhưng đối với nàng, đây là điểm tựa để nàng tiếp tục chiến đấu, vừa cho nàng một cảm giác an toàn cùng ỷ lại, khiến cho nàng có một loại ý nghĩ, chỉ cần nàng có chuyện, hắn sẽ có cách cứu nàng.

Bây giờ nàng mới nhận ra, hình như toàn bộ mọi thứ, từ trợ lực, đến thông tin then chốt, hắn đều cho nàng miễn phí, mấy cuộc mua bán đơn lẻ giữa cả hai khiến nàng lầm tưởng đây là chuyện thường tình, nàng cũng không dự định biểu hiện thái độ gì.

Nhưng câu nói của vị thôn nữ kia đã đánh thức nàng, dựa vào biểu hiện mua bán của hắn, nàng có thể cho ra mấy loại kết luận.

Thứ nhất, hắn không phải thể loại cực kì mạnh mẽ, thi thể đều bán ra đều không phải mấy loại thịt cấp cao, chỉ có thông thường nhất, chỉ là xử lí thủ pháp tinh tế, nên rất được người mua ưa chuộng.

Thứ hai, hắn không có căn cứ, dựa vào trữ lượng nguyên liệu hắn bán đi, không thể nào có một nơi mà quái vật chất đống đến như thế được, dọn mấy ngày cũng phải hết, chỉ có liên tục di chuyển mới có thể có trữ lượng nguyên liệu lớn đến vậy thôi.

Thứ ba, có lẽ hắn đã, đang và sẽ luôn trong tình trạng nguy hiểm, từ khi hắn bắt đầu mua sắm đến nay, không bao giờ hắn bỏ đi bất kì loại tài liệu có tác dụng chữa thương nào, thậm chí các loại chữa bệnh bằng độc, cực kì đau đớn hắn cũng không ngại đập tiền mua về.

Nghĩ tới đây, tim nàng có chút thắt lại, có một loại cảm giác, nàng đang bòn rút đi nội tình vốn đã vô cùng ít ỏi của hắn…

Đồ vật vừa pháp nhãn của nàng không nhiều, ít nhất phải là cực kì cao cấp, hắn mấy lần ứng cứu, đều cho nàng đồ vật quý giá, thậm chí nàng cũng không lấy ra được, nếu như hắn giữ lại, buôn bán cho kẻ khác, hắn đều có thể kiếm được một khoảng lớn tài nguyên, đưa bản thân thoát khỏi hiểm cảnh.

Thế nhưng, hắn lựa chọn cứu trợ nàng lúc khó khăn, chấp nhận ở lại trong cái tình trạng nguy hiểm kia…

Nàng hơi vô lực quỳ xuống đất, vẻ mặt có chút đau lòng, hắn… đã hy sinh nhiều đến thế ư?..

Có thể bạn cũng muốn đọc: