Dương Gian Phán Quan

Chương 320 : Nên Hiểu Và Thông Cảm

Về mặt tầng thứ , vong linh cũng thuộc vào hàng ngũ dế nhũi như quỷ hồn linh hồn thể .

Nếu đặt lên bàn cân so sánh , vong linh khát máu hơn hẳn quỷ hồn , nhưng khuyết điểm là khá rõ rệt .

Đơn cử như việc Cao Cường nhét vong linh vào bình thủy tinh rồi đậy nắp , nó liền sẽ không có cách nào để thoát ra ngoài . Chỉ có thể ngốc trong đó gầm gừ đến khi chán chê mỏi mệt thì thôi .

Giờ vứt bình thủy tinh lên trên mái nhà , phơi nắng vài ngày là vong linh chết chắc luôn .

Nói chung Cao Cường có thể thu cất vong linh vào trữ vật giới được rồi . Đợi cho Marie hoàn tất thức tỉnh tiên căn , lấy ra bóp chết để dụ gã hắc thủ sau màn tìm tới đánh một trận nữa là xong .

Đương nhiên còn có trường hợp thấy mất cảm ứng với vong linh , kẻ đó sinh nghi liền chạy tới tìm hiểu . Cho nên Cao Cường thả thêm bốn cỗ Mộc Nhân đứng thủ hộ bên ngoài cửa nữa đấy .

Ngắn gọn là nếu đối phương tay quá cứng , hắn sẽ tìm đường đánh bài chuồn .

Còn không thì kẻ đó xác định có đến mà không có về thế thôi .

Cơ mà pháp sư cũng nắm giữ khá nhiều chiêu trò quỷ dị .

Tuyệt đối không được phép khinh địch , Cao Cường sau khi thu cất vong linh liền gõ Linh Thú Hộ Oản . Sớm đã dặn dò từ trước , bạch tuộc khí linh hiểu ý ngay lập tức thả Hỏa Hồ ra ngoài .

Cúi xuống nhấc bổng Hỏa Hồ lên , Cao Cường mỉm cười nói :

“Ta còn những việc khác cần phải làm , ngươi ở đây thủ hộ nàng đi vậy”

Nửa lời cũng không thèm nói , Hỏa Hồ liên tục dãy dụa khiến hắn phải thả nó xuống lại mặt đất . Sau đó liền thấy nó nhót một cái nhảy lên giường , rồi cứ thế nằm ngủ ngay bên cạnh Marie .

Yêu Hồ chứ có phải Yêu Cẩu đâu mà chảnh như chó thế hả ? Có điều nghĩ kỹ lại sẽ thấy cũng phải thôi . Nên nhớ Hỏa Hồ là giống cái , tất nhiên không muốn để đực rựa đụng chạm linh tinh .

Nói chung chảnh chọe thế nào cũng được , miễn sao Hỏa Hồ chịu gần gũi Marie là Ok .

Từ trữ vật giới lấy ra một khối ngọc giản truyền công trắng noãn , Cao Cường nhanh chân tiến đến bên cạnh giường , rồi nhẹ nhàng đặt lên mi tâm của Marie .

Rất nhanh liền thấy từ ngọc giản tuôn ra chi chít những ký tự vàng chóe rực rỡ . Sau đó những ký tự này thông qua vị trí mi tâm dung nhập vào trong đầu nàng .

Xin đừng hiểu lầm đây là công pháp tu luyện các thứ các kiểu gì đó .

Cao Cường đang tranh thủ truyền tải ngôn ngữ tu hành giới vào đầu Marie mà thôi .

Công pháp thì phải đợi nàng tỉnh dậy , khi đó đã hấp thu cũng như đọc hiểu ngôn ngữ tu hành giới .

Thực ra sức chịu tải của thường nhân có hạn , vội vàng nhồi nhét sẽ khiến đầu nàng nổ tung luôn đấy .

Thoáng kiểm tra nhiệt độ cơ thể Marie , xác định không có gì đáng lo ngại , Cao Cường yên tâm xuyên qua cấm chế đi ra ngoài và khép đóng cánh cửa thép .

Tất nhiên không thể thiếu được vung tay ném ra bốn cỗ Mộc Nhân để chúng đứng thủ hộ ở trước cửa .

Mà chém gió lừa gạt Hỏa Hồ thế thôi , chứ Cao Cường có việc quái gì quan trọng để làm đâu . Thành ra rời khỏi tầng hầm , hắn liền đi lên nóc tháp canh ngồi .

Dù sao ngồi trên cao sẽ thuận tiện quan sát cũng như kiểm soát tình huống được tốt hơn . Đặc biệt là trong trường hợp gã hắc thủ sau màn mò tới thăm dò .

Có điều ngồi hóng gió chưa được bao lâu , Cao Cường chợt nghe thấy tiếng bước chân tiến lại gần .

Đáng nói là không phải người nào khác như Marine Lufina chẳng hạn .

Người đến lại chính là tên nhóc Robin Lufina .

Cao Cường nghênh ngang leo lên nóc tháp ai cũng trông thấy , đương nhiên bao gồm cả Robin Lufina . Vậy lý do gì để tên nhóc “sợ người lạ” này mò tới đây ?

Chẳng mấy chốc Robin Lufina leo lên tới nóc tháp , vẫn với cái dáng vẻ run như cầy sấy cùng ánh mắt ngập tràn sợ hãi , trông như sắp sửa òa khóc đến nơi .

Khỏi cần Robin Lufina mở miệng , Cao Cường thừa sức đoán ra được lý do rồi .

Dám chắc mới bị cha mắng cho một trận , nên phải tìm tới xin lỗi vì cư xử không phải phép . Của đáng tội là xoắn quá , cứ đứng đó run rẩy chứ chẳng nói được .

Thoáng chút suy nghĩ , Cao Cường liền vẫy tay ra hiệu Robin Lufina tiến tới ngồi cạnh mình .

Phi thường muốn bỏ chạy , nhưng ánh mắt của người này quá đáng sợ . Không còn cách nào khác , Robin Lufina mếu máo sụt sùi đến gần hắn ngồi xuống .

Chỉ dùng lời nói là vô dụng , tạm thời để tên nhóc này ngồi chờ một chút đi đã .

Cao Cường từ trữ vật giới lấy ra dao khắc cùng một khối Địa Hỏa Thạch . Rồi nhanh tay múa dao chia cắt Địa Hỏa Thạch làm mười tám phần kích cỡ bằng nhau .

Sau đó hắn dùng tay vân vê biến chúng thành những viên tròn xoe bóng loáng . Tiếp theo nữa là khắc họa lên mỗi viên một vòng linh văn đồ án hình đài hoa sen .

Cuối cùng hắn điều động linh khí đục lỗ , sỏ dây kim tuyến thành vòng rồi đeo lên cổ tay Robin Lufina .

Chưa tới hai phút liền xong , có thể nói là không nhanh vì quá nhanh .

Đến lúc này Cao Cường mới mỉm cười khẽ hỏi :

“Thần kỳ và cũng rất đáng sợ đúng không ?”

Đúng là vòng vừa quàng lên cổ tay , cảm giác thoải mái dễ chịu liền lan tỏa khắp cơ thể . Không chút đắn đo suy nghĩ , Robin Lufina ngay lập tức gật đầu lia lịa .

Hiểu rõ được vấn đề , Cao Cường thở dài nói :

“Nếu ta đoán không lầm thì nhóc cảm thấy sợ hãi tu sĩ . Nỗi sợ này bắt nguồn từ việc tu sĩ có thể làm ra những điều mà nhóc không tài nào hiểu được . Thực ra đây là phản ứng rất bình thường của con người , giống như chưa từng gặp ma quỷ nhưng vẫn thấy sợ”

“Nói chung căn bệnh của nhóc không hẳn là bệnh , đúng hơn nó là bản năng của con người khi đối diện với sự vật sự việc không thể lý giải . Chẳng qua là nhóc không chịu nói ra , cũng như quá chú ý đến nó , để rồi dần biến tướng trở thành căn bệnh sợ người lạ”

Robin Lufina nghe xong mếu máo sụt sùi nói :

“Ta thấy bọn họ có người vung tay bắn ra hỏa diễm nung chảy sắt thép , có người đánh một quyền phá nát tảng đá . Ta hỏi cha thì được biết bọn họ khác thường , không hiểu sao từ lúc đó ta luôn thấy sợ hãi , cho dù biết bọn họ không làm hại ta nhưng ta vẫn sợ”

Rất là thông cảm cho Robin Lufina , nhưng biết người ta không hại mình mà còn sợ ư ?

Cao Cường thực sự muốn vung tay quất cho tên nhóc này cái bạt tai vang dội .

Sợ đến mức này thì bản quan biết nói gì để giúp ngươi chữa bệnh đây ?

Văn vẻ sớm soạn sẵn trong đầu đã vô dụng , Cao Cường đành phải cấp tốc suy nghĩ phương án mới . Không lâu sau hướng Robin cẩn thận dò hỏi :

“Giả sử người thân của nhóc là tu sĩ thì sao ? Nhóc sợ hay không sợ ?”

Này là câu hỏi khó , Robin Lufina thực sự không biết trả lời thế nào cho phải . Hơn nữa càng suy nghĩ lại càng rối trí , mặt nhăn nhó hệt như khỉ ăn ớt .

