Đất Nước Quật Khởi

Chương 19:Lật con bài đấu giá ( 1)

Lại nói về lũ lợn này khi Long thấy mấy người nông dân đi qua dẫn theo 1 đàn lợn, hắn nhìn thấy bèn giật mình vì hắn biết chắc rằng đây là lợn lai kinh tế, lai qua nhiều đời và đc cải tạo 1 chút vè gen và bị nuôi công nghiệp chuyên lấy thịt nên mới trắng hồng, trắng phau,, chân ngắn, di chuyển chậm, không linh hoạt mặt ngu ngơ như vậy, lợn thường , lợn rừng không bao giờ có thể loại đó. Hắn liền cho người mua đám lợn này từ người nông dân và hỏi thăm về máy con lợn này, người nông dân nói là tìm thấy đám lợn này 3 hôm trước đứng ngáo ngơ ở bãi đất trống trong rừng, hắn mừng quýnh định săn thịt thì thấy đám này ngáo ngơ, sợ người,lại bo béo gấp 2-3 lần lợn thường chăn tý liền đi theo nên hắn thấy mình vớ bở bèn dắt về chuống nhà mình, băm bèo và côn trùng , thêm ít cám ngô nấu lên cho chúng ăn. Đám này thế mà chê ỏng chê eo không ăn nhưng đến đêm đói quá thì vùi đầu vào ăn, đám này ăn khỏe hơn lợn thường nhiều mà cũng lười hơn, cả ngày chỉ đi loanh quanh rồi nằm 1 chỗ , xua mới đi , không như lợn thường đập chuống liên tục. hắn giết thịt 1 con thì thấy thịt mềm, da mỏng, gia vị ngấm vào thịt rất sâu, mỗi tội thịt nhiều nước quá, nước từ miếng thịt luộc cũng không ngọt và hơi gây, thịt ăn cũng không ngọt như lợn thường. hắn đoán chắc là do lợn lười vận động nên mấy hôm nay hắn dành toàn bộ thời gian đi chăn lợn, vừa để xem thịt có ngon hơn không rồi nhân giống và bán thì kiếm đc khối tiền , đã thế hắn thấy lợn này lớn nhanh thấy rõ, mấy con lợn con thấy lớn hơn trông thấy.

Long nghĩ chuyện này chắc do thức ăn chứa nhiều linh khí cộng thêm đám này cải tạo gen để ra siêu thịt , con người qua nuôi, lai tạo chúng qua nhiều thế hệ khiến gen chúng biến đổi thành ngu ngốc hơn để cho ra chất lượng thịt tốt hơn, đã thế còn cải tạo gen để chúng ngu hơn theo di truyền khiến chúng tạo nhiều thịt và chất lượng thịt tốt hơn. Chính vì thế mà chúng ở đây , ăn đồ ăn giàu linh khí nhưng chúng vẫn không khôn tý nào , có chăng thì chất lượng và số lượng thịt ngày càng nhiều hơn. Hắn bèn bảo người nông dân kia là hắn mua tất , mỗi con 100 kim tệ .

Gã nông dân sững sờ không tin vào mắt mình, hắn ta thuộc dạng có của ăn của để tuy không khá giả những chi tiêu bình thườngcũng có dư ra khoản nhỏ tiết kiệm , hắn kiếm được 80-100 kim tệ 1 năm, tưởng bán lợn giỏi lắm 1 năm được 90-100 kim tệ với loại lợn lớn nhanh nhiều thịt này tính ra thu nhập của hắn + với thu nhập trước kia thì hắn cũng kiếm đc gấp đôi trước kia, thế thì vài năm có thể lấy vợ đẹp, mua thêm ruộng, mà trong khi vẫn ăn ngon mặc đẹp , vậy mà vị công tử này mua với số tiền hắn ăn sung mặc sướng không lo cơm áo gạo tiền trong 30 năm . Hắn bây giờ gần 30 là võ sư,trả tự do năm 15 tuổi do cứu cậu chủ suýt bị hổ vồ và vô tình tìm được thuốc chữa bệnh nan y cho ông chủ nên được trả tự do, 16 tuổi hắn tham gia quân đội để cốt rửa sạch hoàn toàn lí lịch nô lệ của mình vì dù gì hắn từng là nô lệ mặc dù được trả tự do nhưng người đời vẫn có sự coi thường nhất định, học võ từ trong quân đội, học thêm một số cuốn sách võ học mà mình lục lọi trong đống xác chết quân lính kẻ thù từ võ đồ lên võ sư mới có thành tựu như hôm nay. Hắn là bách phu trưởng trong quân, nhưng vì thẳng tính, hiền lành, xuất thân nông nô được trả tự do là là trẻ mồ côi, không được học hành đàng hoàng nên chỉ có quan hệ tốt với binh lính dưới quyền, không quan hệ tốt với tướng lĩnh cấp cao, không ăn chặn tiền bạc anh em, có gì tiêu nấy nên hắn liều mạng mãi mới lên được chức bách phu trưởng , chân bị gãy vài lần lần do chiến tranh nên bị tật, đi cà nhắc cả 2 chân , trái gió trở trời thì đau buốt do máu không lưu thông, dẫn đến máu bầm trong mạch máu, khiến cả 2 chân yếu , lúc bình thường sức lực chỉ bằng 6-7 phần so với trước nên đi lại và chạy không thuận tiện, hắn cố gắng chạy chữa, tiêu gần hết số tài sản tích lũy từ lương thưởng hoặc mót từ đống xác chết chiến lợi phẩm nhưng không ai chữa đc cả. Nhưng là võ sư nên cũng khỏe hơn người thường, người trong làng cũng có sự kiêng nể. không ai khinh bỉ hắn cả vì truyền thống người Việt không cho phép khinh rẻ,coi thường người đã hi sinh , cống hiến cho tổ quốc. Tuy vậy vẫn chưa có ai muốn lấy hắn, hắn kiếm tiền tuy nhiều hơn người bình thường khác nhưng lại sợ người ta lấy rồi chiếm tiền của hắn. tất cả mấy cô gái hắn từng quen hay bà mối dẫn tới, tất cả không có ánh mắt thiện cảm với hắn, nhưng vẫn nguyện ý lấy hắn,, bố mẹ họ chỉ hỏi về thu nhập hắn. Các cô gái và bộ mẹ họ chỉ nở nụ cười khi biết hắn thu nhập gấp mấy lần bọn họ.

