Dương Gian Phán Quan

Chương 43 : Truy Lùng

Tuy mặc lên không có phong phạm của dạ hành đại hiệp trong tiểu thuyết trên Truyện Convert . Nhưng được cái nhìn trông khá giống phong cách của mấy tay ca sĩ nổi tiếng mỗi khi xuống phố .

Ngoài ra trông còn khả nghi y chang mấy gã trộm cắp vặt thi thoảng thấy đưa tin trên báo đài nữa . Đắng lòng thay , chính Cao Cường soi gương còn thấy mình nồng đậm tội phạm hương vị nữa là .

Có điều trông thế nào cũng chẳng quan trọng , hắn chỉ cần kín kẽ không lộ ra diện mạo thế là được rồi .

Lặng lẽ men theo bóng tối rời khỏi nhà trọ , Cao Cường nhắm hướng bờ sông mà chạy tới .

Đã mặc đồ dạ hành thì đương nhiên không phải để ra ngoài tập luyện rồi . Hắn đây là muốn đi điều tra vụ việc âm khí lây dính trên người của Tùng lò gạch .

Cái phong hào Lò Gạch cũng không phải tự dưng mà có . Nó bắt nguồn từ việc hắn gắn bó làm công tại khu lò gạch ven làng Nhất Xã đã có 7 8 năm trời .

Ban ngày rất hiếm khi gặp Tùng lò gạch ở nhà , đa số thời gian hắn đều ngây ngốc ở chỗ làm . Vì thế Cao Cường mới chạy tới khu lò gạch nhìn xem sao .

Bởi vì biết đâu lò gạch bọn họ đi đào móc đất để làm gạch , lại đào trúng phải đồ vật gì đó không hay ho , rồi cứ thế ngu ngơ đem về cũng chưa biết chừng .

Nói thì là vậy , thế nhưng Tùng lò gạch ban ngày có chui rúc đâu hay không thì bố ai mà biết , cho nên khả năng tìm ra khởi nguồn của luồng âm khí kia là rất thấp .

Hơn nữa cũng có thể bắt nguồn từ nhi tử của hắn khi đi học đã tiếp xúc với đồ vật đông tây nào đó . Nói cho cùng thì chưa thể nào nói trước được điều gì cả .

Bản thân Cao Cường đi một chuyến cũng chỉ là tìm trải nghiệm mà thôi , không ôm quá nhiều hi vọng .

Men theo bờ sông Thổ , quãng đường tới làng Nhất Xã sẽ gần hơn nhiều so với đi theo đường cái . Lại thêm tối tăm và vắng vẻ , nhờ đó Cao Cường có thể thoái mái di chuyển với tốc độ nhanh nhất .

Miêu Bộ lúc này cũng phát huy ra ưu điểm của nó . Với mỗi bước chân cách nhau tới 10 mét , tốc độ đạt tới xấp xỉ 200 dặm một giờ , hắn như thể hoá thành tia chớp đen lao đi vun vút trong bóng đêm .

Đã thế mỗi lần bàn chân của hắn tiếp đất cũng không hề phát ra một chút tiếng động nào . Có hay chẳng chỉ là âm thanh ma sát do cơ thể của hắn gặp phải lực cản của không khí tạo thành mà thôi .

Lần đầu tiên hắn toàn lực thi triển Miêu Bộ , cảm giác mình cũng thoắt ẩn thoắt hiện giống như mấy vị cao thủ khét tiếng trong phim chưởng , cái tư vị này để cho Cao Cường khoái trí vô cùng .

Mà hắn còn bị hạn chế bởi tu vi thấp kém , chỉ cần không ngừng tiến bộ , tốc độ sẽ theo đó mà tăng lên . Đạp chân bay nhảy qua những ngọn cây , cái viễn cảnh này cũng có thể diễn ra lắm chứ .

Có điều đó là chuyện của tương lai , vậy thì để tương lai rồi tính .

Còn lúc này hắn đã bắt đầu tiếp cận với những khu lò gạch của làng Nhất Xã rồi , cần tập trung tinh thần tìm kiếm xem có phát hiện ra đồ chơi gì hay ho hay không .

Trên mặt đeo khẩu trang loại bọc da kín kẽ là thế , xong vừa tới gần khu vực lò gạch , hắn đã ngửi thấy mùi than củi khét lẹt , cùng với mùi gạch nung khá là gay mũi .

