Dương Gian Phán Quan

Chương 419 : Trở Về Đoàn Tụ

Dù gì cũng đã gắn bó suốt chín năm ròng , có cần thiết phải tỏ ra mừng rỡ khi lão tử rời đi vậy không ?

Trong bụng thầm mắng lấy một câu , Cao Cường dứt khoát quay người rời khỏi .

Kỳ thực không thể oán trách bọn chúng vô tình đâu này .

Căn bản hắn nuốt sạch tài nguyên trong Bí Cảnh lại còn chạy đến Long Cốc tá túc . Nếu lặng lẽ bế quan thì chẳng nói làm gì , đằng này ngày đêm gõ búa leng keng điếc cả tai không cho ai ngủ , bọn chúng không chửi thẳng vào mặt là nể nang lắm rồi .

Có điều không kẻ nào đau buồn bằng năm vị lão long .

Dốc sạch Long Huyết cùng toàn bộ linh dược mà chưa thấm vào đâu , sau họ phải cắt mấy ngàn khối thịt cho hắn nướng ăn dần thì mới đạt tới Đế Thể .

Có một chút phong phạm gì đó của đức phật cắt thịt của mình cho chim ưng .

Thực ra trải qua quá nhiều năm bồi dưỡng tộc đàn , lượng Long Huyết của bọn họ còn lại không được một phần mười , hết cách đành phải xẻ thịt ra thôi .

Cơ mà nếu bọn họ biết là do Cao Cường “tinh luyện” cơ thể nên mới hao tốn nhiều tài nguyên như vậy , dám chắc sẽ cảm thấy uất ức muốn chết luôn .

Tuy nhiên cũng nhờ thế mà Cao Cường mạnh phi thường mạnh .

Mặc dù nhục thân lực lượng chỉ là Đế Thể sơ kỳ mà thôi , nhưng công kích đã đạt tới một trăm tiên lực , cái này tương đương cảnh giới Tiểu Tiên Thể .

Nếu cầm Dream Come True nện một búa , dám khẳng định sẽ bộc phát ra lực lượng lớn hơn nữa .

Của đáng tội là hắn không dám thử , bởi vì sợ một chùy nện xuống sẽ đánh sập Bí Cảnh .

Đây cũng chính là lý do hắn phải ngốc lại nơi này thêm chín năm , không những để tập luyện khống chế lực lượng , mà còn tranh thủ giành thời gian quan sát tham ngộ Sinh Mệnh Đại Đạo , cũng như mài giũa kỹ năng và đề thăng trình độ chú tạo luyện khí .

Đáng tiếc duy nhất là tu vi chân nguyên kẹt tại Độ Kiếp sơ kỳ .

Cái này là bởi đã hấp thu long khí tới mức bão hòa , không thể đề thăng được thêm nữa .

Cơ mà chuyến đi tới Hỏa Vân Đảo lần này đã thành công quá mỹ mãn , cần phải biết thế nào là đủ .

Trở về với thực tại .

Cao Cường một đường đi thẳng tới cung điện chào tạm biệt đám lão long , đơn giản hứa hẹn xong việc sẽ quay lại đây , rồi ngay lập tức rời khỏi Bí Cảnh .

---

Đông Châu .

Mất chưa tới mười phút đã từ Hỏa Vân Đảo xuyên toa về đến trước cổng Kim Vân Thành , Cao Cường trong lòng hiện giờ cứ phải gọi là đắc ý dạt dào .

Đây là hắn còn chưa dùng tốc độ nhanh nhất đâu đấy .

Aizzz , nhớ lại ngày nào còn nôn thốc nôn tháo mỗi khi sư phụ mang theo xuyên toa , giờ đây đã lao nhanh đến mức lão nhân gia khó lòng sánh kịp .

Có điều đó là so sánh với ngày xưa , chứ còn lâu mới đủ tuổi gọi nhịp với sư phụ hiện tại .

Cơ mà đã ngàn năm trôi qua , nghĩ đến việc ông nội không thể đợi được đến ngày gặp lại đứa cháu này , Cao Cường trên mặt liền hiện lên vẻ đắng chát .

Aizzz , có nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì đâu này .

Hắn khẽ thở dài thầm nhủ lấy một câu , mau chóng xua tan đi những cảm xúc ngổn ngang tại trong lòng , rồi nhoẻn miệng cười , sải bước tiến vào thành .

Hắn hiện tại đã mười bảy tuổi , vóc dáng cao ráo , khuôn mặt thanh tú ưa nhìn .

Cười lên một cái rất có phong phạm công tử thiếu gia phái đoàn .

Ngặt một nỗi trên người mặc y phục tự chế bằng da lông thú , nhìn không khác nào mới ở rừng rú đi ra , bởi vậy hắn đi đến đâu cũng bị chỉ chỏ bàn tán .

Lại thêm cái tội háo hức nhìn ngó xung quanh , hắn liền phải đón nhận đống lớn ánh mắt khinh bỉ .

