Dương Gian Phán Quan

Chương 261 : Đánh Mặt Đàm Lão

Đó là cắt cử người kiểm định tu vi của từng tuyển thủ .

Võ môn phải đạt Huyền Khí Cảnh , huyền môn phải đạt Kim Đan Kỳ .

Tu vi thấp hơn thì về nhà mà ngủ đi .

Việc thanh lọc vô cùng đơn giản , nhưng lại mất tới nửa ngày . Quả thực lãng phí quá nhiều thời gian , khắp các khán đài liền liên tục vang lên tiếng la mắng chửi rủa .

Hơn nữa người ta chi tiền mua vé xem chiến đấu , chứ có phải đến để ngồi nhìn vớ vẩn kiểu này đâu ? Nói chung dân tình phẫn nộ là điều hết sức bình thường đấy a .

Bản thân là người đã tiến lên võ đài kiểm định , Cao Cường dám chắc trò “sửa sai” này ẩn chứa mưu đồ . Còn loại bỏ tuyển thủ yếu kém chỉ là thủ thuật che mắt mà thôi .

Nhất là mấy gã kiểm định viên ghi chép rất nhiều , khả năng đang áng chừng nội tình của mỗi tuyển thủ .

“Đang lấy tư liệu để ra kèo cá độ đây mà” – Cao Cường híp mắt nhìn về hướng đài cao , trong đầu bỗng nảy sinh ý định thọc cho Tiêu Gia một dao đau thấy mụ nội luôn .

Cơ mà vẫn là thôi đi , dù sao cũng là thân nhân của bằng hữu , không thể làm gì quá đáng được .

Liếc nhìn Tiêu Diễm Phượng đang đứng ngay bên cạnh , hắn lập tức từ bỏ ý đồ .

Mất khoảng 12 tiếng chỉ để kiểm định cũng như loại bỏ những kẻ tu vi yếu kém . Không rõ con số cụ thể , áng chừng có khoảng 5/6 tuyển thủ chưa được đấu đã phải ra về .

Tiếp theo liền đến bước bốc thăm phân chia ra từng tổ , đi kèm với đó còn có số báo danh .

Tiêu Diễm Phượng bốc phải B71 , Hoàng Đại Hùng C62 và Đỗ Khải là D39 .

Cao Cường với Lâm Tiểu Tùng rơi vào cùng một tổ , lần lượt là A1 và A55 .

Thần kỳ trùng hợp khi mà gã Lâm Hùng bốc được A124 , và Yến Tử là B3 . Cái này để Cao Cường phải liếc mắt nhìn sư phụ hiện ngồi ngáp ngắn ngáp dài trên khán đài .

Tổ khác hắn không rõ nhân số , chứ tổ A chỉ có 124 tuyển thủ , đồng nghĩa hắn sẽ chạm trán Lâm Hùng ngay từ lượt trận đầu tiên . Sư phụ chơi chiêu là cái chắc luôn rồi .

Sau đó ban tổ chức phát cho khán giả mỗi người một chiếc bánh mì pate và chai nước khoáng , kèm với một mẩu giấy nhỏ . Khả năng ghi địa chỉ website cá độ trực tuyến .

Cứ nhìn phần đông khán giả móc ra điện thoại bấm bấm là hiểu luôn đấy .

Nhóm tuyển thủ cũng được phát bánh mì pate và nước khoáng , kèm câu nói thầm vào bên tai “ăn chầm chậm chút” . Thánh họ , câu giờ bằng một cách quá mức thô thiển .

Và phải đúng 10 giờ tối , dưới ánh đèn pha chiếu rọi sáng trưng , trọng tài mới tiến bước đi lên võ đài .

Sau khi qua loa vài câu xin lỗi vì công tác chuẩn bị thiếu chu toàn , trọng tài mới bắt đầu gọi tuyển thủ . Trong đó trọng tài chủ trì võ đài A hô to :

“Lượt trận thứ nhất tổ A , xin mời hai tuyển thủ A1 và A124 lên đài”

Dưới tràng pháo tay vô cùng nhiệt liệt trên khán đài , Lâm Hùng hai chân khẽ nhún , cứ thế từ dãy ghế dành cho tuyển thủ bay thẳng lên võ đài .

Cao Cường vừa đứng dậy , Lâm Tiểu Tùng liền nói với theo :

“Cường Ca , đánh cho hắn đẹp mặt”

Nhấc tay làm thủ thế OK , Cao Cường nhếch miệng cười lạnh :

“Hắn sẽ không còn mặt để mà mất”

Dứt lời liền chắp hai tay sau lưng , lững thững từng bước tiến về phía võ đài . Đang mặc hiệp y đấy nhé , phải bày ra phong thái trầm ổn mới đúng bài .

Đã phải chờ ê hết cả mông rồi đấy , trên khán đài không thiếu những cái đầu nóng . Vậy mà hắn cứ như con rùa chậm rề rề lết lên từng bậc cầu thang .

Rốt cuộc một vị đại thúc nhịn không nổi liền đứng dậy quát :

“Con mẹ ngươi , bước nhanh cái chân chó lên . Không thì cút cha ngươi về nhà đi”

Đại thúc này tu vi không tệ , rống một cái liền vang vọng khắp đấu khu . Một vài kẻ ngay lập tức học theo , cũng buông lời mắng chửi phi thường thô tục .

Cao Cường không muốn hỏng mất phong thái trầm ổn , nhưng phải đáp trả mấy con hàng này mới được . Vậy là hắn liền nâng cao cánh tay phải , và …

Dưới cái nhìn chăm chú của hàng trăm ngàn khán giả có mặt tại sân , cùng với hàng triệu khán giả đang theo dõi qua màn ảnh rộng bên ngoài đấu khu .

Hắn quyết đoán bật lên ngón tay thối .

Chiêu này có thể nói là phi thường hiệu quả , vừa ra một cái là khán đài im phăng phắc . Phải tới khi hắn lên đến sàn đấu rồi thì mới ầm ầm như chợ vỡ .

Có điều rất nhanh thì yên tĩnh xuống , bởi trọng tài đã cho trận đấu bắt đầu . Vả lại tiểu tử này mặt quá trơ , chửi rủa thậm tệ chỉ lãng phí nước bọt mà thôi .

Trên võ đài , với bài học sương máu khi trước , Lâm Hùng dứt khoát không hé răng nói nửa lời . Trọng tài vừa hô lên hiệu lệnh là hắn ngay lập tức lao tới .

Hơn nữa còn là xuất ra toàn lực , rõ ràng có ý đồ mau chóng kết thúc trận đấu .

Chỉ là không hiểu hắn lấy đâu ra tự tin ?

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người , Lâm Hùng trên tay lăm lăm côn bổng , chủ động xông tới với hừng hực khí thế .

Trong khi đó đối thủ của gã là Cao Cường thì trông bình chân như vại , ngay cả nửa tia khí tức cũng chẳng thấy tiết ra .

Khoảng cách hai bên càng lúc càng gần , nhoáng cái chỉ còn lại ba mét .

Bất chợt Lâm Hùng nhảy vọt lên , côn bổng dơ cao quá đầu , rồi nghiến răng nghiến lợi quật xuống .

Chỉ có điều nghiến răng nghiến lợi thì đúng đấy , chứ côn bổng quật xuống không có được . Bởi vì đúng lúc này Cao Cường động , với Đạp Thiên Bộ , hắn như thuấn di áp sát đối thủ .

Và rồi nghe đến “chát” một tiếng , Lâm Hùng đang hừng hực khí thế , liền ăn trọn cái bạt tai vang dội .

Thân hình cao lớn tại trên không xoay tròn mấy chục vòng , rồi mới nặng nề rơi rụng xuống sàn đấu .

Cao Cường không dùng nhiều lực , Lâm Hùng vừa ngã xuống liền nhanh chóng bật dậy , với một bên mặt bầm tím và khoé miệng trào ra dòng máu đỏ . Ánh mắt gã có hơi ngưng trọng .

Cao Cường hung tàn thế nào , Lâm Hùng tự nhận hiểu rất rõ . Vậy mà hắn lại nhẹ tay , cũng như không thừa thế truy kích , điều này khiến Lâm Hùng cảm thấy hoang mang và lo lắng .

Khẳng định là có trá .

Cao Cường đứng tại đối diện phe phẩy bàn tay , cười mỉa mai :

“Nếu chỉ yếu ớt như này , chẳng phải mấy người đồng đội của ngươi bỏ mạng uổng phí rồi sao ?”

Lâm Hùng con ngươi co rút lại , có thể thấy thoáng lộ ra tia thần sắc sợ hãi . Gã chợt gầm lên một tiếng đầy phẫn nộ , nắm chặt côn bổng trong tay , lần nữa lao vọt tới .

Tuy nhiên , gã không tiếp cận quá gần , khoảng cách hai bên còn năm mét là tiến hành công kích ngay . Côn bổng trong tay liên tục quăng quật nghe cứ vun vút vun vút .

Theo động thái này , hàng chục cột đá thô to như cột điện đổ ập xuống đầu Cao Cường .

Sau đó liền vang lên hàng loạt âm thanh chát chúa , kèm với làn khói bụi bốc lên mù mịt .

Thế nhưng trong mắt phần lớn khán giả thì đối thủ của gã đã chuyển đổi vị trí từ đời nảo đời nao rồi .

Vẫn với kiểu di động tương tự như thuấn di , chỉ trong nháy mắt Cao Cường hiện thân sát bên hông gã . Cánh tay phải nâng lên , nhanh như chớp quăng một cái bạt tai .