Trời tối mịt vẫn không thể che lấp đi không gian vẩn đục đầy khói bụi . Có thể thấy những lò gạch dạng thủ công này khiến môi trường xung quanh ô nhiễm khá nặng nề .

Mà thời gian gần đây cũng thấy báo đài đưa tin về vụ chuẩn bị dẹp bỏ lò gạch thủ công . Chắc hẳn những khu lò gạch ở đây cũng chẳng còn tồn tại thêm được mấy năm .

Đến lúc đó thì mọi công trình sẽ phải dùng tới loại gạch nung bằng công nghệ khí đốt , giá thành đắt đỏ hơn chút . Không cần đoán cũng biết giá nhà cũng leo theo đi .

Đêm hôm khuya khoắt là vậy , nhưng toàn bộ lò gạch ở nơi đây vẫn còn đang hoạt động . Nhân công đi qua đi lại vẫn tấp nập ồn ào chẳng khác biệt gì so với ban ngày .

Nung gạch với tần suất cả ngày lẫn đêm thế này , bảo sao lại gây ô nhiễm không khí trầm trọng .

Được cái chiếu sáng chỉ là loại đèn sợi đốt lờ mờ , Cao Cường chỉ cần cẩn thận một chút , thì dù có hết chạy đông lại chạy tây , cũng chẳng lo bị ai đó vô tình nhìn thấy .

Tránh né ánh mắt những người công nhân , Cao Cường đem toàn bộ 10 khu lò gạch lùng xục một lần .

Từ kho chứa gạch , bãi phơi gạch , kho chứa đất , và thậm chí cả lò nung hắn cũng nhòm qua xem sao . Thế nhưng không phát hiện ra được chút dấu vết nào liên quan tới âm khí cả .

Chứng tỏ vấn đề tám chín phần không có liên quan gì tới Tùng lò gạch . Như vậy điểm mấu chốt rất có thể là nằm ở nhi tử hiện đang phải nằm viện của gã .

Cao Cường một lần nữa không ôm quá nhiều hi vọng mà chạy ra hướng đường lớn , mục tiêu của hắn hiện tại là ngôi trường mẫu giáo có cái tên gọi Mầm Non Hoa Hồng .

Mầm Non Hoa Hồng là một trong số năm trường mẫu giáo có quy mô rộng lớn nhất khu tây thành .

Bốn trường mẫu giáo còn lại cũng mới được thành lập có vài năm gần đây thôi . Hô hào là xây dựng trường lớp theo mô hình giáo dục thuộc đẳng cấp quốc tế cái khỉ gió gì đó .

Lại thêm cơ sở vật chất là những trang thiết bị hiện đại nhất , rồi thì giáo viên tây ta lẫn lộn . Thành ra học phí để gửi trẻ theo học ở bốn ngôi trường này là một con số lớn đến doạ người .

Trong khi đó Mầm Non Hoa Hồng thì là trường thuần quốc doanh , không có đánh ra danh tiếng cao quý cái gì , cơ sở vật chất hơi cũ , học phí vì thế dễ chịu hơn bốn trường kia nhiều .

Học phí rẻ hơn là vậy , nhưng không đồng nghĩa giáo dục kém cỏi . Hơn nữa gần đây mấy trường tư thục liên tục bị bóc phốt bạo hành trẻ em , hết đấm đá lại tới dúi đầu thùng nước .

Vì thế mà Mầm Non Hoa Hồng nghiễm nhiên trở thành sự lựa chọn số một , để tầng lớp có mức thu nhập thấp và trung bình , có thể yên tâm đem con cái của họ tới gửi gắm theo học .

Những gia đình có con nhỏ trong xóm trọ , tất cả đều đem gửi ở ngôi trường này . Ngay cả mấy người đồng nghiệp ở chợ cũng không ít lần nhắc tới , có vẻ như bọn họ khá hài lòng .

Mặc dù có khuôn viên rộng rãi , cùng với dãy phòng học đủ tiêu chuẩn để nhận trông nom số lượng trẻ nhỏ lên tới cả ngàn . Thế nhưng thay vì toạ lạc ở mặt đường rộng lớn như bao ngôi trường khác , Mầm Non Hoa Hồng lại nằm lọt hỏm trong khu dân cư khá cũ kĩ ở gần chợ Tây Biên .

