Khi Adam đang vui mừng vì có thể kiếm lời ít nhất 15 triệu đồng trong vài tiếng đồng hồ ngắn ngủi thì Rin cũng đang hết sức cao hứng vì có thể tậu được ít nhất bảy triệu đồng trong mỗi buổi làm bảo an.
Bấy giờ, Rin đang mặc một bộ đồng phục bảo vệ với chiếc áo là màu xanh da trời, quần và giày đều là màu tây đen trông hết sức bảnh bao. Rin vốn dĩ ngông nghênh, không sợ trời không sợ đất. Hôm nay cu cậu lại được tròng thêm bộ trang phục bảo vệ nên cả tướng mạo và khí chất trên người đều được lột xác, trở thành một thứ gì đó sắc bén.
Ngông nghênh cầm cây gậy bảo an trên tay, Rin vòng hết khu phố này sang khu phố khác, từ toà nhà này sang toà nhà khác và thu hút ánh nhìn của rất nhiều người. Không thể không thừa nhận rằng Rin rất soái, đặc biệt là cái vẻ ngông nghênh và bĩ khí đậm chất thanh xuân kia. Đó là lý do Rin rất dễ dàng thu được ái mộ từ phía phái đẹp.
Rin vui khi được làm việc, kiếm tiền và giúp đỡ anh em mình nhưng đồng thời cậu cũng không nhiệt huyết, phấn chiến giống như nguyên tác. Chẳng có nơi nào chịu trả ba trăm đô la cho một buổi làm bảo vệ cả thế nên Rin mới sững sờ và ngây người một hồi lâu. Nhưng nếu anh Adam đã bảo cậu đồng ý thì hẳn không có vấn đề gì.
Rin lo lắng cho anh mình một giây đồng hồ rồi ném mọi thứ sau đầu. Nếu đã nhận tiền từ các âm dương sư thì phải nỗ lực công tác cho đàng hoàng. Cậu nhanh chóng liếc đông rồi liếc tây, chú ý hết tất cả những người cậu thấy khả nghi. Điều không thể ngờ hơn là cậu lại phát hiện vài kẻ không bình thường.
“Này, các người là ai?”
Rin bước đến gần rồi lớn tiếng hỏi. Những người đứng trước mặt cậu rất kỳ quái. Trời đang là ban ngày nhưng lại mặc kín toàn thân, đeo kính râm đen, sống lưng hơi còng xuống và di chuyển rất chậm. Một điểm không được bình thường nữa là hai cánh tay họ không hề cử động khi di chuyển.
Rin híp mắt lại. Trực giác của cậu mách bảo những người này không bình thường nhưng bản thân Rin cũng không có cớ yêu cầu họ phải bỏ bớt quần áo ra để cậu kiểm tra. Thế là Rin đành hung ba ba mà nhìn bọn họ, làm bộ làm tịch cảnh cáo.
“Đây là địa bàn của các âm dương sư, người không phận sự miễn vào”.
Bẵng một lúc sau, những người kia mới phản ứng lại lời nói của Rin. Họ bước chậm chạp rồi biến mất trong một góc khuất.
Rin âm thầm nhớ kỹ chuyện này và quyết định báo cho Adam.
Mà tại một bên khác, Mifuyu nhận được một cái khay chứa rất nhiều hạt hình tròn màu trắng đục từ Yukio và gật đầu thoả mãn.
[Dịch sống kết tinh của Dekalp]
Phẩm chất: Tinh Anh
Tác dụng: Chữa thương mạnh nhưng không khuyến khích ăn trực tiếp. Dược tính trong những viên kết tinh này quá cao nên có thể gây nguỵ hại cho cơ thể của người bình thường vì không hấp thu nổi.
Khi sử dụng, ngay lập tức hồi 400 sinh lực.
Mô tả: Thông qua các công thức nào đó không rõ, một thiên tài đã dùng kiến thức và toàn bộ tâm huyết của mình để kết tinh dịch sống trong cơ thể của quỷ Dekalp, tạo thành những hạt màu trắng đục với dự đoán hao phí là 30%.
“Cậu quả là một Dược Sư thiên tài. Theo thoả thuận cậu sẽ thu được 5ml dịch sống. Nhưng vì sản phẩm làm ra ở thể kết tinh nên cậu sẽ được một viên, tôi thưởng thêm hai viên nữa là ba. Nếu muốn trở thành người chế tác chính của nơi này thì cậu biết phải liên hệ với ai rồi đấy”.
Yukio sửng sốt nhìn chằm chằm người đối diện mình và mọi người xung quanh cũng đang ngây người trước những gì đang diễn ra. Ôi ta ơi! Vậy là chúng ta đoán đúng rồi? Đây chính là sáo lộ thường thấy trong những cuốn tiểu thuyết đô thị nha.
