Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 62: Kiều Hi Nhi biểu diễn.

- À, vừa rồi nhắc tới, tế bào siêu cấp kháng ung thư, bản thân nó là một chuỗi gien tổ hợp đặc biệt mà thành, thẳng thắn mà nói, đây là một đoạn tổ hợp gen dung hợp từ thân thể nhân loại, bản thân có công năng ức chế tế bào ung thư tạo thành. Mặt khác chúng ta còn dung nhập vào gien mới từ ngoại giới tham gia mà tạo thành tổ hợp siêu cấp có ý thức tự phân tách, công hiệu thì không cần phải nói, nhưng tính nguy hiểm của nó, mỗi người cũng đều rất rõ ràng. Thực hiển nhiên, nó không thuộc về liên thức DNA nhân loại cố hữu, khi nó nhập vào trong cơ thể người, tuy rằng có thể rất nhanh trở thành gien ức chế tế bào ung thư hiệu quả cao, nhưng đồng thời cũng đưa ra một vấn đề cực kỳ ác liệt, nếu chúng ta không thể khống chế nó.

Nàng ngừng lại một chút, cúi đầu nhìn nhìn bản nháp trong tay, lại ngẩng đầu, chậm rãi nói rằng:

- Như vậy cái này tiêu trừ tế bào ung thư của người, nhưng thực có khả năng sẽ lại sinh ra một cái tổ chức quái dị so với u ác tính càng thêm khủng bố.

- Đương nhiên, chúng tôi cũng ý thức được điểm này, cho nên sau khi chúng tôi chế tạo ra tế bào siêu cấp kháng u này, cũng đồng thời bắt đầu tìm kiếm gien ức chế đối ứng với nó!

- Trong kết cấu phần tử khử ô-xy a-xít ribonucleic bình thường, chúng ta tự nhiên tìm không thấy gien ức chế nó, vì vậy siêu cấp tế bào là tổ hợp gien chế tạo đột biến. Đương nhiên xin các vị tin tưởng, cái tổ hợp gien này nếu là chúng tôi chế tạo ra, đương nhiên chúng tôi đã phá dịch mật mã di truyền của chúng nó, chúng nó tuyệt đối là an toàn khống chế, nguyên lý không tiện nói tỉ mỉ. Nhưng nếu nói rất đơn giản, chúng tôi tham khảo kỹ thuật hạng nhất, kỹ thuật truyền nhiễm a-xít ribonucleic, mà còn tăng nó lên, khi nó đạt tới mục đích chữa khỏi bệnh, tổ hợp gien tự động ngừng phát triển.

- Quá trình tỉ mỉ hơn, bởi vì cần được giữ bí mật, chúng tôi không tiện tiết lộ ra, nhưng khi thuốc thử được chế ra, chúng tôi có thể mời các vị chuyên gia lần thứ hai đến Mai Đại cùng nghiên cứu và thảo luận.

Khi Kiều Hi Nhi dùng lưu loát tiếng Anh trình bày, hơn mười vị chuyên gia học giả ở đây, một đám đều tập trung tinh thần nghe. Bọn họ đều là chuyên gia phương diện này, tuy rằng Kiều Hi Nhi chỉ rất đơn giản trình bày một chút, nhưng đối với bọn họ mà nói thì vậy là đủ rồi, quá trình nuôi cấy tế bào thực kỹ càng tỉ mỉ, người ta đương nhiên sẽ không nói, hiện tại bọn họ chỉ muốn hiểu rõ một chút, vậy là được. Bởi vì người ta đã muốn nói đến, chân chính có thể đầu tư sản xuất thuốc thử bọn họ đã và đang chuẩn bị vào thực tế ứng dụng.

Thay lời khác mà nói, người ta không phải mạnh miệng mà nói, mà là thực tế đang làm.

Lập tức đã có người hỏi:

- Joyce, là như vậy, tôi không phải nghi ngờ lý luận của cô, nhưng cô nhắc tới thuốc thử, xin hỏi khi nào thì có thể có, cái này là chúng ta rất quan tâm.

Cái vấn đề này lập tức được rất nhiều người phụ họa, giờ phút này bọn họ đã hoàn toàn chấp nhận thân phận Kiều Hi Nhi, cũng tiếp nhận nàng là thiên tài thật sự, hiện tại duy nhất yêu cầu xác nhận chính là, thuốc thử nàng sở nhắc tới khi nào thì có thể chính thức xuất hiện, chỉ có lý luận thực tiễn mới là thật đáng chú ý.

Vô số ánh mắt chờ mong đồng thời tụ tập trên người Kiều Hi Nhi, mà nàng hiển nhiên đã thích ứng loại ánh mắt này, nàng cúi đầu thấp, nhìn nhìn bút ký trong tay, sau đó ngẩng đầu lên, thản nhiên mà nói rằng:

- Một tháng!

- Một tháng?

Ánh mắt mọi người, bao gồm giáo sư Thượng Quan Hoành cũng vô cùng kinh ngạc mà nhìn chằm chằm Kiều Hi Nhi, đây là nắm quả cầu sao, tùy tiện xoa bóp liền được sao, sinh đứa nhỏ còn cần mang hoài gần mười tháng cơ mà.

- Không tồi, một tháng, nếu các vị có thời gian, hoan nghênh tái tới với Mai Đại.

Kiều Hi Nhi dùng ngữ khí thực khẳng định, nói.

Tất cả mọi người trầm mặc, bởi vì những gì nàng nói đã thực dễ hiểu được, nếu không tin, vậy ngươi chờ một tháng sau lại đến.

Đây là cái gì, đây là trắng trợn tuyên bố, rất nhiều thời điểm, lý luận là lý luận, lý luận thật sự muốn ứng dụng đến trong hiện thực, thì hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Mà nàng lại là cực kỳ tự tin mà nói, chỉ cần một tháng, điều này làm cho đám chuyên gia nghiên cứu u ác tính nửa đời như bọn họ, mà nghiên cứu không có kết quả, làm sao chịu nổi.

Nhưng dưới tình huống như vậy, còn có người đưa ra nghi vấn, nhưng hắn không phải hỏi Kiều Hi Nhi, mà là mặt hướng Thượng Quan Hoành, giống như Kiều Hi Nhi không đủ tư cách cùng hắn đối thoại vậy.

Đến từ ban xử lý công việc UICC, Đằng Điền Thứ Lang, nước Hoa Cúc mở miệng chính là một chuỗi tiếng Anh:

- Thượng Quan giáo sư, Hoa Cúc chúng tôi có thể nói là dẫn đầu thế giới về phương diện trị liệu u ác tính, mà đối với trị liệu u ác tính, mọi người đều biết, phương pháp giống nhau là chọn phương pháp thủ thuật (mổ), ngay sau đó là xạ trị, trị bệnh bằng hóa chất, trị liệu bằng sinh vật miễn dịch bá hướng, cuối cùng bất đắc dĩ lựa chọn là phóng xạ hạt thực nhập, nhưng tế bào siêu cấp kháng u lại là dùng một loại phương án trị liệu hoàn toàn mới. Hơn nữa tuyên bố sẽ chữa khỏi hoàn toàn, với trình độ quý quốc, hoặc là thay lời khác nói, các ông có thể đề xuất căn cứ càng thêm làm người ta tin phục không?

Thượng Quan Hoành nhìn hắn một cái, mỉm cười nói rằng:

- Thuốc thử còn chưa có, cho nên tôi không thể trả lời ông, nhưng đến lúc đó ông còn có thể làm được vi-sa, không ngại thì đến Mai Đại nhìn một cái.

Huých phải cái đinh. Đằng Điền cũng chưa từ bỏ ý định, lại tiếp tục mở miệng nói rằng:

- Được rồi, cho dù các ông đề xuất cái lý luận này là có khả năng, như vậy tôi muốn hỏi một chút Thượng Quan giáo sư, ngài có cảm thấy cái lý luận này cùng với lý luận tế bào trọng cầu tiến sĩ Shanli, tiến sĩ của Hoa Cúc chúng tôi đã đạt giải thưởng Nobe, đã đề xuất có chút tương đồng hay không, giữa hai lý luận có tồn tại liên hệ hay không? Hay hoặc là là tham khảo lý luận của tiến sĩ Shanli?

Thượng Quan Hoành nhìn hắn một cái, sau đó ý bảo để Kiều Hi Nhi ngồi xuống, sau đó mới thản nhiên mà mở miệng nói rằng:

- Đằng Điền tiên sinh, nói hơi thô tục, AV quý quốc đích xác cùng gấu mèo quốc gia của tôi có liên hệ gì không?