Chớp lấy thời cơ , Cao Cường thở dài nói ra :

“Mấy người cận vệ luôn tận tâm bảo vệ nhóc , đổi lại họ được gì ? Là ánh mắt nhóc nhìn họ giống như nhìn quái vật . Nhóc chỉ biết ôm lấy nỗi sợ hãi một cách đầy ích kỷ , mà không biết rằng hành vi của mình làm tổn thương những người ở xung quanh”

“Nhóc nên nhớ rằng tu sĩ dù cường đại đến mấy cũng là con người , cũng có tâm tư tình cảm , cũng muốn được yêu thương và trân trọng . Đừng thấy họ khác biệt mà sợ hãi xa cách , hãy nhìn cách cha nhóc vẫn làm và học tập , để rồi tiếp xúc cởi mở hơn”

Nghe xong những lời này , Robin Lufina đưa mắt tìm kiếm thân ảnh của cha . Qua đó thấy cha đang quàng vai bá cổ cười đùa rất vui vẻ với Phil .

Nói chung đây là hình ảnh ngày nào cũng trông thấy .

Chỉ là đến tận hôm nay Robin Lufina mới nhìn vào và nghiêm túc suy ngẫm .

Về phần Cao Cường thì những gì có thể nói đều đã nói , trong đầu chẳng còn đạo lý nào hay ho hơn . Thành ra nói xong hắn liền lặng lẽ chuồn đi .

Khổ nỗi vừa xuống tới bên dưới đã bị người khác của nhà Lufina làm phiền .

Tất nhiên chính là Marine Lufina , tuy không chặn đường , nhưng nàng ta bám theo hắn về tận phòng . Bần cùng bất đắc dĩ , Cao Cường đành nói :

“Ta bắt buộc phải thiêu hủy xương thì nàng mới siêu thoát được . Chắc chắn Veronica đánh hơi thấy mùi cháy khét , ngươi không tin về hỏi thử xem”

“Ta tin” – Marine Lufina nhìn hắn chằm chằm , nghiêm mặt hỏi : “Ta tìm gặp là muốn biết ngươi làm gì Marie ? Ngươi đem nàng đi giấu nơi nào ?”

Nhìn ra bà cô này không biết sự thật , Cao Cường cau mày nói :

“David nói những gì với ngươi ? Nếu không thành thật trả lời , vậy mời ngươi rời khỏi đi thôi”

Hiểu rằng không thể giấu diếm , Marine Lufina đỏ mặt khẽ nói :

“David khen ngươi là đối tượng rất phù hợp , khuyên ta tính đến chuyện thành lập gia đình”

Da mặt không ngừng giật giật , Cao Cường ngán ngẩm nói ra :

“Ta hoàn hảo khỏi cần phải bàn cãi , nhưng David không nghĩ gì cho ngươi đâu . Hắn sợ ta có ý đồ xấu với Marie nên mới đẩy ngươi ra chắn sóng”

“Ta không quan tâm” – Marine Lufina khẽ lắc đầu , lần nữa hỏi : “Giờ ngươi trả lời đi ? Marie hiện giờ đang ở đâu ? Vì sao ngươi mang nàng đi giấu ?”

“Không phải ta giấu” – Cao Cường nhún vai , thẳng thắn nói ra : “Marie hiện đang trong giai đoạn thức tỉnh tiên căn , tương lai nàng sẽ là một vị tu sĩ”

Kết quả liền có thể nghĩ , Marine Lufina nghe xong hóa đá cứng ngắc tại chỗ .

Hai mắt tròn xoe như bi ve , miệng thì há mở nhét vừa quả cam .

Đáng tiếc Cao Cường không có cam để nhét thử .

Phải tới mười phút sau , Marine Lufina mới thở hắt một hơi rồi nói :

“Bảo sao ta nhiều lần trông thấy nàng ngồi suy nghĩ vẩn vơ . Cứ ngỡ nàng đang buồn chuyện Rick Carter qua đời nên không có gặng hỏi xem sao”

Nói dứt lời Marine Lufina liền quay người thất thểu rời khỏi . Nàng ta thậm chí còn không buồn chào hỏi hắn lấy một câu gọi là cho nó phải phép .

Cũng nên hiểu và thông cảm cho Marine Lufina .

Dù sao tin tức vừa được nghe cũng quá mức động trời .

Nàng không vò đầu gãi tai “WTF” liên tục đã là giỏi lắm rồi đấy .

Cao Cường để ý thấy David Lufina biết tin con gái có tiên căn liền mất ăn mất ngủ kia kìa . Chẳng qua kiềm chế tốt mới không lộ ra mặt đó thôi .

Có điều chỉ riêng tên nhóc Robin Lufina là đáng lo ngại .

Chẳng hiểu khi biết chị gái là tu sĩ , tên nhóc ngớ ngẩn này sẽ phản ứng như thế nào ?

Cao Cường rất không hi vọng người đệ tử thứ nhất của mình phải chịu tổn thương . Nếu trường hợp xấu diễn ra , chỉ còn cách thôi miên nhóc kia .

Cơ mà để đến lúc đó rồi tính sau , hiện giờ ra xem kẻ nào chạy tới lâu đài Lufina gây chuyện cái đã .

Thấy lớn tiếng chửi bới đe dọa có vẻ muốn hung hăng hết phần thiên hạ luôn rồi đây ...