Trở thành người chế tác chính cũng giống như tổ trưởng của một phòng thí nghiệm, chịu trách quản lý toàn bộ những nhân viên trong phòng. Cậu bé này tài năng đến nỗi nào mà được vị âm dương sư kia đề bạt lên một chức vụ cao như vậy? Phải biết rằng cậu ta chỉ trông giống một thanh niên mười sáu, mười bảy tuổi thôi.
Những người xung quanh híp mắt khi lên kế hoạch bắt quàng làm họ. Nếu họ có thể bám vào cái đùi này thì cuộc sống về sau chẳng phải sẽ rất dễ dàng thuận lợi? Mọi người ở đây có những tâm tư khác nhau nhưng họ đều có chung một suy nghĩ rằng kể từ nay về sau, cuộc đời của cậu bé kia sẽ thật sự đổi sắc.
“Chuyện cổ tích thực có thật nhỉ”. Một người tấm tắc khi nhìn Yukio nhận ba viên kết tinh cùng một ít tiền mà nói.
Trên đường chạy băng băng đến nơi hai anh trai mình đang đứng, Yukio cũng kích động không thôi. Cách đây mười mấy ngày trước, anh Adam đã từng an ủi cậu rằng mọi thứ sẽ tốt hơn. Rin coi nó là sự thật nhưng cậu cũng không ngờ sự thật lại đến nhanh như thế. Ba anh em cậu thật sự đổi đời.
Nhìn thấy Adam và Rin đang đứng trước cổng xưởng chế tác chờ mình, Yukio reo lớn.
“Anh cả, anh hai, em đến đây”.
“Yukio xong rồi à? Mọi việc tốt chứ?”
“Không thể hoàn hảo hơn ạ”.
Ba anh em cậu cười nói khi gặp nhau. Ai ai cũng hào hứng kể về trải nghiệm của chính mình tại nơi làm việc mới. Đến bây giờ, Rin và Yukio cũng không thể tin rằng những gì họ trải qua hôm nay là sự thật.
“Vừa mới có được nhiều tiền như thế này, em phải khao hai người một bữa”.
Rin hí ha hí hửng tuyên bố và dẫn đầu cả ba đi đến nhà hàng Ninja. Ngoại trừ Rin đã ăn bữa trưa, Adam và Yukio đều ngây ngốc tại văn phòng và phòng thí nghiệm. Cả hai tập trung làm việc đến nỗi chưa ăn trưa nên bấy giờ đã đói meo.
Đi dạo trên con đường của khu thương mại Akasaka sầm uất, ba anh em đều cảm thấy rất thoải mái. Người Nhật rất biết giữ gìn vệ sinh mà nơi đây lại là khu của người giàu nên có trồng rất nhiều loại cây xanh, khiến không khí nhẹ nhàng và thanh mát. Lại thêm cả những chính sách khuyến khích đi bộ, xe đạp và hạn chế các phương tiện giao thông có khói như xay máy và ô-tô nên xung quanh có rất ít tiếng ồn.
Nhìn các ngọn đèn nê-ông nuối đuôi nhau với đủ loại màu sắc xanh, đỏ, tím, vàng; cùng những cơn gió hiu hiu nhè nhẹ thổi vào lòng người một cảm giác khoan khoái khó thả, ba anh em nhà Adam đều có những phút giây thư thả hiếm có.
“Nhưng anh hai à, em chợt nhớ đến một chuyện”.
Rin cũng không quên kể về đám người kỳ lạ mà cậu bắt gặp khi đang tuần tra. Khi nghe xong, Yukio nhíu mày mà Adam thì cười nhạt.
“Đánh tay là một động tác tự nhiên của người khi di chuyển. Anh đã từng tự hỏi tại sao người ta thường hay đánh tay khi đi bộ chưa Rin? Động tác đánh tay giúp thân và hông của con người không bị vặn vẹo quá nhiều, từ đó tiết kiệm năng lượng hơn khi di chuyển”.
Yukio vừa đẩy kính mắt vừa nói. Thân là một người đang học để trở thành Dược Sư, cậu cũng cần phải biết tất tần tật những thứ liên quan đến sinh lý con người và quỷ dữ.
“Không có người nào không đánh tay khi di chuyển. Trừ phi là họ cố ý, hoặc là…”.
“Hoặc là bọn họ không phải người”. Adam mỉm cười và tham gia cuộc đối thoại.
Rin và Yukio không nhịn được liền quay đầu về phía Adam thì lại bắt gặp ánh mắt thong dong và nụ cười nhẹ nhàng thường thấy.
“Xong rồi! Anh ấy lại đang có âm mưu gì!!”
Hai người đồng loạt nuốt nước bọt và cười thật tươi. Bởi lẽ họ biết rằng dù Adam có toan tính điều gì đi chăng nữa thì ba anh em nhà các cậu nhất định sẽ không trở thành người thiệt thòi.
Đi ở giữa, Adam vô tình nhìn thấy một con bươm bướm đang bay trên trời. Cậu híp mắt rồi nói thật nhỏ tựa như thì thầm cho chính mình hay.
“Cánh bướm đã vỗ. Mà Hồ Điệp thì đang bay”...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.