“CHÁT~~~”

Kết quả có thể nghĩ , Lâm Hùng ăn trọn cái bạt tai liền bay đi như hoả tiễn .

Chỉ là rất nhiều người không hiểu vì sao cái quăng tay hời hợt như vậy mà gã A124 vẫn để trúng đòn ? Nếu lần thứ nhất là lỗi chủ quan , vậy tại sao lặp lại sai lầm cũ ?

Chẳng lẽ dàn xếp tỉ số ngay từ trận mở màn ? Hàng loạt ánh mắt hoài nghi liếc nhìn về hướng đài cao .

Đang yên đang lành bị hàng ngàn ánh mắt dòm ngó , thử hỏi ngứa người hay không ? Tiêu Chiến Hoàng lúc này chính là đang ngứa , trong lòng buồn bực liền lẩm bẩm :

“Là do tiểu tử này vận dụng Ý quá thuần thục . Liên quan quái gì trẫm mà các ngươi nhìn ?”

“Hắc.. Hắc..” – Ngồi ngay bên cạnh , Hắc Long bật cười và nói :

“Căn bản đối thủ của hắn quá yếu . Nếu muốn chỉ sợ trận đấu giây lát liền đã kết thúc rồi”

Trong lòng có điều không hiểu , Tiêu Chiến Hoàng cau mày hỏi :

“Theo báo cáo thì tiểu tử A124 thực lực mạnh nhất trong số tuyển thủ tới từ Tân Long . Nhưng ta dò xét huyền đan lại không thấy có vòng linh văn nào . Điểm này thực sự quá kỳ quặc , Hắc Long ngươi nhiều kinh nghiệm , có nhìn ra được nguyên nhân ?”

“Có một chút” – Không cần nghĩ ngợi , Hắc Long lập tức trả lời :

“Tiểu tử này nhiều năm kẹt tại Hoàng Khí Cảnh đỉnh phong , có lẽ vốn liếng đã cạn kiệt . Trong quá trình đặc huấn chắc hẳn thu được kỳ ngộ , lúc trở về liền đã là Huyền Khí Cảnh trung kỳ”

“Vấn đề là hắn huyền đan không có linh văn , thêm nữa là ban nãy phò mã gia nhắc tới đồng đội bỏ mạng uổng phí . Phò mã gia chuyên trị thứ dơ bẩn , vậy chứng tỏ gã A124 luyện tà công”

“Liền dễ hiểu” – Tiêu Chiến Hoàng nghe xong bật cười , khẽ nói :

“Không sớm dứt điểm bởi đang ép tiểu tử A124 phải thi triển ra tà công . Cái này rõ ràng là muốn đánh mặt Đàm lão đây mà . Làm khá lắm , đã đủ tư cách làm con rể của trẫm . Hắc hắc”

Tại đài quan khán dành riêng cho quan chức Cấm Quân .

Những lời của Tiêu Chiến Hoàng lọt vào tai , Đàm lão trên trán liền nổi đầy gân xanh . Có điều rất nhanh thì lặn mất , thay vào đó là vẻ mặt bất đắc dĩ , với tâm tư hiện đang rối như tơ vò .

Lão tử đã nghe theo nha đầu Diễm Phượng , bỏ ra cả tháng trời theo dõi tiểu tử Lâm Hùng rồi đấy chứ . Khổ nỗi không phát hiện điểm khả nghi nào , chẳng lẽ lão tử treo hắn lên tra tấn ?

Ngồi ngay bên cạnh , lão đại Cấm Quân – Tống Viễn vỗ nhẹ lên tay Đàm lão và nói :

“Mới chỉ là phân tích mà thôi , chưa chắc đã đúng như vậy . Vả lại con người vốn là ích kỷ , nảy nòi sâu bọ là chuyện rất bình thường , đừng có tự trách bản thân làm gì”

“Sẽ không sai được đâu” – Đàm lão nghe xong lắc đầu cười khổ , rồi thở dài và nói :

“Nếu chỉ riêng tiểu tử Cao Cường sinh sự , có thể hiểu là tuổi trẻ kèn cựa nhau . Nhưng ngay cả sư phụ hắn cũng phản ứng mãnh liệt , giờ nghĩ lại sai lầm liền là ta”

Ngươi coi cấp dưới như con cháu trong nhà thì tránh sao được sai lầm ? Bài học năm xưa vẫn còn nguyên đó mà ngươi cái này cứng đầu có chịu sửa đổi đâu ?

Có điều những lời này Tống lão chỉ nghĩ thầm trong bụng mà thôi .

Thứ nhất , nói ra sẽ khơi gợi lại quá khứ chẳng mấy vui vẻ gì .

Thứ hai , nói với Đàm lão đầu chỉ như nước đổ lá khoai ...