Đằng Điền lau mồ hôi, đáp:

- Hình như không có!

- Tốt lắm, cái này ông tự biết.

Thượng Quan Hoành nhìn nhìn các khoa học gia liên can đang cố nhịn cười, nhẹ nhàng gõ cái bàn nói tiếp:

- Đương nhiên, hai bên vẫn có chút tương đồng, tỷ như rất nhiều người đều thích.

Phòng họp bộc phát ra một trận cười vang, Đằng Điền cực kỳ xấu hổ, nhưng hắn nhìn nhìn một vị chuyên gia bên cạnh cùng Quốc tịch với hắn, có chút không cam lòng mà lại mở miệng nói rằng:

- Mọi người đều biết chính là, ở thống kê trị liệu cùng chữa khỏi u, nước Hoa Cúc chúng tôi luôn dẫn đầu thế giới, mặt khác còn có một điều trọng yếu hơn là, thu phí dụng cũng cực kỳ rẻ. Mà quý quốc, mặc dù là trị bệnh bằng hoá chất dược liệu sản xuất ở trong nước đều cực kỳ đắt đỏ, càng không nói là nhập khẩu, mà loại dược vật sinh vật bá hướng này đều là tinh luyện trong phòng thí nghiệm, Thượng Quan giáo sư, ngài cho rằng ngài nghiên cứu chế tạo cái tế bào siêu cấp kháng u này có cơ hội phổ cập đến dân chúng bình dân sao?

- Tiến sĩ Đằng Điền, vấn đề này tôi có thể đáp lại ông!

Sau khi nghe được lời nói của Đằng Điền, Kiều Hi Nhi lại lần nữa đứng lên, nàng thấy so với nàng, Đằng Điền Thứ Lang thấp hơn ước chừng một cái đầu, hơi cười nói:

- Thuốc thử cùng với lượng sản xuất ngày sau, đương nhiên phải đợi trong phòng thí nghiệm chuyên môn lấy ra và chế tác, cho nên phí dụng đương nhiên đắt, đây là đương nhiên. Nhưng tôi tính toán qua, cho dù như vậy, dân chúng bình dân quốc gia chúng tôi vẫn có thể sử dụng được.

Chương 62-2: Ta muốn điên lên.

- Vậy có phải ý nghĩa là loại thuốc thử này sẽ phổ cập toàn thế giới hay không?

Đằng Điền nghe vậy, hai mắt không khỏi hơi hơi sáng ngời, hắn là chuyên gia u, nhưng hắn đồng thời cũng một thương nhân, sau lưng của hắn cũng là một tập đoàn tài chính khổng lồ đầu tư cho hắn nghiên cứu, mà nếu như có thể đem quyền sản xuất tế bào siêu cấp kháng u của đại học Mai Ninh nghiên cứu bắt được tay, tiêu thụ tại nước Hoa Cúc Đại Lý, không thể nghi ngờ chính là một tòa Kim Sơn đặt tại trước mắt.

- Phổ cập toàn thế giới? À, tôi nghĩ hẳn là vậy, nhưng để xem các ông có nguyện ý tiếp thu nó hay không.

- Ha ha, giá cả sao? Thứ mà dân chúng quý quốc đều có thể thừa nhận, chúng ta giá gấp đôi cũng sẽ không có vấn đề.

Kiều Hi Nhi nhún nhún vai, nói rằng:

- Cũng không phải vấn đề này, nhưng chúng tôi vừa mới lấy cái tên cho tân dược này, không biết ông có phiền không?

- Kiều tiểu thư nói đùa, vấn đề giá cả, cho dù là gấp đôi chúng tôi cũng sẽ không để ý, đương nhiên lại càngkhông để ý tên gọi tân dược. . . A, là cô nói tân dược còn chưa có tên à? Vậy cô nên ngẫm lại cho kỹ, dược liệu tốt như vậy tự nhiên cần có một tên thỏa đáng mới có thể thể hiện tôn quý của nó.

Đằng Điền Thứ Lang lấy lòng mà nói rằng.

- Không tồi, đối với chúng tôi mà nói, tên này đích xác đủ trân quý.

Kiều Hi Nhi khẽ mĩm cười nói:

- Cho nên chúng tôi để dược phẩm này tên là Nam Tinh đảo.

- Nam Tinh đảo? Ồ!

Ở ban xử lý công việc UICC, tối thiểu có bốn người quốc tịch Hoa Cúc, thiếu chút nữa té xỉu, cái này sao nghe rất lừa đảo, thứ này là phải sản phẩm mà, nếu nó đúng như trước đây công bố có thể chữa khỏi chứng ung thư, bất cứ một người nào có bệnh ung thư, tin tưởng hắn vô luận là quốc tịch gì đều sẽ không chút do dự sử dụng nó.

Nhưng tên này, nếu thật sự nhập khẩu đến nước Hoa Cúc, hải quan đàm phán hòa bình sẽ sẽ bỏ qua bọn họ sao? Mãn đường căm giận sẽ bỏ qua bọn họ sao? Nam Tinh đảo này ở Hoa Cúc chính là đồ vật tuyệt đối nghiêm cấm xuất hiện.

- Chủ tịch, chúng tôi kháng nghị, đây là hội nghị UICC, không phải nơi dùng để tuyên thệ vấn đề chính trị quốc gia.

Bọn họ không nói gì mà đưa ánh mắt hướng về tiến sĩ Hi Nhĩ ngồi ở vị trí chủ tịch, hy vọng có thể được hắn trợ giúp.

Người nọ trên mặt biểu tình có vẻ cực kỳ xấu hổ, hắn trầm ngâm một lúc lâu, nhẹ nhàng gõ cái bàn, tận lực dùng ngữ khí uyển chuyển nói rằng:

- Joyce, thứ cho tôi mạo muội mà cắt lời cô một chút được không?

- Ha ha, tiến sĩ Hi Nhĩ xin cứ tự nhiên.

Kiều Hi Nhi nhún nhún vai, ngồi trở lại vị trí, khóe mắt dư quang nhìn đến chỗ Thượng Quan Hoành và vài người, lặng lẽ giơ ngón tay cái lên với nàng, Kiều Hi Nhi bĩu môi, tôi có thể nói cho các người biết, tất cả đều là ý của gia súc Trương Dương thì sao?

Bút lông Hi Nhĩ cầm trên tay được đặt xuống, hai tay giao nhau dán tại trên mặt bàn, như là đang đưa ra một cái quyết định trọng đại vậy. Nhìn Kiều Hi Nhi, chậm rãi nói rằng:

- UICC là một tổ chức có tính quần chúng, bởi vậy chúng tôi cũng không đề nghị nội dung thảo luận của hội nghị UICC đề cập đến đồ vật có tính chính trị, điểm ấy hy vọng cô có thể lý giải.

- Ok, thưa chủ tịch các hạ, đó cũng không phải tôi muốn nói ra, nhưng tôi có quyền lợi đặt tên gọi cho tân dược, nó chính là Nam Tinh đảo. Lô thứ nhất sản phẩm tên Nam Tinh đảo số 1, chúng tôi cảm thấy nó thuần túy là một cái tên, nhưng nếu có người không thích, hiểu lầm ý tứ trong đó, tôi cũng không có cách nào.

Kiều Hi Nhi dừng một chút, lại bổ sung thuyết minh nói:

- Mặt khác, chúng tôi còn muốn nói một câu, Hoa Hạ có câu ngạn ngữ, là nói như vậy, nếu bạn không thích, bạn cứ việc đi đường vòng.

Nàng lời này nói rất thẳng thắn, đương nhiên cũng trực tiếp đánh ngã mọi người ở đây, ý tứ đủ trắng trợn, lão nương cứ gọi nó tên là Nam tinh đảo, ngươi muốn dùng phải tiếp thu, không thì biến!

Hội trường lâm vào một hồi trầm mặc, được rồi, nếu ngươi phản đối nàng, ai biết ngày sau bọn họ có thể quan báo tư thù hay không, thật sự cố tình không bán cho ngươi, ngươi nếu không nói, trong lòng thật là vô cùng không thoải mái, nàng quả thực là đang uy hiếp đây.

Chỉ có mấy người Hoa Hạ cùng với chuyên gia thân cận Hoa Hạ ở dưới cười trộm không thôi, đặc biệt giáo sư Đinh Bằng Sơn, căn bản là đang áp chế suy nghĩ muốn cười ra mặt, tại dưới bàn lặng lẽ kéo vòng eo giáo sư Trịnh Duẫn Thái, nói thầm hỏi:

- Lão Trịnh, Hoa Hạ có câu ngạn ngữ như vậy sao?