Không phải có lần tên nhóc Tiểu Dương chỉ chỏ vào một cái ngõ rồi kể chuyện , thì Cao Cường cũng chẳng biết được ngôi trường mà đám người kia ca tụng lại nằm ở vị trí oái oăm thế này .

Mà không phải vấn đề học phí thì dám chắc chẳng ai muốn chịu cái cảnh mỗi ngày đưa đón con đi học , đều phải chen chen chúc chúc trong cái ngõ có chiều rộng chưa đầy 2 mét thế này đâu .

Tối tăm lạnh lẽo vì không có lấy nổi một bóng đèn đường dù chỉ là loại nhỏ nhất và cùi bắp nhất . Đây chính là hiện trạng của con ngõ đi thẳng tới cổng chính của trường Mầm Non Hoa Hồng .

Chỉ vài cái đèn chiếu sáng cũng không lắp đặt được thì còn đâu bộ mặt văn minh đô thị ? Ở thời buổi xã hội ngày càng phát triển thịnh vượng , tràng cảnh này vẫn còn tồn tại thì quả thật quá khó tin .

Nói chung chỉ mới đi vào tới đầu ngõ , Cao Cường đã mơ hồ cảm thấy có vấn đề rồi . Cũng không phải vì phát hiện ra được điều gì đó bất thường , mà chỉ là do trực giác mách bảo hắn như vậy thôi .

Xem ra cần phải để ý ngay cả những căn nhà dọc theo trong ngõ mới được . Cao Cường vì thế chuyển sang chậm rãi đi bộ , vừa đi vừa cẩn thận quan sát cũng như cảm nhận khí tức trong không khí .

Đã rà xoát khá kỹ càng từ đầu ngõ này xuyên thẳng tới đầu ngõ còn lại , xong vẫn không phát hiện được một điểm nào khác lạ cả . Cao Cường đành quay trở lại cổng trường nằm ở đoạn giữa trong ngõ .

Cổng khá rộng , có điều bức tường bao và cột trụ , đều nhuốm màu rêu phong nên nhìn trông hơi cũ kĩ . Ngay đến bảng hiệu cùng với cánh cổng sắt cũng đã bong chóc , rỉ sét loang lổ khắp nơi .

Nhìn trông tồi tàn là vậy , thế nhưng dọc theo tường bao được trồng phủ kín bởi hàng cây dâm bụt , với những khóm hoa đỏ thắm nở rộ , ban ngày nhìn vào chắc hắn sẽ thấy đẹp mắt vô cùng .

Tường bao chỉ cao có 2 mét , Cao Cường chỉ khẽ nhún chân liền đã nhảy vọt qua .

Đáp xuống sân nền bên trong trường , thoáng đưa mắt nhìn về hướng phòng bảo vệ , hắn không tránh khỏi có chút lắc đầu ngao ngán .

Không biết còn ai khác nữa hay không , thế nhưng trong phòng chỉ có hai người bảo vệ . Trực ban cái kiểu gì mà ngủ còn say hơn cả chết .

Nếu không còn những người khác , dám chắc có ông nghiện ngập nào mò vào trộm cắp , một đêm liền dễ dàng khiêng sạch cả trường đi .

Không hơi đâu đi bận tâm tính chuyên nghiệp trong công việc của người khác , Cao Cường quét mắt bắt đầu chạy tìm khắp vườn trường .

Ngoài những bụi hoa hồng , những cây bàng lá đỏ , cùng với hàng phượng vĩ lâu năm , thì đến một cọng lông khả nghi cũng chẳng thấy .

Sân vườn trường đã không có gì , như vậy mục tiêu để hắn tìm kiếm cũng chỉ còn có mỗi cái dãy phòng học hai tầng kia nữa mà thôi .

Có điều vừa mới chạy tới gần dãy phòng học có lớp vôi quét đã bạc màu theo năm tháng này , Cao Cường đột ngột dừng phắt lại .

Hắn cảm nhận được âm khí , và nó là từ các ô thông gió dọc theo cầu thang lên xuống các tầng thổi tới . Như vậy có nghĩa là thứ mà hắn muốn tìm kiếm , hiện đang trú ngụ ở phía sau dãy phòng học .

Tập trung cảm nhận và xác định rõ ràng , Cao Cường ngay tức thì đổi hướng rồi lao đi như chớp ...