Hừ , rặt một đám phàm phu tục tử , cơ mà biết vậy ghé vô Hỏa Vân Thành mua vài bộ y phục .

Cứ bị dòm ngó chỉ chỏ , Cao Cường không còn hứng thú nhìn xem nơi đây thay đổi ra sao , liền bước nhanh chân đi về hướng học viện Hỏa Phượng .

Lý do tại sao hắn quay về nơi đây ư ?

Đơn giản là vì trước khi tự tìm tới hắn , Dream Come True đã cùng nhóm Phạm Thành Văn giao hẹn .

---

Khoa chú tạo khí sư .

“Hửm ?”

Chợt phát hiện thấy khí tức xa lạ đột ngột xuất hiện bên ngoài cổng , đám người Phạm Thành Văn thoáng giật mình , liền đồng loạt thả thần thức kiểm tra .

Vừa thấy diện mạo của người này , cả đám ngay lập tức như gió lốc từ mọi ngóc ngách lao vọt ra .

Kẻ đột ngột tới đây đường nhiên chính là Cao Cường .

Hắn đứng đó nhìn từng gương mặt thân quen lần lượt xuất hiện , thú thật là trong lòng xúc động khó tả , hận không thể nhào đến ôm mỗi người một cái .

Phạm Thành Văn , Trư Hào , Lão Hổ , Chuột Béo , Vương Lão , Hắc Giao Long , Hắc Hùng , Trịnh Lão , Trịnh Kiệt , vợ của Trịnh Kiệt , Hỏa Dương Tiêu .

Tuy nhiên còn có hai người để cho Cao Cường cảm thấy vô cùng ngạc nhiên .

Một là kiếm khách cụt tay Đặng Khiêm , và hai là cô nàng người Dương Quốc - Mộc Vân .

Những người khác từ xưa đã đạt tới tu vi khá cao , thoát chết là chuyện rất bình thường , nhưng hai người này khi đó tu vi còn đang ở tầng thứ thấp lẹt đẹt .

Cơ mà hiện tại đều đã bước vào tu vi Luyện Hư Kỳ , có khả năng bọn họ sớm đã xông xáo hải vực .

Cứ coi như người ta nhặt nhạnh được cơ duyên to lớn nào đó đi , quản nhiều làm gì cho mệt .

Nghĩ được tới đây , Cao Cường nhếch miệng cười nói :

“Ta đã trở về , mọi người khỏe cả chứ ?”

“Xiuuuuuu..”

Hắn vừa nói dứt lời , liền nghe thấy tiếng xé gió từ xa vọng tới , kèm theo đó còn có nhiệt lượng nóng bức khiếp người , cùng với khí tức vô cùng sắc bén .

Aizzz , nha đầu Phạm Tuyết Nhàn này cũng thật là kỳ cục quá thể .

Thử hỏi trên đời có ai chào đón người quen trở về bằng một nhát kiếm như nàng ?

Không sai , người tạo ra âm thanh xé gió chính là Phạm Tuyết Nhàn , nàng phát giác khoa chú tạo có dị động , dò xét thấy hắn trở về liền chặt một kiếm .

Chỉ là Cao Cường không hiểu tại sao nha đầu này thù dai quá vậy ?

Hơn nữa vì sao nàng ghi thù ? Không lý nào là bởi khi trước đột ngột rời đi .

“Hỗn lão”

Trong khi Cao Cường còn đang miên man suy nghĩ , Phạm Thành Văn lớn tiếng quát một câu , khẽ phất tay đánh tan kiếm khí , rồi chạy tới cười khổ nói :

“Thiếu gia , lỗi tại ta không dạy dỗ nàng tới nơi tới chốn , xin thiếu gia bỏ quá cho”

Thánh họ , cứ như bản thiếu gia là kẻ xấu tính lắm không bằng ? Cao Cường có chút tức giận liền trừng mắt lườm lão , sau đó mới vung tay lên cười nói :

“Cứ đứng ngoài này nắng chiếu vỡ đầu mất , vào trong kia ngồi nói chuyện đi thôi”

Tiếp sau đó Cao Cường cùng với mọi người đi vào gian phòng tại tầng một của dãy nhà ở , gian phòng này từ lâu đã được cải tạo thành phòng trà nước .

Sau khi ngồi xuống , Cao Cường nhìn lướt qua một lượt , rồi mới mỉm cười nói :

“Thấy mọi người đều khỏe mạnh , tu vi cũng thăng tiến không ít , thực tâm ta đây rất vui mừng . Trư Hào , mau bắt tay chuẩn bị một mâm tiệc rượu ngay đi”

“Vâng thưa thiếu gia” – Trư Hào lớn tiếng đáp lại đầy hứng khởi , rồi đứng dậy rời khỏi phòng .

Thấy mọi người cứ nhìn mình ngập ngừng kiểu như muốn hỏi nhưng không dám , Cao Cường thừa sức hiểu nguyên nhân , trong lòng vô cùng bất đắc dĩ .

Vấn đề là càng giải thích sẽ càng rối tinh , chứ chẳng được cái ích lợi gì đâu .

Âm thầm thở dài lấy một hơi , Cao Cường tặc lưỡi nói :

“Chắc hẳn mọi người đã cảm nhận được linh khí thiên địa đang cạn kiệt nhanh chóng , cho nên đừng quan tâm chuyện của ta làm gì cho mệt . Trong số các vị có ai biết tổng bộ các thế lực lớn tọa lạc ở đâu xin nói ra , ta dự định tìm tới mượn dùng Tiên Lộ”

Nghe xong cả đám liền quay sang nhìn nhau cười khổ .

Sau cùng Hỏa Dương Tiêu hướng hắn lắc đầu , thở dài nói :

“Giờ tìm tới tổng bộ các thế lực lớn cũng phí công vô ích mà thôi , Tiên Lộ nằm ở tổng bộ xưa cũ chìm dưới đáy biển . Vả lại Đại Thảm Họa kết thúc , đám Tán Tiên ra sức vơ vét tài nguyên tu bổ sửa chữa , bọn họ dùng xong là Tiên Lộ liền nổ tung luôn rồi”

Nổ tung ?

Không biết là do vận hành quá nhiều , hay là có kẻ cố tình kích nổ ?

Thoáng chút suy nghĩ , Cao Cường tiếp tục hỏi :

“Hỏa lão đầu , Marie được đi cùng với cao tầng Luyện Đan Sư Hiệp Hội lên Thiên Giới ?”

Hỏa Dương Tiêu gật đầu cái rụp , mỉm cười nói :

“Nha đầu Marie thiên phú luyện đan cao khủng khiếp , tới luyện đan sư hiệp hội chưa bao lâu liền được Thủy Trưởng Lão vừa ý thu làm đệ tử thân truyền . Bà ta vừa là cửu phẩm đan sư , vừa là tu sĩ Tán Tiên , Marie đương nhiên được đi cùng theo lên trên kia”

Vậy thì quá tốt rồi , tạm thời không cần lo lắng cho Marie .

Cao Cường thật tâm cảm thấy vui mừng thay cho nữ đệ tử lắm chiêu này .

Có điều hắn không bộc lộ ra mặt , chỉ khẽ gật đầu đáp lại , rồi quay sang hỏi Lão Hổ :

“Tiểu tử , theo ta được biết thì ngươi với chuột béo đi cùng Tiêu Diễm Phượng một quãng thời gian dài . Nàng hiện giờ đang ở đâu ? Tình huống thế nào ?”

“Ách..” – Lão Hổ đôi mắt trợn tròn ngạc nhiên , có chút nghi hoặc liền cẩn thận dò hỏi :

“Cường Cường biết Phượng tỷ xảy ra chuyện gì ư ?”

Thánh họ tiên sư cha .

Ngươi gọi nàng là Phượng tỷ , sao không gọi ta là Cường ca ?

Cơ mà nghĩ tới Tiêu Diễm Phượng là Cao Cường lại muốn đập chết mặt hàng Hồng Phi khốn nạn kia .

Nguyên nhân bởi tàn hồn từng bắt gặp Tiêu Diễm Phượng ngồi khóc một mình , nàng luôn miệng xin lỗi nhi tử , và còn xin lỗi hắn bởi đã giấu diếm sự thật .

Xin thề là lúc chải vuốt lại ký ức , Cao Cường cứ sợ mình đầu óc ra vấn đề .

Vậy sự thật là gì ?

Là không hiểu nàng làm thế nào mà lại mang thai , thậm chí còn sinh cho hắn đứa con trai .

Hắn vò đầu suy nghĩ mất mấy ngày mà vẫn không ra , chỉ có thể quy kết sau cái ngày đụng độ lão tà tu , trong thời gian hắn hôn mê .. nàng âm thầm dở trò .

Thảo nào khi trước Hồng Linh thẳng thừng nói hắn từng chấm mút rồi .

Kể ra thì nghe mông lung như một trò đùa , nhưng sự thật chính là như vậy đấy .

Chỉ có điều đứa con trai chưa kịp thấy mặt của Cao Cường đã bị đám Tà Tu Tiên Phủ sát hại mất rồi .

Hình như vụ việc xảy ra trong đúng ngày hắn phát động chiến dịch ở cổ chiến trường , ngặt một nỗi là do kẻ nào khởi xướng thì hắn không được biết . Căn bản sau này tàn hồn mất đi khả năng nghe âm thanh , bởi vậy hiện tại mới phải dò hỏi Lão Hổ cho rõ ràng .

Tất nhiên với cái tội giấu diếm lừa gạt , Hồng Phi đừng hòng sống được yên ổn .

Trừ khi mặt hàng đó trốn tránh được cả đời , chứ để bị tóm thì xác định sống không bằng chết là vừa ...