- Tôi làm sao biết, nhưng về sau liền có.

Kiều Hi Nhi phát ngôn xong, Hi Nhĩ cũng không biết nên nói cái gì, lý trí nói cho hắn biết chính mình, tốt nhất không nên đắc tội tiểu mỹ nữ trước mắt này, nếu không mà nói, cực kỳ có khả năng mang đến hậu quả có tính tai nạn cho quốc gia sau lưng của hắn, nếu thuốc thử này thật có thể sản xuất thành công.

Thử suy nghĩ một chút, khi toàn thế giới những quốc gia khác đều dùng loại này chữa khỏi chứng ung thư. Quốc gia của ngươi lại bởi vì đã bị khống chế mà chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn những người bệnh chết đi trong thống khổ, cái này thiệt nhiều hơn có.

Hội nghị chấm dứt trong không khí không ồn ào bàn tán, nhưng khi tiến sĩ Hi Nhĩ lên tiếng làm tổng kết, vẫn cố sức mà tán dương thành tựu của tổ nghiên cứu khoa học Long duệ của trường Mai Đại. Bởi vì vô luận cuối cùng hiệu quả thuốc thử như thế nào, ít nhất thành quả của bọn họ hiện nay liền đủ để giành được giải thưởng Nobel về y học sang năm hoặc là năm sau, không hề nghi ngờ, Kiều Hi Nhi thực có khả năng sẽ trở thành người trẻ tuổi nhất trong lịch sử được giải thưởng Nobel.

Là chủ tịch UICC, hắn cũng thấy vui mừng.

Hội nghị vừa kết thúc, kế tiếp chính là hội nghị tuyên bố tin tức, mà thời gian này, nguyên bản là nhân vật chính, Kiều Hi Nhi lại làm động tác để mọi người trợn mắt há hốc mồm, lòng bàn chân như bôi dầu trơn trượt.

Nhưng mặc dù như thế, ngày mai, tên của nàng nhất định sẽ bị các đại tin tức truyền thông khắc ở vị trí dễ thấy được nhất.

Nhưng nàng bây giờ không nghĩ nhiều, bởi vì nàng còn có chuyện trọng yếu hơn phải làm, giờ phút này nàng đang lục tung phòng nghỉ bên cạnh phòng họp đa công năng, một bên cau mày thì thầm nói:

- Trương Dương chết tiệt, núp ở chỗ nào, lăn ra đây cho ta, lần này ta bị ngươi hại thảm.

Nàng tìm trong chốc lát tìm không thấy người, rất nhanh ý thức được gia súc kia nhất định là về khách sạn Thanh Viễn.

- Tiểu tử thối, đem trọng trách đổ trên người tỷ xong đã nghĩ chạy, không có cửa đâu.

Nàng lấy điện thoại cầm tay ra, tay đặt ở trên màn hình, lại chần chờ một chút, di động ném về trong bao, cúi đầu lẩm bẩm:

- Được , lão nương tự mình đến khách sạn tìm ngươi.

Mới vừa định đi ra cửa phòng nghỉ, di động trong bao vang lên, một tiếng chuông xa lạ mà lại quen thuộc làm cho cước bộ của nàng đã gần ra khỏi cửa thoáng hoãn một chút. Nàng nhìn nhìn bốn phía, lại lặng lẽ đi trở lại, đóng cửa phòng, lúc này mới thật cẩn thận lấy điện thoại di động ra, tiếp nhận điện thoại, sau đó lộ ra một vẻ tươi cười nghịch ngợm bình thường tuyệt đối khó có thể nhìn thấy.

- Ba, không phải nói với ba rồi sao, ở trường học không được điện thoại lung tung, vạn nhất để cho người khác biết, con gái của ba liền thảm.

Điện thoại đầu kia, một người nam tử trung niên liên tiếp khụ khụ vài cái:

- Khụ. . . Khụ. . . Nói cái gì, làm cha còn không được gọi điện thoại cho con gái của mình à? Đây là cái quy định gì, còn nữa, nếu không phải Lý thúc thúc của con gọi điện thoại cho ta, ta còn không biết con bị người ta bắt cóc , nhanh lên nói xem, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cái tên Vương Bát Cao Tử nào không có mắt, thế nhưng ngay cả con gái của Kiều Vân Phong cũng dám động vào!

..