Hắn chán nản nên quyết tâm chăm chỉ làm ăn để đi ra chợ nô lệ mua vài nữ nô có tư sắc một chút, đối xử tốt, vun đắp tình cảm thời gian rồi xóa bỏ ấn kí nô lệ, cùng họ sinh con, truyền võ học, một ít chữ nghĩa mình biết cho con cái sau này rồi cho nó đi học, giỏi thi đậu làm quan, không thì làm thương nhân kiếm tiền, bét nhất cũng được như hắn, con trai gái đều được, xuất thân nông nô như hắn thì câu nệ gì nhiều tiểu tiết như vậy, có trẻ con cho mình chăm là được rồi , chồng làm nông, vợ dệt vải, cuối tuần vợ chồng chở nông sản, vải vóc lên chợ bán kiếm đồng ra đồng vào, con cái ở nhà ê a đọc sách, phụ giúp gia đình, đời chỉ cần có thế. Giờ đàn lợn này có hơn 60 con bán hết cũng tiếc nhưng nghĩ đến 30 năm không làm vẫn có ăn, lại còn cưới đc vợ , nuôi con hắn, có tiền có thể buôn bán lớn hơn, lợn này chỉ cần có kẻ lấy được giống, hoặc bị quý tộc cướp vì họ tài lực hơn mình thì mình chỉ có nước chết hắn liền đổi ý không nuôi nữa bán đi lấy tiền sống tốt hơn nhiều. Long đưa hắn 7000 kim tệ cho số lợn, tiền thừa hắn cứ giữ lấy vì hắn thương cho con người đã hết long vì Tổ quốc mà bị tàn tật, nhưng vượt lên số phận cố gắng chăm chỉ làm ăn có của ăn của để, đúng là “ Thương Binh Tàn Nhưng Không Phế”. Nhìn cái chân của người thương binh này Long bỗng thương cảm , chân tuy được bó nẹp cẩn thận nhưng không bị biến dạng nhưng lại cà nhắc , khuôn mặt khắc khổ hơi nhăn đã thế còn cái sẹo to tổ bố thằng ăn mày do bỏng ,do hôm nay trời không đẹp lắm cái chân bắt đầu biểu tình, các khớp xương có nhức nhối nhưng anh ta có vẻ chịu được nhưng cũng chỉ hôm nay đi lại đc thôi, đêm về nó mới buốt tợn, mấy hôm nữa trời vẫn xấu thì lại nằm 1 chỗ mà kêu rên, tuy nhiên nó không làm gì được đôi mắt sáng đầy nghị lực sống này.

Long bèn chữa trị cho anh ta, châm cứu hắn biết, lúc linh hồn của hắn đang trôi dạt thì hắn cũng có gặp linh hồn của 1 ông lão đang tan biến, linh hồn đó xông vào hắn định cắn nuốt linh hồn hắn để tránh tan biến, có 1 linh hồn mạnh rồi đầu thai nhưng vẫn giữ đc ký ức kiếp trước Hắn chống lại nhưng tên kia quá mạnh , nhưng may mắn do hắn sức tàn lực kiệt cộng với có 1 ông bác sĩ pháp y tại đó có đeo 1 chiếc bùa ngọc trừ tà hàng cực phẩm lại còn được gia cố bằng máu người qua nhiều năm, trước kia là hàng dùng cho vua thưởng cho tướng quân nên khi thấy ác linh đã 1 chiêu đánh kiệt quệ gần tan linh hồn lão già đó. Hắn chớp thời cơ cắn nuốt linh hồn kia. Linh hồn hắn tang mạnh về thực lực, bùa bình thường giờ đây không có tác dụng với hắn, linh hồn cực kỳ khỏ không sợ tan biến, trong linh hồn đó có những phương pháp châm cứu nổi tiếng thế giới hiện tại và cả những phương pháp thất truyền, cùng với nhiều thông tin hay ho nữa. Hắn hồi tưởng lại đoạn ký ức đó, hắn đã ăn tổng cộng 13 linh hồn, đó là những linh hồn kỳ cựu, những linh hồn có thể trải qua nhiều kiếp hoặc những linh hồn được tôi luyện lúc còn sống thông qua tôi luyện , rèn luyện. Linh hồn hắn không sa ngã nên không biến thành quỷ, mà nhờ tăng mạnh thực lực biến thành linh thể, chạm được vào đồ vật nên linh hồn hắn hắn vẫn còn khi xuyên qua thời không, không thì sẽ bị xé nát khi đi qua đường hầm đấy...

Có thể bạn cũng muốn đọc: